Chương 209: Tôi nói là tự học, cô có tin không?
=== oOo ===
"Thiết Ngưu... Tới lúc quan trọng thì chỉ có ngươi là đáng tin thôi!" Vô Kỵ cảm động cầm tay Vương Vũ định ôm hắn.
"Cút ngay!" Vương Vũ thét lên một tiếng, rồi tung một cú Lôi Đình Cước đá lên người Vô Kỵ, trực tiếp đánh bay Vô Kỵ ra ngoài.
Hiệu quả đẩy lùi của Lôi Đình Cước rất mạnh, ngay cả loại BOSS như Andariel mà còn có thể đá ra hai ba mét, huống chi là kẻ có vóc dáng gầy gò như Vô Kỵ, hắn ta bị cú đá của Vương Vũ đánh bay ra ngoài bảy tám mét, tới khoảng cách an toàn.
Kashmir vẫn nhớ nhung Vô Kỵ mãi không quên, lập tức quay người lại đuổi theo.
Vương Vũ rút côn ra, chặn đường đi của Kashmir.
Xung quanh người Kashmir toàn là những quả cầu năng lượng, làm gì sợ Vương Vũ, nó thậm chí còn chẳng thèm chớp mắt, trực tiếp lao tới.
Vương Vũ bày trường côn ở sau người, ánh mắt nghiêm lại, nghênh đón chính diện một cách rất bưu hãn.
Quả cầu năng lượng vờn quanh người Kashmir, chung quy là vẫn có kẽ hở. Bản thân Vương Vũ hệt như người cá né qua quả cầu năng lượng, giơ trường côn, dùng một đầu đâm vào người Kashmir.
Hiển nhiên Kashmir không ngờ Vương Vũ lại sinh mãnh như vậy, không khỏi khựng người dừng lại chỗ đó, côn của Vương Vũ lại đánh trượt mà không thể kiểm soát được.
Vương Vũ lệch khỏi quỹ đạo, mắt thấy sẽ bị quả cầu năng lượng đập trúng, hắn nhanh chóng rút côn về, vừa đập vừa đỡ, đánh bay hai quả cầu năng lượng ra ngoài, tay kia thì đưa ra sau tung một Niệm Khí Ba, nương lực chấn khiến Vương Vũ bay vụt ra ngoài, thoát khỏi phạm vi quả cầu năng lượng của Kashmir.
Lúc ở giữa không trung, Vương Vũ ngạc nhiên phát hiện trên đầu Kashmir nảy lên một con số: - 1452
"Ồ?" Vương Vũ hơi ngạc nhiên: "Bị Niệm Khí Ba đánh trúng? Chẳng lẽ đưa tay ra sau dùng kỹ năng thì không bị khống chế?"
Vương Vũ nghĩ tới đây, lại lao lên nghênh đón.
Kashmir khiếp sợ liếc nhìn Vương Vũ một cái, xoay người định bỏ chạy. Nhưng Vương Vũ đã vọt tới trước người nó, trở tay tung một côn.
"Pạch!"
Công kích vật lý khiến Vương Vũ có cảm giác ở trên tay...
- 1975
Con số sát thương bốc lên trên đầu Kashmir.
Cùng lúc đó, Kashmir tung ra một cơn lốc xoáy, đập vào lưng Vương Vũ.
Vương Vũ bị đánh khiến Niệm Khí Tráo tự động xuất hiện.
Lúc này, Con Hổ Nghịch Tập hô lên: "Lão Ngưu, giữ chân nó ba mươi giây!"
"Ba mươi giây?" Vương Vũ lăn lộn tránh một lần xông tới của Kashmir, đáp lại: "Để ta thử xem!"
"Ừ."
Ban nãy Con Hổ Nghịch Tập lấy được một món trang bị Hoàng Kim, được đồ ngon nên về tình về lý thì lúc này gã không nên che giấu thực lực, vì vậy gã bắt đầu cúi người đặt bẫy.
Cạm bẫy là thứ có thể che giấu rất dễ, ném xuống đất là xong, nhưng loại bẫy ma pháp này có thời gian bố trí siêu dài, những ba mươi giây... Chỉ cần trong thời gian ba mươi giây đó mà bị kẻ địch đụng phải, nó sẽ tự động giải trừ, cho nên người ta thường ít khi sử dụng thứ này trong chiến đấu, mà mang đi bẫy người khác.
Kashmir là NPC cao cấp, Con Hổ Nghịch Tập đặt bẫy xong, nó cũng sẽ cảm thấy bị uy hiếp, chắc chắn sẽ lao tới phá hỏng bẫy.
Vương Vũ cắn răng, lại nghênh đón lần hai.
Với thuộc tính hiện giờ của Vương Vũ mà giữ chân BOSS ba mươi giây đương nhiên là rất khó, cho nên lần này hắn sử dụng thân pháp...
Thân pháp của Vương Vũ rất là kỳ dị, lần nào cũng có thể né tránh được quả cầu năng lượng tấn công, nhưng ở trong mắt mọi người thì loại thân pháp này rất quen mắt.
"Cái này... Tình Tuyết đại tỷ... chú Ngưu cùng sư môn với tỷ à?" Ký Ngạo kinh ngạc hỏi.
Ký Ngạo hỏi như vậy khiến những người khác cũng nhìn ra manh mối, cách né tránh hiện tại của Vương Vũ thoạt trông rất giống với cách né tránh mà Dương Na sử dụng, lúc cô dẫn Địa Ngục Tam Đầu Khuyển.
Dù sao thì bọn họ cũng là cao thủ, tuy không biết võ công, nhưng con mắt lại rất tinh tường.
Khuôn mặt Dương Na lập tức đen sì lại...
Thất Đạp Tinh Cương, đây là tuyệt học của nhà họ Dương, đừng nói là người khác họ, cho dù người bổn gia như cô, vì là con gái, cũng chỉ được học một phần mà thôi. Vương Vũ đột nhiên thể hiện ra thân pháp này, Dương Na sao có thể không khiếp sợ cho được.
Điều càng khiến Dương Na kinh ngạc hơn là Vương Vũ sử dụng bộ thân pháp này còn thành thạo hơn cô rất nhiều. Nếu đổi lại là chính Dương Na, trong làn tấn công dày đặc này, chắc chắn cô không thể sống sót quá ba mươi giây, nhưng Vương Vũ lại có thể thoải mái làm được điều đó.
"Xuân huynh, dựa vào ngươi đó!" Vương Vũ bấm tay tính toán rằng cạm bẫy đã được đặt xong, vội vàng lướt ra khỏi phạm vi tấn công của BOSS. Xuân Tường vẫy tay một cái, sáu con ác ma lao lên tiếp nhận BOSS.
"Có phải anh nên giải thích gì đó một chút không nhỉ?" Sau khi Vương Vũ ra khỏi chiến đấu, Dương Na bước tới hỏi với sắc mặt đen sì.
"Ha ha ha ha... Thất Đạp Tinh Cương quả nhiên lợi hại!" Vương Vũ cười ha ha, hắn biết là sẽ có kết quả này mà.
"Làm sao anh lại biết bộ pháp này?" Dương Na híp mắt lại, toàn thân đầy sát khí.
"Điều này..." Vương Vũ tỏ ra rất khó xử, vì hắn biết học trộm võ công là điều tối kỵ, nhất là trong những dòng tộc lâu đời như bọn họ, thiên kiến bè phái rất nghiêm trọng, nếu bị người ta biết thì không những bị trừng phạt, mà ngay cả bổn gia cũng bị người ta cười chê.
"Tôi nói là tôi tự học, cô có tin không?" Vương Vũ hỏi lại.
Trang 106# 1