Ta Là Võ Học Gia

Chương 158: Nhiệm Vụ Trái Chiều

Chương 158: Nhiệm Vụ Trái Chiều

=== oOo ===

Dù sao Vương Vũ cũng là một người tập võ, từ nhỏ đã được nhận giáo dục về quan điểm đạo đức tốt đẹp.
Bình thường bẫy một NPC gì đó, cùng lắm cũng chỉ là một chuỗi số liệu mà thôi, trong lòng Vương Vũ vẫn có thể chấp nhận được, nếu lừa người chơi, Vương Vũ dù thế nào cũng không làm được.
Nói như thế nào nhỉ, tuy đều là người của công hội, nhưng nhân phẩm của Minh Đô thật sự không thể không xem xét được.
Nói cái gì mà khinh thường không thèm làm bạn, thì có chút nghiêm trọng quá, nhưng sự vô liêm sỉ của thằng nhóc Minh Đô này, không chừng dọc đường đi hắn ta lại gây chuyện tiếp, vẫn là loại người công khai bẫy người khác như Vô Kỵ đáng tin hơn một chút.
"Sao vậy?" Minh Đô nói: "Bọn họ đã bảo đuổi giết ngươi là vì nhiệm vụ, ngươi vẫn còn ghi thù sao?"
"Không!" Vương Vũ lắc đầu: "Ta còn có nhiệm vụ của mình!"
"Ờ!"
Quả nhiên, nghe nói Vương Vũ còn có nhiệm vụ của mình nên không tham dự, Minh Đô đảo tròn mắt, bắt đầu giở thủ đoạn còn vô liêm sỉ hơn: "Bốn anh trai, nói miệng không bằng chứng, trước tiên giao ra một nửa tiền đặt cọc đã... Ngươi phải biết, lần này mạo hiểm rất lớn, con người này của ta không phải giặc không làm... À không, là không làm không công!"
Minh Đô cũng biết, lần này nhiệm vụ hộ tống là do Vương Vũ gây nên, cho nên lần này tỷ lệ xung đột với Vương Vũ khá lớn.
Là một trong số những người bạn ít ỏi của Vương Vũ, Minh Đô vậy mà hiểu rõ nhất sức mạnh của Vương Vũ, nếu nói Vương Vũ có thể giết sạch những nhân viên hộ tống lần này thì đúng là hơi khoa trương, nhưng nếu Vương Vũ cướp đồ bỏ chạy, có lẽ không ai đuổi theo kịp.
Dựa vào khả năng không chịu thiệt dù cận kề cái chết của Minh Đô, đương nhiên là có thể vơ vét thêm được chút nào thì hay chút ấy.
"... Điều này e rằng không được." Thần Hi Vĩnh Tịch hơi khó xử, họ không phải người ngu, chuyện ngày hôm qua huyên náo ầm ĩ như vậy, ở Thánh thành ai mà không biết Vương Vũ chính là đầu sỏ gây tội, chuyện Minh Đô có thể nghĩ ra được, họ đương nhiên cũng có thể đoán được.
Sở dĩ họ ra giá cao đến như vậy là vì nể mặt mũi Vương Vũ.
Đừng nhìn bốn anh trai này nhìn thấy Vương Vũ thì bộ dạng nổi giận đùng đùng, thật ra cũng chỉ có oán khí mà thôi, trong lòng bốn người với Vương Vũ tuyệt đối chỉ có một chữ "phục".
Người có tiền đều rất tinh mắt, đối với những kẻ mà có bật hack cũng không ngang bằng được, người ta tuyệt đối không muốn làm kẻ thù, phải kiên quyết lôi kéo.
"Ngươi không tin thực lực của ta? Có muốn chúng ta so tài một chút hay không hả! Ta nói cho ngươi biết, ta giết người không chớp mắt đâu!" Minh Đô thấy Thần Hi Vĩnh Tịch do dự, không vui nói.
