Chương 222: Cơm tất niên
=== oOo ===
"Toàn Chân Giáo? Không thể nào..." Huyết Sắc Chiến Kỳ buồn bực nói: "Đám người kia hành động có chút cổ quái, nhưng từ trước tới nay vẫn luôn người không chọc ta ta không phạm người. Liên Minh Huyết Sắc chúng ta không trêu chọc bọn họ mà."
Huyết Sắc Chiến Kỳ thật sự bị người Toàn Chân Giáo làm cho sợ hãi. Trong Liên Minh Huyết Sắc còn có một quy định không tên, đó chính là không được chủ động trêu chọc Toàn Chân Giáo. Cho nên, về mặt thái độ với Toàn Chân Giáo, Liên Minh Huyết Sắc vẫn luôn rất hài hòa.
Nhất Hoa Nhất Thế Giới nói: "Lúc Thiên Đường Cực Lạc chúng ta ở thành Dư Huy chiêu mộ hội viên, từng náo loạn không vui với thành viên của Toàn Chân Giáo... Có thể là vì lý do này."
"Hừ!" Huyết Sắc Chiến Kỳ khinh thường nói: "Vậy bọn họ phải trực tiếp đánh các ngươi chứ, kéo chúng ta vào làm gì?"
"Chắc là bọn họ không đủ thực lực đối đầu với chúng ta, cho nên mới muốn mượn đao giết người thôi..." Nhất Hoa Nhất Thế Giới nói.
"Ha ha ha!"
Nghe Nhất Hoa Nhất Thế Giới nói vậy... nhóm cấp cao của Liên Minh Huyết Sắc đều nở nụ cười.
Thực lực của đám người Thiên Đường Cực Lạc kia so với Liên Minh Huyết Sắc tối đa cũng chỉ là tám lạng nửa cân, chẳng lẽ bọn họ thật sự nghĩ Liên Minh Huyết Sắc bị Toàn Chân Giáo áp chế, chỉ là vì cái quy củ hài hòa giữa các công hội ở giai đoạn đầu này sao?
Nói đùa cái gì thế, đây chỉ là quy định giữa các công hội lớn mà thôi, còn đối với mấy công hội nhỏ không phải nói diệt là diệt sao? Nhưng chuyện liên quan tới Toàn Chân Giáo, có thể diệt hay không, thì lại là một chuyện khác. Dù sao Toàn Chân Giáo cũng có một tên, trình độ khó chơi thật sự là...
Nghĩ tới đây, người của Liên Minh Huyết Sắc không khỏi rùng mình một cái.
"Ta cảm thấy chuyện này có chút không thể..." Huyết Sắc Chiến Kỳ nói: "Toàn Chân Giáo tuyệt đối không đơn giản như các ngươi tưởng tượng đâu!"
Nhất Hoa Nhất Thế Giới cười lạnh nói: "Ta thấy ngươi là bị Toàn Chân Giáo dọa sợ rồi thôi."
"Ha ha, tùy ngươi nói gì thì nói." Huyết Sắc Chiến Kỳ giang rộng hai tay: "Ngươi không có chứng cứ, ta hoàn toàn không tin. Muốn đánh thì đánh, đừng ở đó nhiều lời vô nghĩa!"
Huyết Sắc Chiến Kỳ đã không nhịn được nữa, rút trường thương ra, cắm vào mặt đất.
Nhất Hoa Nhất Thế Giới hoảng sợ nói: "Từ từ, theo ta được biết, chuyện này cũng có liên quan tới các ngươi! Chúng ta có nhân chứng!"
"Nhân chứng?" Huyết Sắc Chiến Kỳ hỏi: "Nhân chứng nào?"
"Huyết Sắc Hồng Hoa!" Nhất Hoa Nhất Thế Giới nói xong, một cô gái đi ra từ phía sau chiến trường.
Nam Diêm Phù Đề đã đánh tiếng với Huyết Sắc Hồng Hoa, nếu chuyện này thật sự là do Toàn Chân Giáo gây ra, thì Liên Minh Huyết Sắc và Thiên Đường Cực Lạc sẽ cùng nhau đòi lại công bằng cho cô.
