Chương 125: Tên Này Thực Sự Không Phải Người Rồi
=== oOo ===
Vương Vũ cùng sử dụng cả nắm đấm, khuỷu tay, đầu gối và bả vai, hiệu ứng đặc biệt của hệ thống nối tiếp với võ công của bản thân, liên kích không chút sơ hở, đánh cho Long Huyết Thần Súng thậm chí còn không có cơ hội phản đòn.
Khi thấy thanh máu của Long Huyết Thần Súng tụt xuống nhanh chóng, đám GM đã bị kỹ xảo liên kích hoàn hảo của Vương Vũ làm cho mồm há hốc, mắt trố ra nhìn.
"Cái này, fuck, rốt cuộc trong hai người bọn họ, ai mới là BOSS chứ!"
Võ thuật cổ của Trung Hoa chú trọng móc, uốn, dính, đánh. Một khi tới gần người thì khó mà tránh thoát.
Cho dù tốc độ của Long Huyết Thần Súng có hơn xa Vương Vũ, nhưng bây giờ nó phải đối mặt với những đòn tấn công liên tục không dứt của Vương Vũ, bị quấn chặt lấy, thậm chí cả việc cơ bản nhất là tiếp đất hay ngã xuống cũng không làm được.
Lão Trương nhìn Long Huyết Thần Súng đáng thương, buồn bực lên tiếng: "Tên này chỉ có 80 điểm nhanh nhẹn, sao hắn ta có thể ra tay nhanh như vậy?"
Tiểu Triệu nghiêm túc nói: "Kỳ thật tốc độ ra tay của hắn ta không nhanh, nhưng lại rất có nhịp điệu! Đâu vào đấy, không có sơ hở!"
"Nhịp điệu?"
"Ừ, trước đây có một game offline rất cũ tên là Lưu Tinh Hồ Điệp Kiếm, lúc đầu game có một BUG kỹ xảo tên là 'Chủy Thủ Tiểu Khiêu', chính là dựa vào việc nhảy và đánh có nhịp điệu làm cho người ta không thể ngã xuống, phương thức tấn công của người kia rõ ràng là dựa vào kỹ xảo của bản thân, dùng nhịp điệu để đè ép tốc độ."
Lão Trương hít vào một hơi thật sâu: "Kẻ này đáng sợ thật! Chẳng lẽ kỹ xảo chiến đấu của BOSS cao cấp mà chúng ta thiết kế lại chẳng ra gì trước mặt hắn ta?"
"Hẳn là như thế!" Tiểu Triệu gật đầu: "Kỹ xảo võ thuật cận thân của người này cao siêu hơn lão Trần nhiều, nên kỹ xảo chiến đấu mà lão Trần thiết kế đương nhiên đầy rẫy sơ hở trong mắt hắn ta rồi."
Tuy Long Huyết Thần Súng là BOSS Hoàng Kim ở chế độ tự do, nhưng nghề nghiệp và loại hình của nó khiến lượng máu sẽ không quá nhiều, khi trúng liên kích của Vương Vũ, thanh máu đã nhanh chóng giảm xuống còn 30%.
"Rống!!"
Long Huyết Thần Súng đã tới điểm giới hạn, lập tức cất tiếng rồng ngâm, mở ra bá thể.
Vương Vũ cười ha ha, đưa hai tay ra phía trước định Lên Gối kéo nó qua hòng cắt ngang sự bùng nổ của BOSS, nhưng không ngờ thân mình Long Huyết Thần Súng đột nhiên phình lên, đánh bay Vương Vũ ra ngòa.
"Rống!!"
Lại một tiếng rống nữa vang lên, trước người Long Huyết Thần Súng hiện ra ánh sáng đỏ rực. Loại ánh sáng này có hiệu quả gây sát thương, khiến Vương Vũ không thể tới gần, chỉ phải núp ở đằng xa.
Ánh sáng đỏ tan đi, bóng dáng Long Huyết Thần Súng dần lộ ra trong không khí.
