Chương 196: Đi Chém
=== oOo ===
"Không được! Chắc chắn không được! Kẻ nào đó vốn là rác rưởi, bây giờ chỉ có thể kéo chân người khác thôi!"
Vô Kỵ vừa dứt lời, Minh Đô đã nhảy ra chỉ vào Bạch Đế hét lên ầm ĩ.
Mối thù giữa Minh Đô và Bạch Đế kéo dài đã lâu, vừa nãy khi đánh phụ bản hai người vẫn luôn kiềm chế lửa giận của mình, sở dĩ còn chưa đến mức ầm ĩ gây ra rắc rối gì, hoàn toàn là vì có Vương Vũ ở đây trấn áp, dù vậy, vừa nãy Minh Đô nhiều lần có ý đồ chơi khăm Bạch Đế, cuối cùng vẫn bị Vương Vũ kịp thời dùng ánh mắt ngăn lại.
Bây giờ nghe thấy họ muốn để Bạch Đế đi kéo thù hận, Minh Đô lập tức không vui, tuy chuyện này liên quan đến vấn đề nghề nghiệp, nhưng mà nếu để Bạch Đế làm được chuyện mà mình chịu bó tay, sau này chẳng phải sẽ thấp hơn hắn ta một đẳng cấp sao?
"Mẹ mày, không phục đúng không? Có dám so không, xem trong một giây ai được nhiều điểm sát thương hơn?" Bạch Đế bị Minh Đô khinh thường thì không yếu thế chút nào, còn đáp trả.
"Mẹ nó ngươi thật vô liêm sỉ, chúng ta đi U Linh Sơn Cốc so một trận, có dám không?" Minh Đô điên cuồng giơ ngón tay thối lên với Bạch Đế.
Mọi người xạm mặt lại, bàn về trình độ mặt dày, hai tên này đúng là không ai nhường ai, Địa Ngục Tam Đầu Khuyển có miễn dịch ma pháp rất cao, quái của U Linh Sơn Cốc lại miễn dịch với tấn công vật lý... Hai người này thật đúng là đẹp đẽ phô ra, xấu xa đậy lại.
"Hai ngươi có thể yên tĩnh chút không hả!" Vương Vũ quay đầu sang hung dữ trừng mắt liếc hai người một cái nói.
"Ấy..." Hai người lập tức biết thân biết phận ngậm miệng lại.
Thấy cảnh như vậy, mọi người không khỏi cảm thán, Vương Vũ có danh vọng thật cao, trong giới game thủ, có thể nói một câu khiến đôi oan gia này ngậm miệng ngừng chiến, cũng chỉ có một mình hắn làm được thôi.
Đương nhiên rồi, Bạch Đế là bị sức mạnh của Vương Vũ khiến cho sợ hãi... còn Minh Đô thì là sợ khi phụ bản kết thúc, Vương Vũ sẽ đá mình ra khỏi đội... Chiêu chơi khăm đểu giả vô liêm sỉ này, Vương Vũ chắc chắn không nghĩ ra được, có điều suy bụng ta ra bụng người, có thể nghĩ người ta đen tối đến mức này, có thể thấy được trong lòng Minh Đô méo mó đến mức nào.
"Chắc chắc được! Cô gái này rất lợi hại!" Vương Vũ quay đầu nói với Vô Kỵ.
"Cái này..." Vô Kỵ hơi khó xử, mặc dù hắn ta háo sắc, nhưng cũng sẽ không lấy đẳng cấp của tất cả mọi người ra đùa giỡn.
"Phải dẫn Địa Ngục Tam Đầu Khuyển đến gần đài phun nước! Cô làm được thật chứ?"
Đài phun nước thuộc về địa hình cảnh vật, hơn nữa còn có hình tròn, trong phụ bản thì nó thuộc về loại chướng ngại vật rất dễ "quấn chặt".
Vương Vũ cười cười nói: "Yên tâm đi! Không thành vấn đề!"
"Đúng không?" Vương Vũ quay lại hỏi Dương Na.
