Ta Là Võ Học Gia

Chương 197: Ký Ngạo Xui Xẻo

Chương 197: Ký Ngạo Xui Xẻo

=== oOo ===

Game thực tế ảo mô phỏng toàn diện cơ bản là không khác với hiện thực là bao.
Bất kể là chế độ tự do hay là chế độ hệ thống, động tác load và động tác di chuyển né tránh đều phải chia làm hai bước để tiến hành.
Cũng không phải nói hai động tác này không thể hoàn thành cùng lúc, mà chính là khi lắp cung thì nhất định phải cúi đầu hoặc giương cung.
Một lúc không thể cùng làm tốt hai việc, vừa lắp tên vừa tiến hành di chuyển, cứ như vậy né tránh sẽ bị chậm, khi kéo BOSS, vị trí di chuyển đương nhiên là càng chính xác càng tốt.
Nhưng cô gái này dường như hoàn toàn không thèm nhìn đến tấn công của Địa Ngục Tam Đầu Khuyển, cứ thế lắp tên, nhưng mà cô ta lại luôn có thể nhẹ nhàng né tránh được khi Địa Ngục Tam Đầu Khuyển tấn công, hơn nữa còn bắt đầu đánh trả.
Khiến cho mọi người khiếp sợ là, rõ ràng cô gái này kéo dài khoảng cách chơi chiến thuật thả diều, nhưng từ đầu đến cuối đều trong phạm vi cách Địa Ngục Tam Đầu Khuyển ba mét, tấn công tầm gần, cô gái này chẳng lẽ tự tin với né tránh của mình đến vậy sao.
"Ngưu này, cô gái này ngươi đào từ đâu lên vậy?" Xuân Tường tò mò hỏi, loại cao thủ này cũng không phải chỗ nào cũng có, nếu Vương Vũ nói là tùy tiện quen được, Xuân Tường chắc chắn không tin.
"Hàng xóm của ta!" Vương Vũ nói.
"Hàng xóm? Cũng là người học võ?" Tất cả mọi người trong Toàn Chân Giáo hỏi.
"Ừ!" Vương Vũ gật gật đầu.
"Thảo nào, thảo nào!" Lúc này trong lòng đám cao thủ mới dễ chịu hơn một chút.
Dù sao họ cũng là cao thủ quen rồi, bị người ta chèn ép một chút, còn là một cô gái, trong lòng họ khó tránh khỏi hơi bực bội, có điều sau khi nghe nói Dương Na là người tập võ, mọi người mới thoải mái hơn, vì người biết võ công chính là trâu bò như vậy đấy, trâu bò một cách có lý lẽ đàng hoàng, khiến không ai có thể phản bác được.
"Võ công?" Trên đầu Bạch Đế nhảy lên một dấu hỏi.
Minh Đô phất tay xua đuổi nói: "Cút cút cút! Không có chuyện của ngươi!"
"Ngươi!" Bạch Đế giận dữ.
Vương Vũ vỗ vỗ bả vai Bạch Đế nói: "Đừng quấy nữa, BOSS đến rồi, nhanh chóng chuẩn bị chiến đấu đi!"
Trong lúc trò chuyện, Địa Ngục Tam Đầu Khuyển đã bị dẫn đến bên cạnh đài phun nước.
Vương Vũ tiến lên đón một cái đầu của nó, Bạch Đế dùng cung tên bắn một cái đầu, áp lực của Dương Na giảm đi rất nhiều, tần suất bắn tên trong tay càng lúc càng nhanh hơn.
Vương Vũ vừa lật người vừa lăn tránh né tấn công của Địa Ngục Tam Đầu Khuyển, đồng thời còn có thể vung gậy đánh trả lại, Địa Ngục Tam Đầu Khuyển bị đánh đến sủa lên gâu gâu, nhưng hoàn toàn không cắn được đến Vương Vũ.
Bên phía Bạch Đế thì thoải mái hơn rồi, cho dù Địa Ngục Tam Đầu Khuyển có đến một trăm cái đầu đi chăng nữa, thì từ đầu đến cuối nó cũng chỉ có một thân thể, Vương Vũ và Dương Na phối hợp, kéo chặt Địa Ngục Tam Đầu Khuyển, Địa Ngục Tam Đầu Khuyển sững sờ điên cuồng gầm lên với Bạch Đế, nhưng lại không nhảy được đến nơi.
