Chương 145: Toàn Thành Đuổi Giết
=== oOo ===
Ông ta vẻn vẹn cũng chỉ có chín mươi nghìn máu, dưới sự hợp tác của hai đại cao thủ, rất nhanh đã bị đánh thành còn có một chút máu.
Lúc này, thân thể của Thiên Thần Phán Quyết lại bay lên cao hơn hai mét nữa, đồng thời ánh sáng trên thân thể càng phát ra mãnh liệt, giơ trường kiếm ngâm nga hát lên, Dương Na vội vàng hét lên: "Mau trở về, ong ta sắp tung chiêu cuối rồi!"
"Biết rồi!" Vương Vũ gật đầu, không lùi mà tiến lên, thân thể nhảy lên mấy lần đến sau lưng Thiên Thần Phán Quyết, sau đó hắn lật ngược khuỷu tay phải ôm chặt cổ của Thiên Thần Phán Quyết, đột nhiên dùng sức lôi về phía sau, Thiên Thần Phán Quyết còn chưa kịp sử dụng chiêu cuối thì đã bị Vương Vũ vặn cổ, biến thành một vệt những đốm thánh quang.
Thông báo thế giới: Người chơi Thiết Ngưu và Tình Tuyết của thành Dư Huy hạ gục BOSS tinh anh Thiên Thần Phán Quyết cấp Hoàng Kim ở thành Thiên Long, trở thành người đầu tiên hạ gục được BOSS, tiến thêm một bước trên con đường trở thành cường giả.]
[Hệ thống nhắc nhở: Bạn đánh chết BOSS Thiên Thần Phán Quyết, nhận được 0 điểm kinh nghiệm.
[Hệ thống nhắc nhở: Bạn đánh chết BOSS của trận doanh Quang Minh, đạt được danh xưng "Đồ Thần Giả", -200 điểm vinh dự thành Thánh Quang, trước mắt là thù hận, độ hảo cảm với trận doanh Quang Minh là -200, hiện tại là thù hận].
Đồ Thần Giả:
20 tinh thần
20 trí tuệ
Có hiệu quả khắc chế với quái vật hệ quang minh.
Dương Na cũng nhận được thông báo như vậy, có điều kinh nghiệm của cô ta không bị khóa lại nên kinh nghiệm đánh chết BOSS khiến cô ta lên thẳng một cấp.
"Mẹ nó, có chiêu kia mà sao vừa nãy không dùng?" Dương Na oán giận nói.
Vương Vũ bĩu môi: "Vừa nãy ông ta còn nhiều máu như vậy, còn là chế độ chiến đấu, tôi dùng một chiêu này chẳng phải là tự đâm đầu vào chỗ chết sao?"
Dương Na cả giận nói: "Vậy anh có biết một chiêu cuối cùng kia có thể nhận được 50% kinh nghiệm! Lấy đầu người cũng quá ghê tởm rồi!"
Nhắc đến hai chữ kinh nghiệm, sắc mặt Vương Vũ tối sầm lại, nhìn cột thuộc tính một cái, không dám lên tiếng...
Cô nàng Dương Na này rõ ràng hơi hẹp hòi, nếu để cô ta biết rõ Vương Vũ hại người không lợi mình, không biết được sẽ xảy ra chuyện gì đâu.
Vì Thiên Thần Phán Quyết là BOSS nhiệm vụ mà Vương Vũ phát động, cho nên hai người vất vả nửa ngày mà chẳng có trang bị gì rơi ra, chỉ có ba túi đồ vật nhiệm vụ rơi ra.
Đôi Cánh Thánh Quang: Đồ vật nhiệm vụ
Đá Thánh Ma: Đồ vật nhiệm vụ
Huy Hiệu Quang Minh: Đồ vật nhiệm vụ
Đôi Cánh Thánh Quang và đá Thánh Ma, Vương Vũ biết rõ là gì rồi, nhưng Huy Hiệu Ánh Sáng này lại không hiểu ra sao.
Có điều giờ phút này hai người cũng không hơi sức đâu mà rối rắm về vấn đề này, vì hai người họ lại vừa nhận được một nhắc nhở của hệ thống.
[Hệ thống nhắc nhở: Bạn nhận được nhiệm vụ cưỡng chế: Thoát khỏi Thánh thành, nhiệm vụ cấp A, trước khi rời khỏi phạm vi Thánh thành, bạn sẽ bị tất cả người chơi của Thánh thành đuổi giết. Nhiệm vụ thất bại, rơi tất cả đồ vật nhiệm vụ.]