"Hừ!" Dương Na lườm Vô Kỵ một cái trắng mắt, lướt qua mọi người, vọt về phía Địa Ngục Tam Đầu Khuyển.
"Ôi chao, không phải chứ chị hai, ngươi định dâng đầu lên sao?" Đám người Vô Kỵ thấy Cung thủ Dương Na này không ở xa chơi chiến thuật thả diều mà ngược lại còn xông lên thì lập tức kêu la hoảng hốt.
Tâm tình người chơi ở giai đoạn hiện tại vô cùng nóng nảy, hiện tượng trong "Trọng Sinh" còn tốt hơn rất nhiều, năm đó khi họ chơi Liên Minh Huyền Thoại, có rất nhiều người chơi một lời không hợp thì lao vào choảng nhau, chẳng lẽ lần này lại gặp được người có trái tim mỏng manh dễ vỡ như vậy.
"Không sao đâu, tính cách cô ta vốn như vậy..." Vương Vũ nói.
"Tính cách thế nào cũng không thể nuông chiều được, ta đi kéo cô ta về!" Vô Kỵ nói xong thì định xông lên.
Vương Vũ giữ chặt Vô Kỵ nói: "Sốt ruột cái gì chứ, cứ nhìn đi đã!"
Sau khi Dương Na bước vào trong phạm vi thù hận của Địa Ngục Tam Đầu Khuyển, Địa Ngục Tam Đầu Khuyển gâu gâu gào rống lên, cái đầu màu đen ở giữa gầm lên nói: "Loài bò sát hèn mọn, Địa Ngục không phải nơi các ngươi có thể đến!"
Dương Na đi đến, đứng ở nơi cách Địa Ngục Tam Đầu Khuyển ba mét, giơ tay lên, trong cánh cung là một mũi tên.
"Bốp!"
Một mũi tên màu bạc bắn trúng đầu Địa Ngục Tam Đầu Khuyển màu đen kia.
-2788
Một sát thương màu trắng tinh bay ra từ trên đầu Địa Ngục Tam Đầu Khuyển.
Một mũi tên này vừa bắn trúng, tất cả mọi người đều sợ hãi: "Đệt mợ cao vãi chưởng!"
" Sát thương thần thánh?" Vô Kỵ cũng sợ hãi nói.
Hệ Thần Thánh có tác dụng khắc chế hệ Hắc Ám, cho nên khi nghề nghiệp hệ Thần Thánh đánh trúng hệ Hắc Ám, con số sát thương sẽ là màu trắng.
Một Cung thủ đánh ra sát thương hệ Thần Thánh, cái này thật sự quá quỷ dị rồi!
Sau khi Địa Ngục Tam Đầu Khuyển bị Dương Na tấn công, cái đầu màu đen há ra, một luồng sương dày màu đen lan rộng ra. Dương Na nghiêng người tránh né sương đen, di chuyển bước chân, nâng tay lên bắn một lần nữa, trúng miệng của Địa Ngục Tam Đầu Khuyển, cô ta vừa đánh vừa lùi dẫn Địa Ngục Tam Đầu Khuyển đi về hướng đài phun nước.
Những người khác thấy thế cũng đều nhao nhao chạy về áp sát phía đài phun nước.
"Cô gái này thật mạnh mẽ!" Bao Tam nhìn chằm chằm Dương Na đang dẫn BOSS về phía bên kia, khiếp sợ nói một câu.
"Đúng vậy!" Doãn Lão Nhị bên cạnh phụ họa nói.
Dương Na cách mọi người càng lúc càng gần, sau khi các cao thủ nhìn thấy rõ bản lĩnh của Dương Na, càng ngày càng kinh ngạc.
"Đây chẳng lẽ là hit & run?" Xuân Tường có chút không dám tin hỏi.
"Không sai... Đúng là như vậy, chính là hit & run!" Vô Kỵ gật đầu nói.
Hit & run là một loại kỹ xảo thao tác của xạ thủ trong game online Liên Minh Huyền Thoại.