Ba người chia nhau kéo thù hận của Địa Ngục Tam Đầu Khuyển, sát thương của ba người này lại rất cao, cho nên những người khác hoàn toàn không sợ bị thù hận của BOSS dời sang người mình, có thể phóng kỹ năng thoải mái.
Lúc này đài phun nước ở đây là một địa hình vòng quanh, mỗi khi Địa Ngục Tam Đầu Khuyển phóng kỹ năng tấn công, mọi người trốn đến đằng sau đài phun nước, là có thể tránh thoát kỹ năng.
Các cao thủ phối hợp, rất nhanh, thanh máu của Địa Ngục Tam Đầu Khuyển chuyển sang màu đỏ. Sau khi máu đỏ Địa Ngục Tam Đầu Khuyển gầm rú một tiếng, chuẩn bị biến hình. Vương Vũ nhảy lên thật cao, một Mãnh Hổ Quyền đánh vào cổ họng của Địa Ngục Tam Đầu Khuyển, trảo thủ cắt đứt chiêu cuối của Địa Ngục Tam Đầu Khuyển, những người khác nhanh chóng phóng ra kỹ năng, cuối cùng Địa Ngục Tam Đầu Khuyển rên một tiếng, ngã xuống mặt đất.
[Hệ thống nhắc nhở: Bạn đánh chết chó dữ trông cửa Địa Ngục Tam Đầu Khuyển Gasol, nhiệm vụ hoàn thành 35%, có bảo tồn tiến độ không?]
Sau khi bấm vào chấp nhận, Vương Vũ lại nhận được một tin tức.
[Hệ thống nhắc nhở: Vì bạn có thiên phú hơn người, lĩnh ngộ được kỹ năng "Lăn Mình"]
Nhìn sách kỹ năng trong tay, trong lòng Vương Vũ trực tiếp mắng chửi hệ thống chơi khăm người ta.
Vương Vũ hy vọng có thể lĩnh hội được kỹ năng tấn công nhất, vì kỹ xảo cận chiến ở trong game chỉ có sau khi biến thành kỹ năng mới có tăng thêm sát thương, về phần Lăn Mình... Không phải Vương Vũ muốn lật mình như thế nào thì cứ lật đó sao, còn cần lĩnh ngộ gì chứ? Hệ thống thật là đồ phá hoại, lãng phí một cơ hội lĩnh ngộ kỹ năng...
Phiền muộn thì phiền muộn, Vương Vũ vẫn cẩn thận cất sách kỹ năng Lăn Mình này vào trong túi.
Sau khi chọn bảo tồn tiến độ xong, Xuân Tường lại đề nghị Ký Ngạo đi sờ thi thể...
Một người quăng xúc xắc cùng lắm được có hai điểm như Ký Ngạo quả thật là không phụ sự kỳ vọng của mọi người, ngoại trừ đồ vật nhiệm vụ là Hạt Giống Hắc Ám ra, Ký Ngạo chỉ sờ được một áo choàng Bạch Ngân và một đôi giày Bạch Ngân.
Hơn nữa thuộc tính của cả hai trang bị đều rất bình thường... Điều này khiến mọi người rất có oán niệm dày đặc với đứa trẻ quá xui xẻo này.
"BOSS Hoàng Kim bị giết chết đầu tiên mà chỉ sờ ra được hai trang bị cùng là Bạch Ngân, có phải vận may của thằng ranh nhà ngươi đã dùng hết ở lúc đầu thai rồi không hả?" Danh Kiếm Đạo Tuyết coi thường nói.
"Mẹ nhà ngươi chứ, đều là tại Xuân huynh, ta đã nói ta không sờ, không phải hắn ta bảo ta sờ sao..."
"Được, thứ đồ chơi này để cho ông đây!"
Áo choàng Bạch Ngân là trang bị của Đạo tặc, trong đoàn đội dẫn theo các cô gái có ba nghề nghiệp Đạo tặc. theo thứ tự là Danh Kiếm Đạo Tuyết, Tiểu Y và Bắc Minh Hữu Ngư.
Danh Kiếm Đạo Tuyết một thân trang bị cao cấp, đối với áo choàng nát này hoàn toàn không có hứng thú, tiện tay ném cho Bắc Minh Hữu Ngư...
Bắc Minh Hữu Ngư lúc này đang hai bàn tay trắng, cũng không khách sáo nữa, bèn nhận lấy mặc lên người.
