Chương 200: Trời tối, xin hãy nhắm mắt và đòn khóa
=== oOo ===
"Không phải chứ! Ngươi bảo ta đi?" Minh Đô hoảng hốt la lên: "Một Pháp sư như ta lấy đâu ra kỹ năng bắt giữ! Ta nói cho ngươi nhé, đừng lấy việc công báo thù riêng nhé!"
Những người khác thì thầm nghĩ: "Đáng đời, ai bảo ngươi chơi hắn! Nghiệp quật mà thôi."
Vô Kỵ quay sang liếc Minh Đô một cái, không hề biện giải cho những hoài nghi của Minh Đô, mà chỉ vào Vương Vũ và nói: "Ngươi đứng bên cạnh Thiết Ngưu, sau đó nên làm thế nào thì có cần ta phải dạy cho không?"
"À! À! À! Ra là như vậy!" Minh Đô lập tức thoải mái: "Chuyện vặt, nhưng ta cảm thấy ta đứng cạnh Bạch cẩu thì tốt hơn."
Bạch Đế trợn mắt: "Ai thèm đứng cùng với tên tiện nhân nhà ngươi!"
Vô Kỵ bó tay: "Chờ đánh xong phụ bản này, hai người có ôm nhau ta cũng chả quan tâm! Mau làm đi, đừng có lề mề nữa, BOSS lại tới rồi!"
Mọi người nghe vậy, bèn quay sang nhìn, quả nhiên David Hắc Ám lại lén lút tiếp cận bọn họ. Thấy bọn họ nhìn mình, David Hắc Ám cười lạnh lùng, khẽ vẫy tay trái một cái, triệu hồi mười tên tiểu quỷ, lại khẽ vẫy tay phải triệu hồi sương Hắc Ám.
Xuân Tường thì gọi sáu ác ma ra chặn tiểu quỷ của David Hắc Ám.
Những người bị mù thì quen thuộc áp sát vào chân tường.
Khi hiệu quả gây mù kết thúc, hai Bạch Đế đứng song song với nhau, khuôn mặt đầy vẻ bất đắc dĩ.
"Mẹ nó, tại sao lại là tên rác rưởi nhà ngươi?" Minh Đô hô lên.
"Tiện nhân, mẹ nó chứ sao ta biết được?" Hai Bạch Đế đồng thanh mắng.
Minh Đô tự biết mình mà mắng là sẽ mắng cả hai người bọn họ, bèn lùi ra sau tới bên cạnh Vương Vũ, sau đó hỏi:
"Bạch cẩu, ta hỏi ngươi một vấn đề!"
"Hỏi đi! Tiện nhân!" Hai Bạch Đế nói, vẻ mặt của bọn họ giống nhau như đúc.
"Bình tĩnh mà xét thì hai ta, ai lợi hại hơn?"
"Ta lợi hại hơn!" Hai Bạch Đế đồng thời nói.
"Đều là giả cả! Xử lý bọn họ!" Minh Đô hét lên, ném một Hỏa Cầu sang đó. Bạch Đế bên trái vội vàng hô lên: "Fuck ngươi nhá, ngươi lợi hại hơn, thế được chưa!"
Minh Đô nghe vậy thì cười ha ha, vung pháp trượng lên, Bạch Đế bên phải lóe lên ánh sáng trắng, đổi vị trí của Minh Đô.
Lúc này Thiết Ngưu đứng bên cạnh Minh Đô đột nhiên thò hai tay ra vừa đúng lúc tóm được Bạch Đế bị chuyển tới, dùng đầu gối làm cú lên gối thật mạnh vào bụng "Bạch Đế". Khuôn mặt "Bạch Đế" méo mó, biến thành dáng vẻ David Hắc Ám.
"Đúng là tiện nhân mà!!" Lúc này đám người Bạch Đế nhìn Minh Đô đang đắc chí, ai nấy đều ngây ra.
Thảo nào người này lại đứng chung một chỗ với Vương Vũ, hóa ra là tiện nhân này có kỹ năng bỉ ổi như thế... Mẹ nó, sau này trăm ngàn lần đừng có đứng cạnh hắn ta, không thì chẳng biết hắn ta sẽ làm ra chuyện gì.
Sau khi David Hắc Ám bị Vương Vũ bắt lấy, một cú Lên Gối đã đánh rớt hơn bốn nghìn máu của nó. Hiệu quả bắt giữ vừa kết thúc, David Hắc Ám đang định quay người bỏ chạy, Vương Vũ xông lên từ phía sau, một Mãnh Hổ Quyền đánh lên đầu David Hắc Ám.
Mãnh Hổ Quyền này cũng có hiệu quả kéo giữ, David Hắc Ám lại bị kéo lại, bèn giơ tay lên, một làn khói độc màu xanh lục bùng ra.
Vương Vũ cúi đầu né khói độc, cúi người tung Băng Quyền đánh vào bụng David Hắc Ám.
David Hắc Ám khẽ xoay người, lại một đòn Đá Tống Ngang đón lấy, David Hắc Ám trực tiếp bị đá cho bay lên.
Bị đá bay lên, David Hắc Ám cũng không cứng ngắc như những quái vật khác, mà nhẹ nhàng bay lướt lên trên.
"Bắt lấy nó, nếu nó chạy là ta xong đời!" Vô Kỵ cuống quít hô lên.
David Hắc Ám khá là phế, giống với bình thường, vả lại từ lúc bắt đầu nó không hề thể hiện ra chiêu số kỹ năng hữu hiệu gì, nhưng trí thông minh của nó thì đang tiến hóa.
Khi chỉ số thông minh đó tiến hóa, David Hắc Ám bắt chước người chơi càng lúc càng giống, e là qua vài lần nữa, mọi người sẽ hoàn toàn không thể phân biệt đâu thật đâu giả, tới lúc đó bọn họ thể nào cũng bị nó làm cho tự giết lẫn nhau, cả đội đều bị tiêu diệt.