Con BOSS đầu mọc sừng ban nãy đã biến mất, thay vào đó là một con rồng khổng lồ!
Những chiếc răng rồng nhọn hoắt thò ra ngoài, khuôn mặt trông rất dữ tợn.
Những chiếc vảy màu đỏ lửa sáng bóng lóng lánh trên thân mình dài hơn năm mét khiến người ta thấy như có một áp lực vô hình đè lên người. Đôi cánh giang lên, nó bay giữa không trung.
Hình thái cấp hai của Long Huyết Thần Súng - Hỏa Long Quân Vương.
Hỏa Long Quân Vương (Giả) (Cấp 35) (BOSS Hoàng Kim) (Tinh Anh)
HP: 73.267/250.000
MP: 90.543
Kỹ năng: Long Viêm Hỏa Cầu, Trăm Hoa Đua Nở.
"Rống!"
Bị Vương Vũ hành cả buổi, Hỏa Long Quân Vương đã tích đầy cơn tức trong người, nó gào lên một tiếng, há mồm phun một quả cầu lửa thật lớn, phóng tới chỗ Vương Vũ.
Tuy nó không phải là rồng cấp 200 thật sự, nhưng nếu nó có thể biến thân thành dáng vẻ này, chắc chắn sát thương từ đòn tấn công của nó là thứ Vương Vũ không thể nào đón đỡ được.
Vương Vũ vội vã tránh thoát, quả cầu lửa thứ hai đã nối gót phóng tới.
"Móa!"
Vương Vũ kinh hãi, đột nhiên nhảy tới phía trước, lại lộn nhào giữa không trung, tới phía dưới cơ thể con rồng.
Hỏa Long Quân Vương có thân hình đồ sộ, cho nên khi nó ở dưới thấp, bên dưới của nó chính là khu vực mù mà quả cầu lửa không thể tấn công. Nếu hệ thống cứ bắt nó phải theo lối phi logic, có thể rướn cổ ném quả cầu xuống dưới người, Vương Vũ cũng chỉ có thể bội phục.
Rất rõ ràng là độ vô sỉ của hệ thống là có giới hạn, khi Vương Vũ lăn tới dưới người Hỏa Long Quân Vương, nó đánh mất mục tiêu, lập tức ngừng tấn công.
Vương Vũ đổi sang Sự Chấp Nhất Của Võ Giả, nhảy lên cứ thế chọc lên người con BOSS, đúng vậy, chính là chọc. Lúc này Hỏa Long Quân Vương cách mặt đất chừng ba, bốn mét, Vương Vũ chỉ có thể chọc lên như dùng sào trúc khều quần áo, động tác buồn cười như vậy, Vương Vũ cũng chẳng mặt mũi nào gọi nó là côn pháp.
Cảm nhận được sự khác thường dưới bụng, Hỏa Long Quân Vương lại nhớ tới nỗi sỉ nhục khi bị đạp vào chỗ đó, nổi giận gầm lên một tiếng, thân mình nó đột nhiên cất lên cao phải gấp đôi, lúc này đã cách mặt đất chừng tám, chín mét.
"Còn thế nữa..." Thấy Hỏa Long Quân Vương bay lên cao, Vương Vũ đột nhiên kinh hãi.
Ban nãy Hỏa Long Quân Vương cách mặt đất quá gần nên mới không nhìn thấy Vương Vũ, lúc này nó đã bay lên cao ngang tòa nhà ba tầng, tất nhiên có thể thấy rõ kẻ địch ở dưới đất.
Điều phiền toái hơn là Hỏa Long Quân Vương bay giữa không trung với một khoảng cách mà chỉ có Cung thủ mới có thể bắn đến... Vương Vũ lập tức chuyển từ người tấn công sang mục tiêu sống.
"Rống!! Đồ bò sát ti tiện, ngươi ngu xuẩn cỡ nào mới dám chọc giận một con rồng!"
Hỏa Long Quân Vương mỉa mai một tiếng, đôi cánh và khoang miệng của nó lập tức tỏa sáng. Trong phạm vi mười lăm mét với Vương Vũ làm trung tâm, những vòng tròn màu đỏ xuất hiện chi chít.
Vương Vũ biết đây là phạm vi công kích của kỹ năng, trong phạm vi công kích bao trùm như thế này, việc chạy trốn chắc chắn là điều bất khả thi.
Khoảng cách của Tịch Chi Dược Thiên chỉ có năm mét, với lực tấn công của Hỏa Long Quân Vương thì mười mét còn lại cũng đủ để đánh chết Vương Vũ khi hắn chỉ còn lại chút máu rồi.
Nhìn thấy Hỏa Long Quân Vương sử dụng chiêu này, lão Trương cười vang: "Ha ha, ta không tin lần này hắn không chết!"
Tiểu Triệu tỏ vẻ mất mát ra mặt: "Haiz, tiếc quá... Đã đánh cho BOSS phải chuyển sang hình thức thứ hai rồi."
"Không có gì đáng tiếc cả, dù sao con người đều có giới hạn, có thể một mình ép cho BOSS phải sử dụng Trăm Hoa Đua Nở ở hình thái Hỏa Long Quân Vương thì hắn đã rất biến thái rồi!" Lão Trương nói. Kỳ thực tâm tư của hắn ta cũng rất phức tạp, BOSS do chính mình tạo ra lại bị một người giết chết, chắc chắn lão Trương sẽ không cam lòng, nhưng khi thấy Vương Vũ sắp thắng lợi thì lại thất bại, bảo không cảm thấy nuối tiếc thì lại là giả dối.
Trong lúc Vương Vũ thất thần, thân mình khổng lồ của Hỏa Long Quân Vương đã che phủ cả bầu trời... Lúc này kỹ năng của nó đã chuẩn bị sẵn sàng.
"Bầu trời..." Vương Vũ ngẩng đầu lên, nheo mắt nhìn con rồng khổng lồ giữa không trung, trong ánh mắt hiện lên chút vui sướng.
"Rầm... Rầm...!"
Vô số quả cầu lửa phóng ra từ trên thân rồng, bao trùm cả khu vực bên dưới. Hễ là chỗ nào bị quả cầu lửa công kích, nơi đó lập tức biến thành biển lửa chỉ trong nháy mắt. Từ trên cao nhìn xuống, trông thật như những bông hoa đang nở rộ, rất là lộng lẫy và đẹp đẽ, không hổ là kỹ năng mang tên "Trăm Hoa Đua Nở".
"Haiz, tắt đi! Người chơi lần này không trộm đồ, Hỏa Long Quân Vương rời khỏi trạng thái chiến đấu sẽ trở lại lãnh địa của mình!" Lão Trương nói.
"Ừm!"
Tiểu Triệu lắc đầu đầy nuối tiếc, tiện tay định tắt hình ảnh giám sát đi. Đột nhiên lão Trương kéo gã lại: "Khoan đã, trên lưng Hỏa Long Quân Vương có cái gì vậy?"
"Trên lưng?" Tiểu Triệu đưa mắt lên nhìn, tròng mắt suýt thì bay ra ngoài: "Mẹ nó! Là người chơi kia! Hắn ta lên đó kiểu gì vậy?"
"Mau quay lại! Chắc chắn là lợi dụng BUG hệ thống rồi!" Lão Trương lo lắng kêu lên, thầm nghĩ: "Tên nhóc thối này, lần này thì bị ta bắt thóp rồi nhé!"
Tiểu Triệu quay lại tới lúc BOSS tung chiêu lớn, sau đó chọn quay chậm.
Sau khi xem hết cách Vương Vũ bay lên trên lưng rồng, né tránh công kích của Hỏa Long Quân Vương, lần này thì toàn bộ nhân viên tỏ giám sát, bao gồm cả lão Trương, đều đã trở nên ngớ ngẩn hết cả...
"Cái tên... Cái tên này quả thực không phải người nữa rồi!"
Trong đầu bọn họ cứ lặp đi lặp lại câu nói này.
Trang 64# 1