"Đâu có đâu có, vừa nãy ta đã được nhìn thấy thực lực của Minh Đô lão đại rồi..." Thần Hi Vĩnh Tịch vội vàng nói: "Nhưng mà ta càng tin tưởng Thiết Ngưu lão đại hơn..."
Nói xong, Thần Hi Vĩnh Tịch còn chỉ chỉ người chơi khác đang nói chuyện với Hobart.
Ý tứ của Thần Hi Vĩnh Tịch rất rõ ràng, Minh Đô ngươi sức mạnh ma pháp tuy cao, ta biết, nhưng mà nhiều bậc đàn anh cấp 20 như vậy, ngươi cũng đừng hòng một tay che trời, nhưng Thiết Ngưu thì có thể.
"À..." Minh Đô nhìn Vương Vũ một cái, không phản đối lại câu nào, nếu bị người khác hạ thấp, Minh Đô chắc chắn không chịu phục, nhưng mà lại bị hạ thấp đi bởi Vương Vũ, hắn ta không tìm ra ý gì để bới móc, người ta chính là mạnh đến mức khiến người ta không thể làm gì được chứ sao.
"Đương nhiên, nếu Thiết Ngưu lão đại đồng ý giúp đỡ, giá tiền có thể thương lượng lại lần nữa!"
Minh Đô trơ mắt nhìn Vương Vũ nói: "Lão Ngưu, thật sự không được thì ngươi bán thịt một lần thôi..."
Nhìn thấy Minh Đô cũng thành ra như vậy rồi, Vương Vũ cũng bất đắc dĩ, Minh Đô này tính khí hèn hạ, có lợi ích mà không cho hắn ta chiếm, hắn ta sẽ bực bội đến chết mất.
"Nói xem, rốt cuộc các ngươi hộ tống thứ gì hả?" Vương Vũ hỏi, nếu không phải xung đột với mình, mình sẽ miễn cưỡng giúp một tay.
Thần Hi Vĩnh Tịch nói: "Linh hồn của Ma Vương Hắc Ám Francis..."
"Ồ!"
Linh hồn của Ma Vương? Cái này chẳng lẽ có liên quan đến Linh Hồn Sát Thủ? Vương Vũ ngẩn người lại hỏi: "Francis là ai?"
Thần Hi Vĩnh Tịch lấy sổ làm nhiệm vụ hàng ngày ra thì thầm: "Francis là quan chỉ huy quân đoàn thứ ba của quân đoàn Hắc Ám, tinh thông thuật ám sát, nhiều thống lĩnh quân Quang Minh Thập Tự đều bị người này ám sát, được xưng tụng là "Sát thủ Bóng Đêm". Năm 1457 Quang Minh, quan chỉ huy của các nghề nghiệp ở tiền tuyến liên kết lại, đánh chết hắn ta ở Vực Sâu Tội Ác, linh hồn hắn ta bị giam cầm ở trong Xiềng Xích Vĩnh Hằng, nghe nói quân đoàn Hắc Ám đã tìm được phương pháp phá bỏ xiềng xích, muốn cho hắn ta sống lại... Cho nên, Giáo hoàng đại nhân hạ lệnh đưa hắn ta về trận doanh Thập Tự Quân, dùng sức mạnh ánh sáng để trấn áp!"
"..." Vương Vũ và Minh Đô đều không còn gì để nói rồi... Một tia hy vọng cuối cùng cũng tan thành mây khói.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, đồ vận chuyển lần này, chính là Linh Hồn Sát Thủ của Vương Vũ...
"Anh em, xin lỗi nhé..." Vương Vũ vỗ vỗ bả vai Thần Hi Vĩnh Tịch, ý tứ sâu xa nói: "Đến lúc đó ta ra tay sẽ nhẹ nhàng hơn một chút..."
"Ôi mệ! Thiết Ngưu lão đại, đừng như vậy mà..." Thần Hi Vĩnh Tịch nức nở khóc nói.
"Ngươi cho rằng ta cũng muốn sao? Tranh giành đồ vật với nhiều cao thủ cấp 20 như vậy, trong lòng ta cũng sợ hãi chứ!" Vương Vũ buồn bực nói.
Nếu như mười mấy thì cũng thôi đi, người chơi bình thường Vương Vũ cũng vẫn có thể đối phó được, cái này mẹ nó mấy trăm, Vương Vũ cũng không phải thần...