Trong nháy mắt nhận được nhiệm vụ, trước mặt hai người Vương Vũ xuất hiện một tấm bản đồ, trên bản đồ có hai điểm đỏ, đại diện cho hai người Vương Vũ, điểm màu xanh lục còn lại đại diện cho những người chơi khác của thành Thánh Quang.
Khi Vương Vũ đánh chết Thiên Thần Phán Quyết, người chơi "Hoàng Thành Căn" vẫn đang chà đạp Kỵ Sĩ Thánh Điện ở khu hồi sinh, khi họ nghe thấy thế giới thông báo, lập tức ngây dại.
"Con chó kia vậy mà giết được Thiên Thần Phán Quyết?" Thần Hi Vĩnh Tịch có chút khó tin, thiên thần đó, ôi chao, đó chính là BOSS cuối cấp 200 đấy, làm sao lại bị người chơi giai đoạn này giết chết được chứ?
Ngay sau đó hai tin tức hệ thống khiến suy nghĩ của Thần Hi Vĩnh Tịch rối loạn.
[Hệ thống nhắc nhở: Công hội của bạn nhận được nhiệm vụ đặc biệt "Tra ra manh mối!" Cấp bậc nhiệm vụ: Không có, nhận được ân huệ của thần, bắt được hung thủ thực sự khiêu khích uy nghiêm của thần, tội ác còn 0, khôi phục tất cả điểm vinh dự của thành chính.]
[Hệ thống nhắc nhở: Bạn nhận được nhiệm vụ thành chính: "Thanh toán!", ngăn cản “Đồ Thần Giả” rời khỏi Thánh thành, hạ gục Đồ Thần Giả, thưởng 200 điểm vinh dự của thành chính, đồng thời trao tặng danh hiệu “Chiến Sĩ Thần Thánh”.]
Thần Hi Vĩnh Tịch nhìn thấy nhắc nhở của hệ thống thì tâm trạng hết sức phức tạp.
Hơn nữa đây là nhiệm vụ đầu tiên Thần Hi Vĩnh Tịch có một loại cảm giác bị hệ thống cưỡng bức...
Hệ thống nhắc nhở là bắt được thủ phạm mới có thể khôi phục vinh dự của công hội mình, ngược lại thì không cần phải nói thêm nữa, nếu không bắt được, cái tội này mình phải gánh sao?
Mẹ kiếp, rõ ràng hệ thống biết rõ mình bị oan uổng, còn muốn để mình thành người chịu tội thay, cái này mẹ nó cũng quá đê tiện rồi...
Phần thưởng của nhiệm vụ thứ hai không thể nghi ngờ là vô cùng mê người, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của người chơi bên ngoài khu hồi sinh dời khỏi người hắn ta, đều ào ào nhìn về hướng Thánh Đình, Thần Hi Vĩnh Tịch cũng đoán ra được đây là một nhiệm vụ cho người dân của cả thành...
Hai người Vương Vũ vốn là vô cùng xảo quyệt, bây giờ lại bị những người chơi khác trộn lẫn vào, Hoàng Thành Căn muốn bắt được hai người kia, độ khó khăn lại tăng lên không biết bao nhiêu lần.
Mùi vị trong lòng Thần Hi Vĩnh Tịch càng không cần phải nói... Không muốn kiên trì cũng phải cố gắng kiên trì đến cùng.
Đúng lúc này, Thần Hi Vĩnh Tịch nhận được nhắc nhở hai người Phong Thiếu và Lăng Thiếu đăng nhập, trong lòng lúc này mới hơi dễ chịu hơn một chút.
"Chúng ta nên chạy đi đâu?"
Hai người Vương Vũ chạy ra khỏi Thánh Đình, phát hiện trên đường phố đã đông nghẹt người chơi. Dương Na nhìn đốm sáng màu xanh lục chen chúc đầy mặt đất, liên tục không ngừng bao vây bốn phía về phía mình, kéo vạt áo Vương Vũ hỏi.
Người học võ cũng không phải siêu nhân, Dương Na lại còn là con gái, nhìn thấy đoàn người đông nghịt kia, trong lòng khó tránh khỏi hơi sợ hãi, vì vậy không nhịn được đặt hết hy vọng vào Vương Vũ.
Dương Na vẫn có chút khâm phục thực lực của Vương Vũ, tuy vừa nãy giết BOSS Thiên Thần kia Vương Vũ cho cô ta giúp đỡ, nhưng mà Dương Na biết rõ, cho dù không có cô ta, Vương Vũ cũng có thể cấu rỉa BOSS kia đến chết, phần thực lực này khiến Dương Na cảm thấy bản thân mình không bằng...
