Chương 215: Tu Dưỡng Của Diễn Viên
=== oOo ===
Huyết Sắc Tường Vi nhìn Huyết Sắc Hồng Hoa, trước đây tin tưởng với người chị em này bao nhiêu, thì bây giờ trong lòng càng chán ghét bấy nhiêu.
Phản bội là chuyện mà Huyết Sắc Tường Vi hận nhất, vì Huyết Sắc Tường Vi vốn là hội trưởng của một công hội nổi tiếng, sau này đồng bọn mà Huyết Sắc Tường Vi tin tưởng nhất lại vì tiền mà dẫn theo đội quân chủ lực tinh anh của công hội bỏ sang một công hội khác, từ đó về sau, công hội của Huyết Sắc Tường Vi không gượng dậy được nữa, chỉ đành phải phụ thuộc vào Liên Minh Huyết Sắc, bị người ta chế giễu.
"Ta..." Huyết Sắc Hồng Hoa nhìn ánh mắt Huyết Sắc Tường Vi đã gần như tuyệt vọng, không biết phải nói gì cho phải.
Đúng lúc này, Nam Diêm Phù Đề đi tới nói: "Hội trưởng Tường Vi, ta nghĩ cô hiểu lầm, thực ra thì..."
Nam Diêm Phù Đề còn chưa nói hết câu, đột nhiên có mấy người chơi chui ra từ gần đó, kêu to: "Con mẹ nhà ngươi, cũng dám lôi kéo người của Liên Minh Huyết Sắc ngay tại thành Dư Huy!"
Đồng thời mấy người vung binh khí trong tay đánh lên người Nam Diêm Phù Đề.
"Hả? Không phải chứ? Loại chuyện này mà ta cũng đụng phải?" Vô Kỵ giả vờ kinh ngạc hỏi Huyết Sắc Tường Vi.
Sức mạnh của mấy người chơi vừa đột ngột xuất hiện kia quả thực quá kém, Nam Diêm Phù Đề lại là một đại cao thủ sau khi chuyển chức, Thánh Quang, Thánh Hỏa, Thiêu Đốt Linh Hồn...
Tuy Nam Diêm Phù Đề chỉ là Mục sư, nhưng mà gã là một người chơi Nhân Dân Tệ thuần chủng, tấn công cao, không có Pháp sư hạng nhất ở đây, mấy người chơi tay mơ đã bị gã giơ tay là giết chết trong một giây.
Người trong quán rượu thấy thế, mấy người hóng chuyện không chê chuyện lớn lập tức gào thét chạy ra ngoài.
"Mẹ nó, Liên Minh Huyết Sắc và Thiên Đường Cực Lạc đánh nhau rồi!"
Nam Diêm Phù Đề vừa nghe thấy, trong lòng lập tức nổi cáu rồi. Gã dù sao cũng là cao thủ, ở thành Dư Huy này đắc tội Liên Minh Huyết Sắc cũng không có lợi ích gì, vì vậy vội vàng thổi còi gọi người đến.
"Ta ở thành Dư Huy bị người của Liên Minh Huyết Sắc chơi khăm, mau đến trợ giúp!"
Gửi tin nhắn xong, Nam Diêm Phù Đề định chạy ra ngoài cửa.
"Tường Vi, đừng để hắn ta chạy thoát!" Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, Vô Kỵ nâng tay ném một chiêu Sợ Hãi lên đầu Nam Diêm Phù Đề, Huyết Sắc Tường Vi kịp tỉnh táo lại, nâng tay lên tấn công, đánh trúng vào người Nam Diêm Phù Đề.
Nam Diêm Phù Đề dù sao vẫn là một nghề nghiệp giáp vải, nào có từng bị Kỵ sĩ đâm mạnh đến vậy bao giờ, lúc này bị Huyết Sắc Tường Vi đụng cho bay đến trên quầy.
Lúc này, đám người chơi của Liên Minh Huyết Sắc đang ở trên đường phố nghe thấy tiếng kêu la thì cũng chạy đến quán rượu.
"Tường Vi tỷ, sao lại thế này?"
Vô Kỵ chỉ Huyết Sắc Hồng Hoa nói linh tinh: "Hình như cô ta ăn cây táo rào cây sung, bị Tường Vi phát hiện, gian phu của cô ta muốn giết người diệt khẩu..."
Mẹ nó, trong game thì diệt cái lông à.
"Mẹ nó, ta liều mạng với ngươi!" Huyết Sắc Hồng Hoa hét lớn một tiếng xông về phía Vô Kỵ, Vô Kỵ đương nhiên sẽ không tự tay giết cô ta, chẳng qua chỉ vừa trốn sang bên cạnh vừa nói: "Nhìn thấy chưa, bị ta vạch trần, thẹn quá hóa giận..."
"Thật sao?" Người của Liên Minh Huyết Sắc quay đầu lại hỏi Huyết Sắc Tường Vi.
Lúc này Nam Diêm Phù Đề cũng đã bò ra ngoài, vung pháp trượng lên, pháp thuật rơi xuống người Huyết Sắc Tường Vi.
Thanh máu của Huyết Sắc Tường Vi nháy mắt trống rỗng, Vô Kỵ cười khẽ, ném một thuật Hồi Phục sang, trong thời khắc quan trọng kéo lại được tính mạng của Huyết Sắc Tường Vi.
"Vâng, giáo chủ Vô Kỵ nói không sai!" Huyết Sắc Tường Vi chỉ Nam Diêm Phù Đề nói: "Chém chết hắn cho ta!"
Đám người Liên Minh Huyết Sắc nghe vậy, trực tiếp bao vây lại, đầu tiên chém Huyết Sắc Hồng Hoa, sau đó lại chém Nam Diêm Phù Đề, trong quán rượu ầm ĩ hỗn loạn.
Bên ngoài khu hồi sinh, Danh Kiếm Đạo Tuyết đang phát tiền cho đám nick phụ cấp 10.
"Thế nào, lão đại, ta diễn không tệ chứ!"
"Diễn không tệ, nhưng mà kêu quá khoa trương rồi... Ngươi nhất định là chưa từng đọc quyển "Tu dưỡng của diễn viên" rồi." Danh Kiếm Đạo Tuyết nói, cho người kia một vàng.
Phát vàng xong, đám nick phụ lại nhao nhao nói với Danh Kiếm Đạo Tuyết: "Lão đại, chúng ta quay về sẽ tìm đọc quyển sách ngài vừa nói, sau này mà có việc như thế này nữa thì nhất định phải tìm chúng ta đó."
"Được, được, đều quay về hết đi!" Danh Kiếm Đạo Tuyết cười cười, tàng hình thân thể.
Huyết Sắc Tường Vi là một người có tính cách nhu nhược, cô ở Liên Minh Huyết Sắc cũng đã được một thời gian rồi nhưng chưa từng chủ động hạ lệnh tấn công một người nào, lần đầu tiên ra lệnh tấn công lại là với người chị em trước kia của mình.
Thấy tâm tình cô gái này sắp suy sụp, Vô Kỵ lấy một khăn tay ra rồi đưa cho cô ta, muốn khóc thì cứ khóc đi, dù sao với tính cách này của cô ta, sớm muộn gì cũng sẽ rước rắc rối vào người.
Lời Vô Kỵ nói cũng đúng, Huyết Sắc Hoa Hồng vì một món trang bị rác mà dám đắc tội cả thủ lĩnh của đám xấu xa Toàn Chân Giáo, không chừng về sau còn đắc tội đến đại nhân vật nào khác nữa.
“Cảm ơn!”
Huyết Sắc Tường Vi nhận lấy khăn tay rồi nói cảm ơn với Vô Kỵ.
Vô Kỵ đáp lại: “Không có gì…”
Đây chính là một tên đểu giả chân chính, làm chuyện xấu nhưng người khác vẫn nghĩ là hắn ta tốt, bạn nhỏ ngàn vạn lần đừng có học theo.
Nam Diêm Phù Đề là cao thủ có tiếng từ lâu, lại là một trong số ít những người chơi chuyển chức cấp 20, còn là một người chơi siêu cấp tạo nên từ đống Nhân Dân Tệ.
Thao tác và trang bị của gã hoàn toàn không thua kém gì Danh Kiếm Đạo Tuyết.
Người xưa nói, Nhân Dân Tệ mới là thứ thật sự phá hỏng sự cân bằng của trò chơi, không có nghề nghiệp mạnh nhất chỉ có Nhân Dân Tệ mạnh nhất.