Hơn nữa, những kẻ trong cấp 20 này không có ai không phải là cao thủ siêu cấp, ai mà không có hai chiêu thủ đoạn cuối cùng phòng thân chứ, lần này nhiệm vụ hộ tống còn là nhiệm vụ chuyển nghề thăng cấp, mọi người nhất định sẽ liều mạng.
Minh Đô nâng cằm lên suy nghĩ một chút nói: "Nếu không thì hiện tại ta kêu gọi mọi người chặt chết ngươi nhé? Tránh cho ngươi gây phiền phức!"
"Được, trước khi chết ta phải dẫn theo ngươi!" Vương Vũ trừng mắt nói.
Minh Đô vội vàng nói: "Ha ha, đùa thôi đùa thôi, ta có ý này, không biết có thể thông qua được hay không!” “Nói nghe một chút!" Vương Vũ nói.
"Chúng ta thế này thế này..." Minh Đô nói hai ba nói ra ý kiến của mình...
Vương Vũ nghe xong, trợn mắt há mồm nhìn Minh Đô hỏi: "Ngươi có thể có ý kiến ôi thiu hơn nữa được không?"
"Nói thật, có!" Minh Đô nói.
"..." Vương Vũ buồn bực nói: "Để cho ta đến chỗ doanh địa của Thập Tự Quân giật đồ, ngươi hận ta nhiều đến vậy sao?"
"Vậy ngươi có ý kiến khác?"
"Không có, có điều ta có thể hỏi Vô Kỵ một chút!" Vương Vũ mở kênh đội, chọn Vô Kỵ, kể lại mọi chuyện một lần.
"Ý kiến của Minh Đô rất hay!" Sau khi Vô Kỵ nghe xong, nhàn nhạt trả lời một câu.
"Hay con mẹ nhà ngươi!" Vương Vũ gửi sang một biểu cảm khinh bỉ, không ngờ hai người này đều hy vọng mình không chết không yên lành.
Vô Kỵ cười nói: "Ta cho rằng với bộ não của tên cẩu Minh Đô kia, sẽ để ngươi giả vờ lấy lòng Thánh Quang Tứ Thiếu, sau đó nửa đường nổi dậy, hai người các ngươi trong ngoài phối hợp giết người cướp hàng! Không thể ngờ được hắn ta cũng có được một lần thông minh."
Minh Đô cười hì hì nói: "Hì hì, đây là ý kiến còn ôi thiu hơn nữa đó!"
Vương Vũ mặt đen lại nói: "Sao ta có thể làm ra loại chuyện này được?"
Minh Đô nói: "Ngươi cũng có thể không làm, ta còn phải chuyển chức thăng cấp đấy..." Không ngờ nếu không phải thằng khốn này liên lụy đến nhiệm vụ của mình, hắn ta quả nhiên khiến Vương Vũ làm chuyện mất hết tính người.
Vương Vũ giận dữ nói: "Hai ngươi đều nói linh tinh, doanh địa Thập Tự Quân nhiều NPC cao cấp như vậy, ta còn có thể sống được sao?"
Vô Kỵ cười lạnh nói: "Ngươi thật sự muốn làm Triệu Tử Long? Không phải còn có 300 người chơi sao?"
"300 người chơi?" Vương Vũ giật mình: "Họ sẽ giúp ta sao?"
Tiếng xấu của Toàn Chân Giáo rõ như ban ngày, Minh Đô khốn kiếp kia ra tay là giết người càng khiến ấn tượng của những người này với hai người Vương Vũ thấp đến tận cùng, chỉ cần miễn là không phải người ngốc, sẽ không có ai hỗ trợ.
"Hoặc là nói ngươi ngu xuẩn đó!" Vô Kỵ nói: "Không phải có bốn tên thiếu gia có tiền đó sao? Chẳng ai lại đi gây khó khăn với tiền."


Trang 80# 2

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất