Chương 171: Vùng Đất Chôn Xương
=== oOo ===
Vương Vũ vừa tới thành Hắc Ám thì đã bị vệ binh bao vây...
Hai ngày nay Vương Vũ bị vệ binh chặn đủ mọi kiểu, hắn đã sợ lũ tiểu binh ngu ngốc tới nghịch thiên này lắm rồi, kinh hãi thốt lên: "Không phải điểm vinh dự của ông đây là 100 sao?"
Đồng thời Vương Vũ cũng thầm hối hận trong lòng, biết thế hắn đã không bỏ khăn che mặt xuống rồi...
Vương Vũ vừa định bỏ trốn, chợt nghe vệ binh dẫn đầu nói: "Thưa Đồ Thần Giả tôn kính! Sứ Đồ đại nhân muốn gặp ngài!"
"Sứ Đồ... Muốn gặp ta?" Vương Vũ có chút sững sờ.
Khi ngồi phi thuyền tiến vào lãnh địa của trận doanh Hắc Ám, Vương Vũ đã trải qua một đoạn video phổ cập kiến thức, những kẻ mạnh nhất bên trận doanh Hắc Ám chính là bảy trưởng lão đã được ác ma rửa tội, mà Sứ Đồ chính là tôn xưng của bảy trưởng lão trong giáo hội Hắc Ám, Sứ Đồ lại muốn tự mình tiếp kiến hắn ta... Điều này chẳng khác gì được bảy vị anh hùng tiếp kiến...
"Đi theo ta!" Vệ binh mặc kệ câu hỏi của Vương Vũ, cứ thế nói với Vương Vũ.
"Haiz..." Nhìn đám vệ binh hùng mạnh này, Vương Vũ bất đắc dĩ đi theo.
Thành Hắc Ám lấy màu đỏ sậm làm màu sắc chủ đạo, khiến người ta cảm thấy rất áp lực nặng nề.
Thành Hắc Ám cũng giống thành Thánh Quang, là một thành chính rất to lớn, to lớn chừng bằng thành thị chân chính. Trong một tòa thành to như thế này mà nếu chỉ được đi bộ, e là công ty Long Đằng sẽ bị người ta hất phân mất, cho nên trong những thành thị cỡ lớn này đều có thiết lập rất nhiều truyền tống trận.
Không lâu sau, Vương Vũ đã theo đám vệ binh đi tới một truyền tống trận, sau đó trực tiếp được truyền tống tới trước mặt tòa kiến trúc to lớn và hoành tráng.
Qua giới thiệu của hệ thống, Vương Vũ biết nơi này chính là giáo hội Hắc Ám trong truyền thuyết, cũng là cơ cấu chính phủ của thành Hắc Ám.
Trận doanh Ám Hắc trước nay luôn kẻ mạnh làm vua, xem ra Sứ Đồ không chỉ là tín ngưỡng của trận doanh Hắc Ám, mà còn là thành chủ của thành Hắc Ám này.
"Đồ Thần Giả tôn kính, ngài tới rồi!" Vương Vũ vừa bước vào cửa thì một lão già cao gầy mặc đồ màu đen tới chào đón...
Vương Vũ ném một thuật giám định qua.
Sứ Đồ đứng đầu - Edwin (????)
Ngoài tên ra, tất cả những thứ khác đều là dấu hỏi chấm, xem ra lão già này cũng giống Arceus, là một kẻ quyền thế cấp Truyền Thuyết.
Nhưng thái độ của Edwin với Vương Vũ làm cho hắn cảm thấy rất thoải mái... Dầu gì lão cũng là BOSS cấp Truyền Thuyết, vậy mà lại nói năng rất thân thiện với hắn, rõ ràng là tốt hơn tên chánh án tỏ ra cao quý và kiêu ngạo tự đắc ở Thánh Đình kia nhiều...
"Edwin đại nhân, chào ngài!" Vương Vũ trả lời một câu tượng trưng, kính trọng phải tới từ hai phía, kính trọng người khác cũng chính là kính trọng bản thân.
Edwin cười tủm tỉm nói: "Đồ Thần Giả không phải khách khí làm gì, lần này ngài giết được tên Alex chết tiệt kia, đã giải quyết mối họa lớn trong lòng quân đoàn Hắc Ám bọn ta, không biết ta có thể giúp gì cho ngài?'
Vương Vũ có chút cạn lời... Đây rõ ràng là hệ thống bố trí, kỳ thật cũng chẳng phải ý muốn của cá nhân hắn... Nhưng nếu Edwin đã nói như thế, Vương Vũ cũng không khách sáo, bèn nói: "Lần này ta đến thành Hắc Ám là để tìm kiếm Hài Cốt Hắc Ám."
"Hài Cốt Hắc Ám?" Sứ Đồ Edwin nghe vậy, quan sát Vương Vũ cẩn thận một lần rồi nói: "Hóa ra ngài là một Võ học gia! Thảo nào lại có được sức mạnh khiến Thần cũng phải sợ hãi!"
"Ồ... Giữa hai cái đó có gì liên quan sao?" Vương Vũ hỏi.
"Võ học gia à..." Ánh mắt Edwin đột nhiên trở nên trống rỗng, sau đó toát lên vẻ sợ hãi: "Không thể tưởng được đã nhiều năm như vậy, người thừa kế của ngài ấy đã lại xuất hiện..."
"..." NPC trong game này đều con mẹ nó như thế, cứ thích lẩm bẩm.
"Võ học gia, ngài định tìm kiếm Hài Cốt Hắc Ám sao?"
"Ừ, đúng vậy!" Vương Vũ gật đầu, nghĩ rằng rốt cuộc thì lão già này đã chịu đi vào chủ đề.
"Hãy tới Vùng Đất Chôn Xương đi!" Edwin trả lời câu hỏi của Vương Vũ, sau đó lại lẩm bẩm: "Nhiều năm trước, nơi đây là một thành thị bị Ma thần thống trị, một vị Võ học gia đi tới chỗ này, đánh bại vị Ma thần kia. Khi Võ học gia định giết chết Ma thần, Ma thần đã mang Võ học gia xuống Địa Ngục một chuyến... Sau đó Võ học gia đã buông tha cho Ma thần..."
"Tại sao lại như vậy?" Vương Vũ thắc mắc.
"Bởi vì Võ học gia thấy Địa Ngục cằn cỗi, biết Ma thần đại nhân làm tất cả là vì con dân của ngài, kỳ thật Ma tộc giống với loài người, tinh linh hay các chủng tộc khác, Ma tộc cũng thuộc về thế giới này, không nên bị coi thành kẻ bị lưu đày, cạp đất ở một thế giới khác..."
Vương Vũ gật đầu, tiếp lời: "Ngươi nói có lý lắm, nhưng các ngươi vẫn là những kẻ tà ác!"
"Trên đời này lấy đâu ra thiện ác tuyệt đối?"
"Nhưng các ngươi xâm chiếm quê nhà của người khác thì chính là làm sao, cho dù xuất phát từ bất cứ mục đích gì!"
"Vậy sao? Vị Võ học gia trước kia cũng nói như thế..." Edwin thản nhiên nói: "Cho nên khi trận chiến tranh kia kết thúc, ngài ấy không đuổi tận giết tuyệt bọn ta, mà cho bọn ta một nơi sống yên trên đại lục này, với hy vọng rằng thế giới này có thể hòa bình... Bọn ta rất cảm kích ngài ấy!"
"Loạn vậy..." Đầu óc Vương Vũ bắt đầu rối mòng, Võ học gia là một trong bảy vị anh hùng, không phải thuộc về phe chính nghĩa sao? Tại sao lại còn giúp đỡ trận doanh Hắc Ám?
"Không hề loạn, vị Võ học gia đó thường nói là loạn thế xuất anh hùng, nhưng ai thật sự là anh hùng, ai thật sự là chính nghĩa?"
"... Ý của ngươi là, vứt bỏ quan niệm chủng tộc, khiến tất cả mọi sinh linh đều an cư lạc nghiệp thì đó mới thật sự là anh hùng? Tuân theo nó mới là chính nghĩa thực sự?" Vương Vũ hỏi.
"Đúng vậy! Ngươi rất có tuệ căn, hoàn toàn có thể lấy được truyền thừa của ngài ấy! Cuối cùng vị Ma thần đại nhân kia thành bạn tri kỷ với Võ học gia, Vùng Đất Chôn Xương kia là nơi chốn cất hài cốt của Ma thần đại nhân kia, linh hồn của Ma thần đại nhân là vĩnh hằng, tuy ngài không có thân thể, nhưng ma pháp vẫn rất hùng mạnh. Ngươi nên cẩn thận chút, Võ học gia!"
"Đa tạ Sứ Đồ đại nhân!" Vương Vũ ôm quyền với Edwin.
Edwin cười nói: "Không cần cảm ơn ta, nếu muốn thì ngươi hãy cảm ơn chính nghĩa trong lòng ngươi. Nếu vừa nãy ngươi không trả lời câu nói kia, ta sẽ vì trận doanh Hắc Ám mà tiêu diệt sạch ngươi!"
"Tiêu diệt sạch? Có ý gì?"
Edwin nói: "Nói theo kiểu của các ngươi ý là đánh về cấp 0... Ta không muốn trận doanh Hắc Ám có một kẻ địch hùng mạnh."
"..." Vương Vũ hít vào một hơi khí lạnh, mẹ nó, hệ thống này đặt bẫy mọi chỗ mọi nơi, hóa ra thằng nhãi Sứ Đồ gọi hắn tới đây là để thử thách hắn... Thảo nào người ta luôn bảo ác ma giỏi ngụy trang nhất.
"Biểu hiện của ngươi cũng không tệ, chúc ngươi may mắn!" Sứ Đồ phất tay, một ánh sáng màu đen đưa Vương Vũ ra ngoài cửa.
Sau đó Vương Vũ nhận được nhắc nhở từ hệ thống.
[Hệ thống nhắc nhở: Phụ bản Vùng Đất Chôn Xương đã được mở ra, còn 60 phút tới thời gian đóng cửa.]
Đồng thời trước mắt Vương Vũ hiện ra một lốc xoáy màu đen hình bầu dục.
Vương Vũ đặt tay lên lốc xoáy, một sức mạnh khổng lồ lập tức hút hắn vào trong.
[Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã phát hiện Vùng Đất Chôn Xương, nhận được 1.000 điểm kinh nghiệm.]
[Hệ thống nhắc nhở: Bạn nhận nhiệm vụ "Ý chí của Ma thần", nhiệm vụ cấp A.
Điều kiện hoàn thành:
Trong 60 phút lấy được Hài Cốt Hắc Ám và rời đi, độ hoàn thành là 60%.
Trong 60 phút đánh bại linh hồn Ma thần Camyl nhận được Hài Cốt Hắc Ám và rời đi, độ hoàn thành 100%.
Điều kiện thất bại: Trong thời gian quy định, chưa hoàn thành được nhiệm vụ hoặc tử vong. Nhiệm vụ thất bại, trừ 100 điểm vinh dự trận doanh Hắc Ám.]
Trang 87# 1