Chương 214: Kỹ Năng Né Tránh
=== oOo ===
Trong "Trọng Sinh", người chơi có hai bộ trang bị là trang bị chính và trang bị phụ có thể thay đổi trong lúc chiến đấu, đối với người chơi bình thường mà nói, hai bộ đồ trang bị thay phiên nhau đã là đủ lắm rồi, nhưng với Vương Vũ mà nói, lại có chút không đủ.
Vương Vũ là một cao thủ võ công, theo thói quen dựa vào địa hình và kẻ địch để ra quyết định về việc sẽ sử dụng binh khí gì và cách chiến đấu như thế nào, cho nên chỉ có hai loại vũ khí có thể dùng là côn và quyền, đối với Vương Vũ mà nói vẫn còn quá hạn chế.
Lần này hay rồi, găng tay có thể biến thành hình dạng côn, nói vậy trang bị phụ có thể trang bị thêm những vũ khí khác rồi, cứ như vậy, năng lực chiến đấu của Vương Vũ lại tăng vọt.
"Hừ, thằng nhóc xấu xa..." Ẩn Giả cười tủm tỉm nhận lấy tiền hối lộ của Vương Vũ, tiếp tục làm y như thế, cầm Vinh Quang Của Võ Học Gia và đống vật liệu kia lên.
Sau khi hai luồng ánh sáng một xanh lam một đen dung hợp với nhau, Ẩn Giả ném Vinh Quang Của Võ Học Gia cho Vương Vũ.
Vinh Quang Của Võ Học Gia (Nhẫn) (Thần Khí) (đã tổn hại)
Vật công: 20 - 20
Ma công: 20 - 20
Phòng ngự vật lý: 20 - 20
Phòng ngự ma pháp: 20 - 20
Hải Nạp Bách Xuyên: Trong chiến đấu có tỷ lệ cực thấp học được đơn vị kỹ năng của kẻ địch.
Hậu Đức Tái Vật: Ở bên trong có không gian chứa đựng đồ vật với diện tích 200 ô, không tính trọng lượng, chết sẽ không rơi.
Mức độ sửa chữa: 1/10
Nghề nghiệp yêu cầu: Võ sư
Sau khi được sửa chữa, thuộc tính của nhẫn tăng lên gấp đôi, lại còn tăng thêm không gian chứa đồ vật 200 ô mà không sợ rơi nhẫn... Nếu để người chơi khác nhìn thấy cái này, nhất định sẽ điên cuồng.
Sau khi người chơi tham gia game, sẽ có túi rộng 20 ô, sau đó mỗi lần thăng một cấp chỉ tăng thêm hai ô... cho nên đến bây giờ, mặc dù là Vương Vũ, túi của hắn cũng chỉ có 60 ô.
Đương nhiên, đồ vật gì đó của người chơi có thể gửi trong ngân hàng, có điều ngân hàng cũng chỉ có không gian 100 ô mà thôi, 200 ô là gần như mang cả nhà kho theo người rồi.
Quan trọng nhất là, nhẫn không gian không tính sức nặng, đây là thuộc tính mà bao nhiêu người chơi tha thiết ước mơ chứ... Ở trong game, nghề nghiệp Võ sư không nặng nề như Chiến sĩ Kỵ sĩ, một khi mang quá nhiều đồ dư thừa, sẽ ảnh hưởng đến tốc độ di chuyển và nhanh nhẹn.
Một Võ sư nhẹ như chim yến, bị một túi đồ vật kéo nặng đến mức không nhảy lên được... Đây là chuyện rất thường xuyên xảy ra.
Nhưng mà tên gà mờ về game như Vương đại hiệp cũng chưa từng bị như vậy... mà hiện tại hắn chỉ đang trợn mắt há mồm.
"Cái này... Hậu Đức Tái Vật chẳng lẽ chính là có ý nghĩa "mang nặng" sao?" Vương Vũ ngạc nhiên hỏi.
Ẩn Giả không nhịn được nói: "Ngươi mặc kệ nó đi, hệ thống nói được là được!"