"Hồng Hoa, chuyện là sao?" Huyết Sắc Chiến Kỳ thấy Huyết Sắc Hồng Hoa đi ra, nhìn chằm chằm cô ta hỏi.
"Là như vậy...." Huyết Sắc Hồng Hoa tỉ mỉ nói lại một lần nữa chuyện trong phụ bản cùng chuyện trong quán rượu, có Nam Diêm Phù Đề nên lời Huyết Sắc Hồng Hoa cơ bản có thể chứng minh.
Nhưng mà hiện tại cô ta lại mang theo ấm ức và phẫn nộ, nên khó tránh khỏi sẽ thêm mắm dặm muối. Trong miêu tả của Huyết Sắc Hồng Hoa, cả đám Toàn Chân Giáo đều thành súc sinh người người căm ghét, mà hành vi cô ta lừa trang bị của người ta thì lại không nhắc tới một chữ nào.
Nghe xong lời Huyết Sắc Hồng Hoa... hai vị hội trưởng chìm vào suy nghĩ.
Từ khi bắt đầu phụ bản thì làm bộ lòng dạ hào phóng, sau đó mua chuộc lòng người của Huyết Sắc Tường Vi, tiếp đó thì lại ở sau lưng sắp xếp một vở kịch cho Huyết Sắc Tường Vi xem, cuối cùng châm ngòi hai công hội lớn đấu tới chết đi sống lại. Tiền cũng có, người cũng giết được, trang bị lại không mất...
Từng vòng móc nối với nhau, từng bước theo sát dẫn dắt hai công hội mắc mưu, ăn trên ăn dưới, đùa giỡn hai công hội mấy ngàn người trong lòng bàn tay. Trong Toàn Chân Giáo này, thật sự có người tài...
"Thế nào? Chiến Kỳ đại ca, bây giờ ngươi còn muốn khoanh tay đứng nhìn nữa không? Người ta rõ ràng là nhằm vào hai nhà chúng ta." Nhất Hoa Nhất Thế Giới lạnh lùng nói.
"Ha ha, chúng ta cũng không muốn đi chọc bọn họ!" Huyết Sắc Chiến Kỳ thản nhiên nói.
Nếu Huyết Sắc Hồng Hoa không kể lại chuyện vừa rồi, có Thiên Đường Cực Lạc giúp đỡ, Huyết Sắc Chiến Kỳ thật sự có suy nghĩ tới việc chèn ép Toàn Chân Giáo một chút.
Nhưng sau khi nghe Huyết Sắc Hồng Hoa nói xong... Huyết Sắc Chiến Kỳ lập tức quyết định, mấy cái tên kia cho dù thế nào cũng không nên chọc vào mới tốt.
Móa nó, cái tên Thiết Ngưu kia cho dù mạnh hơn nữa thì cũng chỉ là một tên vũ phu, chỉ cần sắp xếp thích hợp, số lượng áp đảo sẽ có lúc khiến hắn ăn thiệt. Nhưng lần này Huyết Sắc Chiến Kỳ hiểu rõ, trong Toàn Chân Giáo còn tồn tại một người nhiều mưu trí. Điều này làm cho sự sợ hãi của Huyết Sắc Chiến Kỳ, đối với Toàn Chân Giáo lại tăng thêm vài phần.
Mẹ nó, một tên có thể đánh đã khiến người ta không chịu nổi rồi, bây giờ lại thêm một tên biết bẫy người nữa. Tục ngữ có câu không sợ trộm cướp chỉ sợ trộm nhớ thương. Gặp phải một đám giống như cao da chó, Huyết Sắc Chiến Kỳ không thể không sợ hãi.
"Ngươi, mẹ nó, sao lại sợ thành như vậy? Dù gì cũng là công hội lớn, chẳng lẽ bị đám người kia dọa mất mật rồi?" Nhất Hoa Nhất Thế Giới giận Huyết Sắc Chiến Kỳ không biết tranh giành, mắng to.