Vương Vũ quan sát bốn phía xung quanh một vòng rồi nói: "Nếu chỉ có mình tôi thì vẫn có thể chạy trốn được... Dẫn theo cô thì không được..."
"Anh sẽ không bỏ rơi tôi chứ..." Dương Na kinh ngạc nói.
Vương Vũ gật đầu nói: "Bây giờ thì không! Giao đá Thánh Ma cho tôi!"
"Ừ!" Dương Na lấy đá Thánh Ma ra đưa cho Vương Vũ, vẫn nên giao đá Thánh Ma vào tay Vương Vũ thì sẽ càng bảo đảm hơn một chút.
Vương Vũ bỏ đá Thánh Ma vào trong túi, chỉ vào chỗ ít người nhất ở hướng chính tây nói: "Từ nơi đó lao ra ngoài! Che chắn cho tôi!"
Vừa nói, Vương Vũ dùng Băng Quyền gia tăng tốc độ, vọt về phương hướng vừa chỉ.
Dương Na không dám chậm trễ, theo sát sau lưng Vương Vũ.
Đám người chơi thấy Vương Vũ dám xông về phía này thì lập tức ồ lên, bên cạnh bọn họ ít nhất cũng có mấy chục người, hắn còn dám chạy về phía này, quả thực là không coi bọn họ ra gì mà!
"Tấn công!" Cũng không biết ai hô lên một tiếng, những đòn tấn công tầm xa nườm nượp không dứt phóng về phía Vương Vũ.
Nếu mấy người chơi này là anh em trong một công hội, tiến lùi có thứ tự, thì Vương Vũ còn có thể có chút áp lực.
Nhưng những người chơi của các công hội lớn Thánh thành đều đang ở khu hồi sinh bao vây người của Hoàng Thành Căn, cho nên lúc này những người chơi này đa số đều là người chơi tự do, một đám người ô hợp mà thôi.
Hai tay Vương Vũ trái bắt phải ngăn, mười mấy mũi tên còn chưa bay đến trước người Vương Vũ thì đã bị hắn túm hết vào tay, sau đó Vương Vũ tiếp tục vung lên, mũi tên bay ra khỏi tay, đánh tan Băng Chùy và Hỏa Cầu bay đến trước mặt...
Cùng lúc đó, Dương Na nâng cung Xạ Kích, trong khi những người chơi này còn đang ngạc nhiên, các Pháp sư hàng sau đã bị Dương Na một giây giết sạch.
Đợt tấn công thứ hai của các người chơi còn chưa phát ra, Vương Vũ đã đi tới trước mặt họ.
Vương Vũ cao thủ đến mức nào, Kinh Thành Hoa Thiếu là người chơi nghề nghiệp tanker với một thân trang bị cực phẩm cũng không chịu nổi hai hiệp với hắn, đám người ô hợp này làm sao đáng để tâm đến.
Bóp Họng, Đá Tống Ngang, Đánh Khuỷu, Lên Gối.
Mấy chiêu động tác nhanh nhẹn, dưới sự che chắn từ cung tên của Dương Na, người chơi ở phía tây bị Vương Vũ đánh ra một lỗ hổng.
"Đệt!"
Sau khi mở ra được một lỗ hổng, Vương Vũ còn chưa kịp chạy trốn, lúc này đã choáng ngay tại chỗ...
Người chơi... liếc qua đã thấy cả con đường bị ngăn cản chen lấn đến đông nghẹt đầy ắp, tất cả đều là người chơi...
Vương Vũ cũng đã từng nhìn thấy cảnh tượng hoành tráng, ngày đó Tung Hoành Thiên Hạ gây chuyện ở thành Dư Huy, cùng lắm cũng chỉ có hơn vạn người, khi đó đã là đầy khắp núi đồi biển người nườm nượp.
Mà lúc này, so với trước đây càng hơn ba phần, trên toàn bộ những tuyến đường chính ngoại trừ người chơi ra thì cũng không tìm được bất cứ sinh vật nào nữa.
Luôn luôn nghe người ta nói nghìn quân vạn mã là như thế nào, đó cùng lắm cũng chỉ là một từ miêu tả thôi, thật sự nhìn thấy mấy vạn người thì ngay cả nhóm cao thủ như Vương Vũ cũng không chỉ là giật mình.
Một người một ngựa chống lại mấy vạn người? Đừng đùa...
Trang 74# 1