"Ngươi thắng rồi!" Vương Vũ giơ ngón tay cái, nhận lại chiếc nhẫn, đeo lên tay.
Vương Vũ không có nhiều đồ vật, nhưng phần lớn đều là đồ tốt, cái gì mà khoáng thạch hiếm có, cái gì mà linh kiện cực phẩm... Hắn đều nhét hết tất cả vào trong nhẫn, khi tay Vương Vũ chạm đến quyển kỹ năng "Lăn Mình" kia, hắn thuận tay ném một hình ảnh thông số lên kênh công hội, gõ mấy chữ: "Bán!"
"Của ta, của ta, của ta!"
Cũng không biết đám gia súc Toàn Chân Giáo kia đang làm gì, vậy mà vừa mở kênh công hội ra nhìn thấy quyển sách kỹ năng này, tất cả đều kêu lên.
"Đồ chơi này đáng tiền lắm sao?" Vương Vũ khó hiểu hỏi.
Mọi người cùng khinh bỉ Vương Vũ: "Nói nhảm, đây chính là kỹ năng né tránh!"
Vương Vũ là cao thủ võ công, thuận tay nhặt được kỹ năng né tránh lăn mình, dĩ nhiên chướng mắt quyển sách này, nhưng mà người chơi trong game không được hệ thống giúp đỡ, muốn làm ra động tác lăn mình lưu loát vẫn rất khó (cụ thể có thể tham khảo Tinh Gia của phần mở đầu trong Đại nội mật thám...)
Cho nên loại kỹ năng né tránh này, trong tập thể người chơi bình thường thì nó có giá trị cao hơn kỹ năng loại hình tấn công một chút.
"Ầy, vậy nhìn xem đi!" Vương Vũ thấy mọi người có nhiều hứng thú với quyển sách này đến vậy, cũng không tự rước lấy nhục đi hỏi xem vì sao kỹ năng này lại trâu bò đến vậy nữa, mà chỉ tùy tiện nói một câu, Vương Vũ hiểu rằng, bọn họ chắc chắn sẽ không để mình thua lỗ.
Cuối cùng trải qua bàn bạc, kỹ năng này đã được bán cho Doãn Lão Nhị với giá năm mươi vàng.
Điều này cũng hợp tình hợp lý, sống trong Toàn Chân Giáo này ấy, đầu tiên ngươi phải học được chạy trốn, những người khác hoặc là biết Tiềm Hành, hoặc là biết Thuấn Di, hoặc là có thể đánh, Xuân Tường mẹ nó còn có thể bay được, ít nhiều gì cũng có chút bản lĩnh chạy thoát thân, chỉ có Doãn Lão Nhị là một chân ngắn kèm lực tấn công thấp, một khi bị người ta tập trung hỏa lực, cũng chỉ có thể làm bia ngắm.
Hơn nữa Doãn Lão Nhị là hàng tanker đầu của Toàn Chân Giáo, có thêm một kỹ năng chạy trốn, khi mọi người đánh phụ bản cũng có tăng thêm tỷ lệ thành công.
"Lại nói các ngươi đang làm gì vậy? Hình như rảnh rỗi lắm thì phải?" Vương Vũ không hiểu hỏi.
Mọi người bỉ ổi cười nói: "Hì hì, chúng ta đang đợi Vô Kỵ rơi trang bị, Vô Kỵ đang làm đạo diễn trong quán rượu đây nè..."
Vương Vũ: "..."
Lại nói trong quán rượu Hans.
Huyết Sắc Hồng Hoa hẹn Nam Diêm Phù Đề giao dịch trong quán rượu, ngay khi hai người đang tiền trao cháo múc, đột nhiên cửa quán rượu mở ra, Vô Kỵ dẫn Huyết Sắc Tường Vi bước vào.
Nam Diêm Phù Đề là kẻ rất kiêu ngạo, cho nên hai người cũng chọn vị trí ngồi rất nổi bật, Vô Kỵ và Huyết Sắc Tường Vi vừa vào cửa đã đụng thẳng vào hai người.
"Ồ? Đây không phải là người kia sao?" Vô Kỵ giả vờ như quên mất tên của Huyết Sắc Hồng Hoa, hỏi Huyết Sắc Tường Vi.
"Này, đây là bạn trai của cô phải không? Thật đẹp trai đó, giới thiệu chút đi..." Ngay sau đó Vô Kỵ vẫy vẫy tay với Huyết Sắc Hồng Hoa rồi hỏi.
Huyết Sắc Tường Vi nhìn Huyết Sắc Hồng Hoa một cái, lại nhìn huy hiệu trên ngực Nam Diêm Phù Đề, con ngươi đột nhiên co rụt lại, lập tức kêu lên.
"Hồng Hoa, muội, muội đang làm gì vậy?"
Ngón tay Huyết Sắc Tường Vi chỉ vào Huyết Sắc Hồng Hoa, trong mắt ánh đầy sợ hãi và tức giận.
Một bàn tay Huyết Sắc Hồng Hoa đang cầm túi tiền, ấp úng không biết nói cái gì cho phải.
Trong nháy mắt khi Vô Kỵ nhận ra mình, Huyết Sắc Hồng Hoa đã có linh cảm không ổn rồi.
Thành Dư Huy vốn là địa bàn của Liên Minh Huyết Sắc, gần đây Thiên Đường Cực Lạc đến đây phát triển thế lực, tuy hai nhà bên ngoài tình cảm hòa thuận nhưng thật ra vẫn ngầm tranh đấu không ngừng.
Ngay giây phút Huyết Sắc Hồng Hoa lựa chọn giao dịch với Nam Diêm Phù Đề, đã khiến người ta nghi ngờ, huống hồ khi còn ở trong phụ bản, Huyết Sắc Hồng Hoa còn khoe ra với Toàn Chân Giáo về mối quan hệ vẫn luôn lập lờ nước đôi với Liên Minh Huyết Sắc, sau lại có lời nói của Vô Kỵ, càng khiến Huyết Sắc Tường Vi nảy sinh nghi ngờ với cô ta.
Hôm nay giao dịch của Huyết Sắc Hồng Hoa và Nam Diêm Phù Đề lại bị Huyết Sắc Tường Vi nhìn thấy đúng lúc, giờ khắc này, không cần biết Huyết Sắc Hồng Hoa nói cái gì, cô ta đều không tẩy sạch được nữa rồi.
Không nhận tiền của người ta? Trong tay Huyết Sắc Hồng Hoa vẫn còn đang nắm chặt túi tiền đấy.
Nói là mua bán trang bị? Không phải càng căng thẳng hơn sao? Bán cho ai không được, nhất định phải bán cho người của Thiên Đường Cực Lạc?
Ngay khi Huyết Sắc Hồng Hoa còn đang định giải thích là Nam Diêm Phù Đề chủ động tìm mình, Vô Kỵ đã cười ha ha nói: "Trời ơi, hóa ra là Nam Diêm Phù Đề danh tiếng lẫy lừng, Tường Vi này, người chị em này của nàng còn mạnh hơn nàng nhiều, bám được lên một vị cao thủ siêu cấp thế này!"
Ngay cả lý do cuối cùng để Huyết Sắc Hồng Hoa giải thích cũng bị Vô Kỵ chặn cho nghẹn lại trong miệng rồi.
Nam Diêm Phù Đề là ai? Sẽ mua đồ trong tay một cô gái nhỏ sao? Còn chủ động tìm đến tận cửa? Chẳng lẽ trang bị này của cô quý giá lắm sao, chẳng lẽ đã truyền khắp thiên hạ rồi à?
Huyết Sắc Hồng Hoa oán độc liếc nhìn Vô Kỵ một cái, Vô Kỵ cười cười nhìn lại, phảng phất như đang nói: "Thế nào, chỉ bằng cô mà cũng dám chơi với ta sao?"
Trang 109# 1