Chương 203: Cảm giác thế nào?
=== oOo ===
"Ông đây đúng là vĩ đại quá mà!" Vô Kỵ nhìn ảnh chụp xong, bắt đầu tỏ ra đắc chí.
Mọi người khinh bỉ: "Đồ là do Minh Đô lấy, có liên quan quái gì tới ngươi!"
"Ông đây quen biết nhân tài như Minh Đô, còn có thể làm lão đại của hắn, chẳng lẽ chưa đủ để vĩ đại?" Vô Kỵ khinh thường liếc mọi người một cái, sau đó nói với Minh Đô: "Đưa cho ta."
Minh Đô run tay, lặng lẽ đưa một cuốn sách cho Vô Kỵ.
Phục Sinh: Kỹ năng hiếm, có thể phục sinh mục tiêu chỉ định tử vong trong vòng một phút. Nghề nghiệp yêu cầu: Mục sư thần thánh.
Thảo nào người của Toàn Chân Giáo lại bị thứ này làm cho phải khiếp sợ. Phục Sinh là một trong những kỹ năng cuối của Mục sư thần thánh, có kỹ năng này chăng khác nào có thêm một mạng nữa... Không thể ngờ rằng kỹ năng này lại rớt trong phụ bản cấp thấp như Nhà Thờ Huyết Sắc này.
Vô Kỵ học xong kỹ năng Phục Sinh, nhìn biểu tượng Phục Sinh trên thanh kỹ năng, đắc chí khoe khoang: "Sau này nói năng với ông là phải tôn kính một tí, không thì ông khỏi phục sinh các người nữa!"
"Lão Lý, mẹ lão chứ!" Mọi người trợn mắt trừng Minh Đô, làm sao lại dễ dàng để cái tên mặt dày không biết xấu hổ này có được kỹ năng dễ như thế chứ, chí ít cũng phải để hắn mất ít máu chứ."
"Móa, ta vẫn đánh giá thấp trình độ mặt dày của hắn rồi!" Minh Đô tỏ vẻ bó tay.
"Hỏi cái, không phải chết rồi sẽ biến thành vệt sáng trắng à? Sao lại sống lại được?" Vương Vũ hỏi một vấn đề nghe có vẻ rất ngu.
"Sau khi chết sẽ có một phút lựa chọn lập tức hồi sinh hay là chờ... Chẳng lẽ ngươi còn không biết cả điều này..." Mọi người đều quay sang nhìn Vương Vũ.
Vương Vũ nói: "Ta có chết bao giờ đâu..."
"Súc sinh!" Mọi người mắng mỏ, chơi game lên tới đệ nhất cao thủ mà lại chưa từng chết bao giờ, ngoài hai chữ này thì bọn họ thực sự không biết nên hình dung Vương Vũ bằng từ ngữ nào nữa.
BOSS ở hậu đường chính là BOSS cuối Andariel. Tất cả quái nhỏ thuộc hạ của Andariel đều là mấy con quái kiểu con rối hoặc cương thi.
Những con quái vật loại hình sức mạnh này có tốc độ di chuyển không cao, gần như là bia ngắm di động cho đám cao thủ. Trong các cao thủ có bậc thầy khống chế như Xuân Tường, những con quái nhỏ kia còn chưa kịp tiếp cận bọn họ thì đã bị giết sạch.
Andariel không thay đổi gì nhiều, trông không khác Andariel ngày xưa là bao, vẫn ăn mặc hở hang khêu gợi, vẫn có kỹ năng giống như thế, nhưng khác biệt duy nhất chính là Andariel này chính là BOSS Tinh Anh cấp Hoàng Kim.
Chẳng qua Boss Tinh Anh này mạnh hơn con boss ăn hại David Hắc Ám rất nhiều lần.
Đầu tiên là lửa cháy khắp trời, làm cho mọi người không dám thò đầu ra, sau đó là tường lửa khắp đất, đốt cho bọn họ phải lùi ra sau liên tục. Tóm lại bằng một chữ: "Ác".
Nhưng Andariel có trâu bò đến mấy, cuối cùng vẫn bị người chơi áp sát. Nếu là đoàn đội khác, không có trang bị kháng hỏa cao, chắc chắn còn chẳng thể tiếp cận được BOSS, đều bị Andariel thui thành heo quay.
Nhưng trong đoàn đội Toàn Chân Giáo có biến số là Vương Vũ, tất cả mọi chuyện đều trở nên thoải mái và đơn giản hơn nhiều.
Trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, Vương Vũ nhảy qua tường lửa, né qua ngọn lửa phi tới trước người Andariel, tung một chiêu Khóa Họng khiến toàn bộ kỹ năng không ai bì kịp của Andariel phải dừng lại.
Andariel Hoàng Kim cấp 40 quả thực mạnh hơn Andariel trước đây rất nhiều.
Andariel của trước đây, sau khi bị bóp cổ là sẽ cứng đờ ra đó, nhưng Andariel cấp Hoàng Kim bị Vương Vũ bóp cổ thì lại chơi trò vật lộn với Vương Vũ.
Ngươi thử nghĩ xem, đánh giáp lá cà thì Vương Vũ sợ ai? Cho dù là người thạo chiến đấu cận thân như Ẩn Giả không phải là cũng bị Vương Vũ đánh cho bầm dập sao?
Chỉ thấy bóng Vương Vũ tung bay khắp nơi, không Đường thủ trọng kích thì cũng là vòng ra sau Andariel dùng đòn khóa, quyền nào cũng đánh lên da thịt, khiến người đứng xem sục sôi máu nóng. (Mọi người hiểu đó, Andariel ăn mặc quá ư là...)
Điều còn trâu bò hơn là tay phải của Vương Vũ luôn khóa lấy cổ của Andariel, không hề rời đi. Mãi cho tới khi Andariel bị đánh cho phải hiện ra hình thái con nhện, Vương Vũ mới nhảy ra ngoài.
"Thế nào? Cảm giác thế nào hở Thiết Ngưu hiền đệ?" Thấy Vương Vũ nhảy về, Xuân Tường là người đầu tiên cười tủm tỉm lên đón.
"Còn không phải..." Vương Vũ vừa định trả lời, đột nhiên cảm nhận được sát khí hừng hực sau lưng, vội đổi lời: "Xuân huynh nói gì thế? Sao ta nghe mà chẳng hiểu gì cả?"
"Chậc chậc... Đúng là lãng phí một thân võ công của ngươi mà!" Xuân Tường lắc đầu, cảm thấy tiếc thay cho Vương Vũ.
"Đừng tám nhảm nữa, BOSS sắp qua đây rồi!" Vô Kỵ hét lên, sau đó lách người trốn ra sau cột nhà.
Người bên Toàn Chân Giáo vội vàng đi theo Vô Kỵ tìm nơi che chắn lại.
Những người khác dù chưa được đánh "Kịch Độc Tân Tinh" Andariel bao giờ, nhưng thấy người bên Toàn Chân Giáo lẩn đi nhanh như vậy, biết bọn họ sẽ không tạo ra hành động vô dụng, bèn học theo.
"Pặp..."
Một tiếng vang nhỏ vang lên, ánh sáng màu xanh lục lập tức tỏa ra khắp toàn bộ hậu đường. Những người lần đầu tiên nhìn thấy phạm vi tấn công của Kịch Độc Tân Tinh đều tái hết mặt mũi.
"Trời ạ, may mà cùng né tránh với đám người Toàn Chân Giáo, không thì chẳng phải là sẽ bị giết chết ngay lập tức sao?"
Andariel ở cấp Tinh Anh khá là thông minh, nó đứng ở nơi ngoài tầm tấn công của đám người chơi rồi mặc sức thả kỹ năng, làm cho bọn họ không dám thò đầu ra ngoài, không thể tiến lên được bước nào.
"Thế này sao đánh! Nó có đầu óc hơn rồi, lại không chịu đi tới đây..." Ký Ngạo buồn bực nói.
Hậu đường rất lớn, nhưng lại chỉ có bốn cây cột, lúc trước người của Toàn Chân Giáo muốn giết Andariel thì đều dẫn Andariel tới vị trí trung gian giữa bốn cây cột, rồi dùng địa hình rỉa chết BOSS.
Nay Andariel hoàn toàn chẳng thèm phản ứng, điều này làm bọn họ bó tay chịu chết.
"Thiết Ngưu, ngươi có thể khiêu khích dẫn BOSS lại đây như lần trước không?" Vô Kỵ hỏi Vương Vũ.
"Ngươi nằm mơ à? Lần trước ta đã phải hao hết toàn bộ sức lực, mà lần này lại là BOSS Hoàng Kim... Nhưng bản thân ta thì có biện pháp khiến nó di chuyển, còn di chuyển được bao xa thì ta không dám chắc." Vương Vũ trả lời.
"Di chuyển?" Vô Kỵ đeo kính mắt, ước lượng khoảng cách một chút: "Có thể khiến nó di chuyển tầm ba mét được không?"
Vị trí của Andariel nằm ở đúng chỗ né được Xạ Kích của Cung thủ, khoảng cách chí ít phải mười một mét, nếu Vương Vũ có thể dẫn BOSS tới phạm vi tấn công của Pháp sư, cũng chính là trong vòng tám mét thì dễ rồi.
Vương Vũ nhìn thoáng qua, cân nhắc một chút rồi đáp: "Hẳn là có thể."
"Ok, đừng khiến bọn ta thất vọng nhé." Vô Kỵ nói.
Vương Vũ cười cười rồi đứng dậy, vòng tới phía trước cây cột.
Con Hổ Nghịch Tập kinh hãi: "Ngưu huynh, ngươi không muốn sống nữa à?"
Qua một chuyến xông phụ bản, Con Hổ Nghịch Tập coi như đã nhìn thấy thân thủ của Vương Vũ, biết Vương Vũ không phải kẻ bình thường.
Khi đối phó với BOSS mà thua kém về sức mạnh, Vương Vũ có thể sử dụng kỹ xảo thần kỳ để hóa giải. Nếu sử dụng kỹ xảo rồi mà không hóa giải được, Vương Vũ có thể dựa vào thân pháp nhanh nhẹn để né tránh. Bất kể là với BOSS hay với người chơi, kiểu người theo phái siêu kỹ thuật này thật sự là một đối thủ cực kỳ khó chơi.
Nhưng dù Vương Vũ có trâu bò cỡ nào thì đều được lập nên từ thông số thiết lập của hệ thống, chỉ cần đủ kỹ thuật thì làm được những chuyện này cũng là hợp tình hợp lý.
Nhưng nói thế nào thì Võ sư cũng là một nghề nghiệp tay ngắn, đối mặt với loại BOSS phóng ma pháp toàn mặt hình không sơ hở này, nếu không có chướng ngại vật che chắn, chẳng lẽ hắn có thể né tránh được? Đây chẳng phải là đang khiêu chiến thiết lập của hệ thống à?
Danh Kiếm Đạo Tuyết cười nói: "Yên tâm đi, lão Ngưu chơi côn, có kinh nghiệm đối phó nhện tinh rồi."
Trang 103# 1