Bị Nhất Hoa Nhất Thế Giới khinh bỉ như vậy, Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng không tức giận, ngược lại còn nói lời sâu xa: "Ai da, lão Hoa, có một số việc có thể ngươi không biết. Ngươi muốn đối phó với bọn hắn, ta sẽ không ngăn cả ngươi. Nhưng tốt xấu gì chúng ta cũng cùng nhau lăn lộn qua nhiều trò chơi như vậy rồi, có chút ít tình cảm, nên có câu ta phải cảnh báo ngươi trước. Kẻ chân trần chưa bao giờ sợ tên đi giày..."
"Đậu xanh rau má, ngươi nhát như cáy!" Nhất Hoa Nhất Thế Giới vung tay đẩy Huyết Sắc Chiến Kỳ qua một bên.
Người bên phe Liên Minh Huyết Sắc "nháo nhác" giơ vũ khí lên.
Người bên Thiên Đường Cực Lạc cũng không yếu thế, giơ vũ khí đối kháng lại. Hai phe giương cung bạt kiếm giống như muốn đánh nhau ngay lập tức.
"Thôi bỏ đi, sẽ có người thu thập bọn họ. Chúng ta trở về đi!" Huyết Sắc Chiến Kỳ phất phất tay với đám tay chân. Lúc này người bên Huyết Sắc Chiến Kỳ mới thu lại trận thế.
Cũng không phải là bạn bè chí cốt gì, nếu Nhất Hoa Nhất Thế Giới muốn tìm cái chết, Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng vui lòng ngồi xem náo nhiệt.
Nhất Hoa Nhất Thế Giới thấy người Liên Minh Huyết Sắc lui đi, thì không dám liều chết xông tới nữa. Dù sao bây giờ là thời kỳ đặc biệt, mục tiêu chủ yếu của Thiên Đường Cực Lạc vẫn là đám người Toàn Chân Giáo kia, gặp phải kẻ địch mạnh như Liên Minh Huyết Sắc, thì không có chỗ tốt gì. Ngộ nhỡ xui xẻo, Liên Minh Huyết Sắc và Toàn Chân Giáo hợp lại, thì không phải là lỗ vốn sao.
"Mẹ nó, một đám nhát như chuột!" Nhất Hoa Nhất Thế Giới nhìn bóng lưng mọi người rời đi, tức giận phun nước miếng, sau đó hô to với người bên mình: "Liên Minh Huyết Sắc đều là đám nhu nhược, bọn họ không dám làm, chúng ta làm!"
Hôm nay là đêm 30 tất niên, lúc Mục Tử Tiên đăng xuất đã nói với Vương Vũ, đừng online muộn quá, nhớ đăng xuất để ăn cơm tất niên với cô.
Vương Vũ là một tên nghe lời, cho nên sau khi chế tạo trang bị cho Bao Tam xong thì đăng xuất sớm.
Phụ nữ khác đi dạo phố là đổ máu, còn Mục Tử Tiên đi dạo phố thì lại thu thập đồ ăn về nhà.
Cứ nhìn đi, Vương Vũ vừa mới đăng xuất đã thấy trong phòng khách bày một đống nguyên liệu đồ ăn, Mục Tử Tiên thì đang sắp xếp.
"Bà xã, nhiều như vậy là định làm bao nhiêu đồ ăn thế, ngay cả phòng bếp cũng không chứa nổi, mà phải bỏ tới phòng khách rồi?" Vương Vũ kinh ngạc hỏi.
"Đồ ngốc, giao thừa mà." Mục Tử Tiên cười nói.
"Nhưng hai chúng ta đâu ăn hết nhiều như vậy chứ, vậy không phải lãng phí sao?" Vương Vũ nghi ngờ hỏi.
Tuy ngày thường Vương Vũ có thể ăn rất nhiều, nhưng số thức ăn này hai người tuyệt đối ăn không hết. Bình thường Mục Tử Tiên vẫn luôn luôn tiết kiệm cơ mà.
"Sao lại chỉ có hai người thôi. Lát nữa anh qua gọi Na Na qua đây ăn cùng, cả nhóm bốn người Tiểu Tuyết nữa, cũng kêu lên cả đi..."
Trang 114# 1