Giày thì cho Dương Na, vì trên người Dương Na chỉ có một thanh vũ khí là hàng cao cấp, những thứ khác đều là rác, Bạch Đế dù sao cũng là cao thủ đứng đầu, trang bị trên người chắc chắn không thể tệ hơn những thứ này.
Đúng lúc mọi người đang công khai lên án, đầu Ký Ngạo sắp vùi trong đũng quần đến nơi, đột nhiên, Ký Ngạo lập tức đứng dậy, hăng hái hăm hở nói: "Móa nó, cơ hội lật ngược tình thế của ông đây đến rồi!"
"Lại sờ được cái gì rồi?" Mọi người tò mò hỏi, khiến thằng nhóc này lại lập tức thẳng lưng lên, rốt cuộc thì một trang bị cuối cùng này cũng không phải là thứ tầm thường, nếu không thì BOSS Hoàng Kim này suy sụp quá rồi.
"Look!" Ký Ngạo xổ ra một câu tiếng Anh, rút ra một cây gậy bừng bừng khí thế trên tay.
Sự Chấp Nhất Của Võ Giả (trường côn) (truyền kỳ)
Vật công: 1700 - 1926
Ma công: 1700 - 1926
42 sức mạnh
57 thể chất
46 nhanh nhẹn
Ý Chí: Kỹ năng bị động, mỗi lần mất 5% máu, phòng ngự vật lý và phòng ngự ma pháp sẽ tăng lên 10%.
Thủ Hộ: Kỹ năng chủ động, có thể đón đỡ 80% sát thương, hao tổn 50 điểm nội lực, thời gian hồi 15 giây.
Tinh Chuẩn: Kỹ năng bị động, đòn tấn công bình thường sẽ không thất bại.
Bổng Hát: Kỹ năng bị động, đòn tấn công bình thường khi mang theo sát thương ma pháp bằng 5% sinh mệnh của đối phương .
Trí Mạng: Kỹ năng bị động, đòn công kích bình thường có tỷ lệ 50% tạo thành bạo kích. Điểm bạo kích bằng 200% sát thương của bản.
Nghề nghiệp yêu cầu: Võ sư
Cấp độ yêu cầu: 1
Đồ vật nhiệm vụ: Không thể sử dụng
"Phì!" Lúc này mọi người đều bật cười thành tiếng.
"Oh fuck, đồ vật nhiệm vụ, mẹ nhà nó chứ!" Nhìn thấy một hàng chữ cuối cùng, Ký Ngạo trực tiếp mắng lên.
Thật vất vả mới lật người được, không ngờ lại lật trong mương, tâm tình Ký Ngạo đã gần như tan vỡ mất rồi.
"Ha ha ha! Ta biết ngay là sẽ như vậy mà." Vô Kỵ vui sướng khi người gặp họa cười cười nói: "Ngươi cũng không suy nghĩ lại một chút xem, thuộc tính của vũ khí này biến thái như vậy, sao có thể là trang bị cấp 1 được, nghe nói đây là đồ vật nhiệm vụ của Thiết Ngưu?"
"Ừ!" Vương Vũ gật đầu, nhận Sự Chấp Nhất Của Võ Giả từ trong tay Ký Ngạo.
Ký Ngạo lưu luyến không rời nhìn thanh trường côn kia, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Vương Vũ an ủi: "Đừng khó chịu, không phải ngươi cũng có mảnh vỡ của vũ khí cấp Sử Thi sao? Đợi khi nào có thời gian chú tìm giúp ngươi."
"Ừ!" Ký Ngạo gật đầu nói: "BOSS sau có thể cho ta sờ thêm lần nữa không? Ta cũng không tin vận may của ta lại thực sự kém như vậy!"
Mọi người nghe thấy như vậy thì giận dữ, loại vận khí đen đến mức không biết xấu hổ như vậy rồi còn muốn đi sờ BOSS, vì vậy nhao nhao quát ầm lên: "Thiết Ngưu, đá nó ra đi!"
"Thôi bỏ đi! Đứa trẻ đáng thương!" Vương Vũ sờ sờ đầu Ký Ngạo.
"Vậy BOSS sau..." Ký Ngạo vẫn chưa hết hy vọng.
Vương Vũ trừng mắt: "Ngươi còn nói như vậy nữa, ta sẽ đá ngươi thật đấy..."


Trang 100# 1

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất