Chương 144: Giày Vò BOSS
=== oOo ===
Hai người cách tượng thần ít nhất 400 mã... kỹ năng né tránh của Cung thủ chỉ có 50 mã, khoảng cách 400 mã, với tốc độ người bình thường thì ít nhất cũng phải mất bốn giây mới chạy đến được.
Cho dù Dương Na là Cung thủ, hơn nữa thân pháp nhanh nhẹn khác thường, nhưng mà đối mặt với tấn công đày dặc như vậy, muốn chạy cũng là nằm mơ giữa ban ngày.
"Cô xông về phía trước 50 mã, đằng sau giao cho tôi!" Vương Vũ nói.
"Anh làm được hả? Sẽ không bán tôi chứ..." Dương Na nghi ngờ hỏi.
Vương Vũ chỉ là một Võ sư mà thôi, tốc độ còn lâu mới nhanh bằng Cung thủ, cho dù Vương Vũ có kỹ năng Thuấn Di, cũng không thể dẫn theo người cùng Thuấn Di được, hơn nữa với hành động trước đây của thằng nhóc Vương Vũ này, tỷ lệ đem mình ra làm bia đỡ đạn khá cao.
"Tôi là loại người như vậy sao?" Vương Vũ cả giận nói.
"Nhảm nhí, vừa nãy anh còn ném tôi bỏ chạy đấy!" Cô gái này vẫn còn nhớ chuyện vừa nãy.
"Vừa nãy là có nguyên nhân, bây giờ cô không muốn thử cũng phải thử!" Vương Vũ chỉ vào trụ đá nói.
Dương Na ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy kiếm khí chém lên trụ đá, khiến cho trụ đá thành mảnh vụn bay tứ tung, tràn đầy nguy cơ.
Lúc này dù sao cũng phải chết, không bằng thử một lần!
Dương Na cắn răng nói: "Tạm tin anh một lần! Nếu tôi chết anh nhất định phải giúp tôi lấy đá Thánh Ma!"
"Yên tâm, cô sẽ không chết đâu!"
"Nguyện Thần Ánh Sáng chúc phúc..."
Dương Na sử dụng Né Tránh lướt ra khỏi phạm vi của trụ đá, kiếm khí gào thét xông đến, đột nhiên Vương Vũ nhảy về phía trước, khởi động Băng Quyền, tay kia vươn tay nắm cánh tay Dương Na, hai người vọt đến phía sau tượng thần.
Kỹ năng của Võ sư phóng ra tự do hơn nhiều, ở chế độ tự do, kỹ năng có thể phóng ra bất cứ lúc nào, nhưng mà dùng Băng Quyền dẫn người di chuyển thì Vương Vũ cũng coi như người đầu tiên nghĩ ra, cũng chỉ có một kẻ không biết gì về game như hắn mới có thể làm ẩu như vậy.
Cũng may lần này Vương Vũ đánh cược thắng rồi, di chuyển của Băng Quyền vậy mà thật sự có thể dẫn người đi.
Có điều di chuyển của Băng Quyền ban đầu là 500 mã, lúc này dẫn theo một người nữa, sức mạnh chợt hạ xuống, còn chưa được khoảng cách 300 mã thì đã ngừng lại...
"Xong rồi! Anh mau Thuấn Di đi!" Trong lòng Dương Na tuyệt vọng, nếu Vương Vũ cũng chết rồi, nhiệm vụ của cô ta hoàn toàn thất bại mất.
"Không vội!"
Vương Vũ cười ha ha, hai tay ôm Dương Na, bước mạnh về phía trước một bước...
Thân hình Vương Vũ cao lớn, mà vóc dáng của Dương Na lại nhỏ nhắn, hai cánh tay Vương Vũ vòng qua, Dương Na bị ôm đến chặt chẽ.
Kiếm khí dày đặc đã rơi xuống thân thể Vương Vũ, Niệm Khí Tráo màu vàng óng bị đánh ra, tượng thần Quang Minh gần trong gang tấc, khi Vương Vũ ôm Dương Na ngã xuống sau tượng thần, hiệu quả của Niệm Khí Tráo còn chưa mất đi.
Sau khi hạ xuống, Vương Vũ lau mồ hôi nói: "Nên giảm cân đi, mẹ nó cô cũng nặng quá, may mà tôi có đường lui, nếu không thì game over rồi!"
Võ sư cũng không phải một nghề nghiệp sở trường sức mạnh, vừa dùng kỹ năng vừa phải ôm một người, Vương Vũ cũng cảm giác được mình có lòng mà không đủ sức...
"Anh mới nặng, cả nhà anh đều nặng!" Dương Na thẹn quá hóa giận! Thằng cháu trai này không biết nói chuyện quá rồi, làm sao có thể nói con gái người ta nặng được chứ!
"Tôi nặng được chưa! Vậy cô cũng mau đứng dậy, cô sắp đè chết tôi rồi!" Vương Vũ giơ hai tay đẩy mạnh Dương Na ra...
"Con mẹ nó anh đừng có đến đây!"
Vương Vũ: "..."
Giữa không trung, Thiên Thần Phán Quyết mất đi mục tiêu, cũng ngừng tấn công tầm xa, bay lơ lửng nhìn chằm chằm tượng thần Ánh Sáng, ánh mắt ông ta rấtsắc bén, nhưng từ đầu đến cuối đều không dám ra tay.
"Ha ha! Ông ta không dám đánh nữa rồi! Bắn ông ta ta đi!" Vương Vũ nói xong thì lấy súng ra, nhắm thẳng vào Thiên Thần Phán Quyết bắn một phát.
Thiên Thần Phán Quyết bị bắn trúng cũng hơi sững sờ, trên mặt lộ ra biểu cảm phẫn nộ.
Dương Na thấy Thiên Thần Phán Quyết quả thật không dám tấn công, học theo Vương Vũ lấy cung tên ra bắn.
Trúng một phát súng của Vương Vũ, Thiên Thần Phán Quyết đã có đề phòng, trường kiếm vung lên, chém mũi tên của Dương Na thành hai đoạn, sau đó tay kia của Thiên Thần Phán Quyết vuốt lên lưỡi kiếm, xoa một vệt ánh sáng vàng kim lên lưỡi kiếm.
"Phán Quyết!"
Thiên Thần Phán Quyết lại vung kiếm lần nữa, chỉ thấy ánh kiếm kia xuyên thấu qua tượng thần, chém xuống!
"Mẹ nó!" Hai người Vương Vũ vội vàng né tránh, chỉ thấy ánh kiếm kia đụng tới mặt đất thì tan biến thành hư không.
Vương Vũ lập tức nói: "Thập Tự Trảm vừa nãy là tấn công vật lý, Phán Quyết kia là công kích ma pháp!"
"Sau đó thì sao?"
"Cái gì sau đó!" Vương Vũ ngẩn người.
"Chia ra tấn công loại gì có ích lợi gì, trốn kiểu gì được?"
"Tôi nào biết đâu được, ôi chao..." Lại là một ánh kiếm hạ xuống, Vương Vũ lăn một vòng ngay tại chỗ rồi lại đứng lên.
Trong khi lăn, Vương Vũ thấy được động tác vuốt lưỡi kiếm của Thiên Thần Phán Quyết trước khi phóng ra kiếm khí!
Vương Vũ cười khẽ: "Tôi biết phải đánh thế nào rồi!"
Nếu kỹ năng Phán Quyết của Thiên Thần Phán Quyết là kỹ năng ma pháp, thì Phán Quyết nhiều hơn Thập Tự Trảm một động tác là vuốt lưỡi kiếm, rồi mới phóng ra được.
Hai người Vương Vũ ở phía sau tượng thần, Thiên Thần Phán Quyết không dám dùng Thập Tự Trảm, chỉ cần có thể cắt ngang động tác làm phép của Thiên Thần Phán Quyết, như vậy Thiên Thần Phán Quyết sẽ không thể phóng Phán Quyết ra được, cứ như vậy thì Thiên Thần Phán Quyết cũng chỉ còn phần bị ăn đánh thôi.
Động tác thi pháp giống với Tiềm Hành của Đạo Tặc, chỉ có cưỡng chế di chuyển vị trí hoặc tự bản thân mình ngừng hẳn động tác làm phép thì mới cắt ngang được.
Tấn công tầm xa đoán chừng là không được, súng của Vương Vũ bắn vào mặt Thiên Thần Phán Quyết, Thiên Thần Phán Quyết còn chẳng lung lay chút nào, kỹ năng cận chiến tuyệt đối là không đáng tin cậy, với trí thông minh nhân tạo của BOSS ở chế độ tự do, rất có khả năng bắn vào khoảng không, lại bị chém trả một tia kiếm khí, đến lúc đó thì mất nhiều hơn được.
"Có muốn lấy đá Thánh Ma không?" Vương Vũ hỏi Dương Na.
"Muốn chứ!"
Vương Vũ nói: "Đợi lát nữa tôi ra ngoài cầm chân ông ta, đến lúc đó cô nhân cơ hội dùng cung tên bắn ông ta nhé!"
"Anh có làm được không đó?" Dương Na nhìn thoáng qua Thiên Thần giữa không trung, lo lắng hỏi Vương Vũ.
Cô ta thật sự không nghĩ ra một Võ sư tay ngắn như Vương Vũ làm thế nào có thể kiềm chế được một thiên thần biết bay.
Trải qua chiến đấu vừa nãy, Dương Na đã nhìn ra, nếu không có Vương Vũ thì bản thân cô đừng nói đến chuyện đánh chết BOSS, có thể chạy thoát hay không cũng là cả một vấn đề, cho nên Vương Vũ nói sắp đi cầm chân BOSS, Dương Na thấy hơi lo lắng.
"Tôi tự có cách của mình!"
Nói xong, Vương Vũ xông ra ngoài.
Thiên Thần Phán Quyết thấy Vương Vũ ra ngoài, trường kiếm vung lên định phát động Thập Tự Trảm, mà Vương Vũ hơi ngả người kề sát vào phía tượng thần sau lưng, động tác của Thiên Thần Phán Quyết dừng hẳn lại, lập tức vươn tay vuốt lên lưỡi kiếm, chuẩn bị phóng ra Phán Quyết.
"Chính là lúc này!"
Vương Vũ rút trường côn ra chống về phía trước, khi vọt đến giữa không trung, Vương Vũ chuyển vũ khí thành găng tay, sử dụng hai tay kéo Thiên Thần Phán Quyết vào lòng, cắt đứt làm phép của Thiên Thần Phán Quyết.
"Vụt!"
Mũi tên của Dương Na cũng phóng vèo một tiếng bắn trúng đầu của Thiên Thần Phán Quyết.
Vốn dĩ kỹ năng của bản thân Dương Na không tệ, lúc này lại trang bị thêm cung nỏ cấp Ám Kim, lực tấn công tăng lên rất nhiều, một lần phóng kỹ năng đã bắn rơi không ít máu của Thiên Thần Phán Quyết.
Vương Vũ không có kỹ năng bay, hiệu quả bắt lấy của Lên Gối chỉ có 1,5 giây, sau đó hết thời gian, Vương Vũ lập tức rơi xuống.
Ánh sáng trên thân Thiên Thần Phán Quyết lóe lên, cắn răng vung kiếm xuống, Thập Tự Trảm chém tới người Vương Vũ.
Vương Vũ đánh ra Niệm Khí Ba, thân thể hơi lui về phía sau, dùng Lôi Đình Cước cưỡng chế hạ xuống mặt đất, sau đó hắn lật người, lại quay về trước mặt tượng thần.
Thiên Thần Phán Quyết bước lên phía trước hai mét, thuận tay vuốt lên thân kiếm, Vương Vũ ha ha cười lạnh một tiếng: "Năm trăm mã, đây chính là khoảng cách tấn công xa nhất của Ánh Sáng Phán Quyết?"
Tuy nghĩ thế, Vương Vũ vẫn xông ra ngoài lần nữa, vẫn như trước là trường côn chống đất, tay phải vỗ về phía trước một cái, một luồng khí trắng bay ra, quấn lấy mắt cá chân của Thiên Thần Phán Quyết. Thiên Thần Phán Quyết bị Vương Vũ lôi kéo, kỹ năng lại bị cắt ngang lần nữa, mũi tên của Dương Na lại bắn trúng thân thể Thiên Thần Phán Quyết một lần nữa.
Hiện tại Vương Vũ có ba kỹ năng cưỡng ép di chuyển vị trí, đó là Thiết Sơn Toái Cốt, Cầm Vân Thủ và Lên Gối, thời gian hồi của ba kỹ năng cũng không dài, vừa đủ để dễ dàng sử dụng luân phiên.
Thiên Thần Phán Quyết thì có vẻ uất ức hơn nhiều, tấn công vật lý không dám dùng, tấn công ma pháp thì không phóng ra được, giống như một cái bia ngắm, bị Vương Vũ và Dương Na bắn cho giày vò đủ kiểu.
Trang 73# 2