Vương Vũ nghe vậy, bèn vòng tay phải quấn lấy chân trái của David Hắc Ám, kéo giật lại. David Hắc Ám bị kéo rơi xuống đất, giơ tay là tung một quả cầu năng lượng đánh tới mặt của Vương Vũ. Vương Vũ nghiêng người né tránh, quả cầu năng lượng kia đánh vào Doãn Lão Nhị đứng sau Vương Vũ, làm rớt gần một phần ba thanh máu.
"Fuck, đừng để nó phản kháng! Lực chiến của nó rõ ràng đã tăng lên nhiều!"
Vô Kỵ thấy thanh máu của Doãn Lão Nhị tụt xuống, bỗng kinh hãi.
Ban nãy sát thương của quả cầu năng lượng của David Hắc Ám không được coi là quá cao, nhưng lúc này nó lại trở nên mạnh như vậy, con BOSS này không chỉ tiến hóa về trí tuệ, mà các thuộc tính khác rõ ràng là cũng được tăng lên.
Vương Vũ không dám chậm trễ, nắm chặt lấy chân David Hắc Ám, lật một cái, khiến David Hắc Ám bị đập mặt xuống đất.
Tiếp đó, Vương Vũ thả chân của David Hắc Ám ra, dùng đầu gối ép phần eo của nó lại, đồng thời một tay thì vặn tay phải của David Hắc Ám ra sau lưng, tay kia thì vòng quanh cổ David Hắc Ám rồi kéo mạnh xuống, hoàn toàn khóa chặt David Hắc Ám dưới đất.
Trong võ học, các trường phái đều có cách thức cầm nã đặc biệt của riêng mình, mà kỹ xảo cầm nã chỉ gói gọn trong một chữ "khóa".
Ví dụ như kỹ thuật khớp xương Sambo của nước Nga và nhu thuật Brazil đều lấy việc khóa đối thủ lại làm chiêu thức chính, tất cả đều là các kỹ xảo thực chiến đặc biệt mạnh.
Kỹ xảo khóa đối thủ mà Vương Vũ sử dụng lại là "Đính yêu tỏa cảnh" trong võ thuật cổ truyền của Trung Hoa.
Nếu David Hắc Ám là BOSS chế độ hệ thống bình thường, bọn họ mất máu thì đều sẽ phản kháng, đương nhiên nó sẽ không bị trói lại dễ dàng, nhưng ở chế độ tự do, tư duy của BOSS càng gần với người chơi. Nhất là khi David Hắc Ám tiến hóa, trí tuệ của nó càng lúc càng sánh gần với người chơi, kể từ đó bị Vương Vũ bắt được sơ hở.
Xem ra chỉ số thông minh quá cao cũng chẳng phải chuyện tốt đẹp gì!
"Tấn công nó!" Vô Kỵ thấy David Hắc Ám đã bị Vương Vũ khống chế, lập tức ném một chiêu Bỏng Quang Minh lên người David Hắc Ám trước tiên.
Những người khác đều ra tay, rào rào dồn kỹ năng lên người David Hắc Ám.
David Hắc Ám vốn là loại máu thủ không cao, máu cũng không nhiều, bị đám người chơi dần cho một trận như vậy, đã bị đánh ra trạng thái phục sinh.
David Hắc Ám trong trạng thái phục sinh đã né tránh cầm nã của Vương Vũ theo bản năng, nhưng kỹ xảo khóa kẻ địch của Vương Vũ đâu chỉ có mấy loại, con BOSS này mới biết được một loại mà đã muốn thoát khỏi bàn tay của Vương đại hiệp, đúng là mơ tưởng hão huyền.
Thấy David Hắc Ám định chạy, Vương Vũ tiến lên, một côn chọc vào kheo chân của David Hắc Ám. Đầu gối của con BOSS này lập tức chạm đất, còn chưa kịp phản ứng thì Vương Vũ đã đuổi kịp, giơ hai tay xuyên qua dưới nách David Hắc Ám, vòng qua đôi tay của BOSS rồi hợp tay lại đè cổ nó xuống. Sau đó Vương Vũ dùng khuỷu tay nhấc lên trên thật mạnh, rồi lại ấn David Hắc Ám xuống đất.
Lần này David Hắc Ám thảm thương thậm chí còn chẳng thể phản kháng, đã bị mọi người đưa đi gặp phụ thần của nó.
[Hệ thống nhắc nhở: Bạn hoàn thành...]
Sau khi nhận được lời nhắc hoàn thành nhiệm vụ, đám người Con Hổ Nghịch Tập và Bạch Đế ngây ra, vẻ mặt như vừa trải qua một giấc mơ: "Ta chưa từng đánh BOSS như thế này bao giờ, thật đấy! Ta còn không dám tưởng tượng!"
Đè BOSS xuống đất để đánh, nếu nói ra thì e là cả chính bọn họ cũng cảm thấy mình đang khoác lác.
"Bạch cẩu, ngươi vừa nhận là mình sợ à nha!" Minh Đô cười tủm tỉm nói với Bạch Đế.
"Fuck you! Ngươi có biết xấu hổ không vậy?" Bạch Đế nghiến răng, tình huống vừa rồi, nếu hắn ta không nhận là mình sợ hãi, e rằng giây lát sau sẽ bị Minh Đô cho ra khỏi phụ bản, chứ tên kia thật đúng là để bụng lắm.
Minh Đô cười hì hì nói: "Không hề!"
"Hừ! Ta cũng thế!" Bạch Đế lạnh lùng nói: "Cho nên ban nãy không tính!"
Trang 101# 2