Nam Diêm Phù Đề là một Mục Sư có sức chiến đấu thấp, vậy mà có thể chống lại được bốn cao thủ của Liên Minh Huyết Sắc, hơn nữa lại được tăng thêm vào các loại thủ đoạn hồi phục, gã còn có vẻ như đang chiếm được thế thượng phong.
Mấy người của Liên Minh Huyết Sắc càng đánh càng cảm thấy kinh sợ, cao thủ Nhân Dân Tệ quả nhiên là danh bất hư truyền.
Nhưng Nam Diêm Phù Đề có trâu bò thế nào cũng không thể chống lại được Liên Minh Huyết Sắc người đông thế mạnh, khi người chơi bên Liên Minh Huyết Sắc nhận được tin tức, liên tục không ngừng chạy vào quán rượu, cuối cùng Nam Diêm Phù Đề cũng không chịu đựng được nữa, lượng máu của gã bắt đầu giảm xuống.
Nam Diêm Phù Đề liên tục lùi về phía sau, thi triển một bình chướng ánh sáng ngăn mọi người lại, sau đó lấy một quyển trục ra.
“Tùy Cơ Quyển?”
Những người chơi của Liên Minh Huyết Sắc không biết đây là cái gì, Vô Kỵ lại là người biết nhìn hàng, quyển trục này là vật phẩm hiếm có, có thể để người chơi truyền tống ngẫu nhiên.
Lúc Nam Diêm Phù Đề định xé mở quyển trục thì đột nhiên một bóng dáng hiện ra hắn ta phía sau, người nọ cầm dao găm quét qua yết hầu của Nam Diêm Phù Đề, lượng máu của Nam Diêm Phù Đề vốn còn thừa lại không bao nhiêu, nên hắn ta đã trực tiếp bị đâm thành ánh sáng trắng.
Nam Diêm Phù Đề vừa giết được vài người, trên người vẫn còn có điểm PK, hắn ta chết một cái là rớt đồ tung tóe.
Nam Diêm Phù Đề chính là người chơi đại gia, BOSS bình thường cũng không bằng người chơi giàu có như vậy, lần này hắn rơi đồ, toàn là cực phẩm lấp lánh ánh sáng ở khắp nơi.
Lục, lam, thậm chí còn có vàng, nhất thời bọn người của Liên Minh Huyết Sắc lập tức điên cuồng lên, thuần thục lụm sạch chỗ đồ mà Nam Diêm Phù Đề vừa làm rơi.
Trong kênh công hội của Toàn Chân giáo.
Bắc Minh Hữu Ngư hưng phấn nói: “Mẹ nó, rốt cuộc ông đây cũng báo được thù rồi! Bọn Thiên Đường Cực Lạc chó má!”
Vô Kỵ nói: “Báo thù còn không phải là chuyện sớm muộn sao, trang bị đâu rồi?”
“Ở trên người hắn ấy, chưa rơi ra…” Bắc Minh Hữu Ngư nói.
“Thực hiện kế hoạch B, Xuân huynh, Xuân huynh, đến lượt các ngươi rồi!” Vô Kỵ hô lên trong kênh công hội.
Xuân Tường trả lời: “Nhận được rồi!”
Nam Diêm Phù Đề khá là buồn bực, hắn ta chỉ tới thành Dư Huy mua trang bị mà thôi, thế mà không hiểu sao lại bị Liên Minh Huyết Sắc chém… Mẹ nó chứ, bị kẻ khác chực sẵn sao?
Nam Diêm Phù Đề cũng là một người kiêu ngạo, hắn ta tiêu tiền để mua nhiều trang bị như vậy, không phải là để làm màu sao?
Bây giờ tự dưng lại bị người ta giết, tất nhiên không nuốt trôi cục tức này, vì thế hắn ta gửi tin lên kênh công hội: “Ta bị người Liên Minh Huyết Sắc giết ở thành Dư Huy…”
“Cái gì? Huyết Sắc Chiến Kỳ có gan lớn như vậy sao?” Lão đại của Thiên Đường Cực Lạc, Nhất Hoa Nhất Thế Giới không thể tin được hỏi.
Trang 109# 2