Vì bất kể là trong "Trọng Sinh" hay trong trò chơi chuột và bàn phím thông thường, đám Cung thủ khi giương cung lắp tên đều sẽ có một động tác chuẩn bị trước và một động tác cứng sau khi tấn công xong, đám người chơi đều gọi là trước khi tấn công, sau khi tấn công, hit & run cũng là lợi dụng bước chân cực kỳ nhỏ, tinh xảo mà mạnh mẽ cắt ngang cử động sau khi tấn công, nối liền với tấn công mục tiêu, tranh thủ tạo ra sát thương lớn nhất.
Mà trong game online truyền thống, vì hình thức khác nhau, cũng rất khó phát huy được loại kỹ xảo như hit & run này, cho nên các người chơi làm Cung thủ bình thường đều là kéo khoảng cách xa để chơi chiến thuật thả diều, trừ khi là cao thủ cao cấp, nếu không rất khó làm ra động tác hit & run.
"Trọng Sinh" là game thực tế ảo mô phỏng toàn diện, tấn công trước khi tấn công và khi tấn công càng thêm rõ ràng hơn, hơn nữa vì thao tác của người như ở thế giới khác, căn bản không có khả năng làm giống những game online dùng chuột và phím, lợi dụng chuyển dời để kết thúc tấn công, cứ như vậy, kỹ xảo hit & run này, ở trong "Trọng sinh" là một chiến thuật lỗi thời.
Không thể ngờ được, loại kỹ xảo trên lý thuyết không có khả năng tìm lại này vậy mà lại lần thứ hai được biểu diễn dưới ánh sáng mặt trời, lại còn được một cô gái sử dụng, điều này khiến một đám cao thủ như đám người Toàn Chân Giáo đột nhiên có một loại cảm giác mặc cảm.
"Chú Ngưu, may mà ta không đi trêu chọc cô ta!" Trong lòng Ký Ngạo vẫn còn sợ hãi nói, chơi game dẫn theo mấy cô em cũng phải chú ý kỹ xảo, nếu gặp phải người lợi hại hơn đánh mình, đơn giản là tự làm mình mất mặt.
Mà một Cung thủ khác là Bạch Đế đứng đó với khuôn mặt nhỏ tái xanh, giống như bị trói chặt ở đó, miệng lẩm bẩm: "Điều đó không thể nào, điều đó không thể nào..."
"Sao lại không thể? Con gái người ta còn mạnh hơn ngươi gấp trăm lần, ngươi mà cũng xứng chơi Cung thủ sao? Vẫn là nên xóa nick đi! Đồ rác rưởi!" Minh Đô không giờ khắc nào không nhằm vào Bạch Đế.
"Mẹ mày, thực tế ảo mô phỏng toàn diện, cho dù là chế độ tự do, Cung thủ cũng không thể thiếu động tác load, tại sao cô ta lại có khả năng hoàn thành hit & run?!”
"Ồ? Đúng vậy!" Đám cao thủ được Bạch Đế nhắc nhở, cũng kịp phản ứng lại, trong tất cả những tin tức về hình thức kiểu mẫu, dao động sau là không thể hủy bỏ được, nếu như có thể hủy bỏ được, tuyệt đối là bị lỗi hoặc là bật hack.
"Các ngươi nhìn vị trí di chuyển của cô ta kìa!" Lúc này, Bắc Minh Hữu Ngư vẫn luôn im lặng không lên tiếng từ trước đến giờ đột nhiên nói.
"Vị trí di chuyển?" Mọi người hơi sững sờ, nhìn chằm chằm sang.
"Mẹ nó! Cô gái này thật sự không bật hack đấy chứ?"
Đám người kia đều đã là cao thủ vạn người khó có được, liếc mắt đã nhìn ra điểm quan trọng trong đó.
Dương Na quả thật không hề hủy động tác, nhưng mà trong nháy mắt khi cô ta còn đang di chuyển, thì hoàn thành động tác load... Thao tác như vậy còn khiến người ta kinh hãi hơn là hit & run.
Trang 99# 2