Ta Là Võ Học Gia

Chương 316: Thư Đề Cử Của Alice

Chương 316: Thư Đề Cử Của Alice

=== oOo ===

"Thuật Ăn Cắp": Kỹ năng hiếm có, phó thủ, có tỷ lệ 30% ăn cắp đồ vật chỉ định trên người mục tiêu. Đối với mục tiêu có cấp bậc thấp hơn mình, được cộng thêm 10%. Mục tiêu có cấp bậc ngang bằng, giảm đi 10%. Ăn cắp thất bại, cứng ngắc 1.5 giây.
Nghề nghiệp yêu cầu: Thông dụng. [Không thể sử dụng đối với mục tiêu không phải hình người].
"Quả nhiên là Thuật Ăn Cắp." Sau khi Vương Vũ lấy được cuốn sách kia thì vui mừng nói.
Tuy rằng Vương Vũ rất không ưa kỹ năng tước vũ khí của Yoda, nhưng kỹ năng của Thuật Ăn Cắp này đã khiến Vương Vũ có ấn tượng sâu sắc, kỹ năng chỉ phất tay đã có thể lấy hết trang phục của người khác... quá biến thái.
Cho nên vừa rồi, lúc Vương Vũ đánh một mình với Yoda còn suy nghĩ, nếu gã này có thể rơi ra sách kỹ năng Thuật Ăn Cắp thì tốt rồi. Ai ngờ lần này hệ thống lại tri kỷ như vậy, muốn cái gì thì có cái đó.
Mọi người trong chiến đội Cuồng Phong nhìn thấy "Thuật Ăn Cắp" trong tay Vương Vũ, đều lộ ra vẻ mặt vô cùng hâm mộ.
Trên thanh kỹ năng của Đạo tặc chính quy trong "Trọng Sinh", Thuật Ăn Cắp này là thứ không tồn tại, ngay cả ở thanh kỹ năng nhánh hay kỹ năng ẩn cũng không có thứ này.
Cho nên nghề nghiệp Đạo tặc mang tiếng là Đạo tặc, kỳ thật là chuồn vào trong bẻ khóa, kể cả một nghề nghiệp nhánh khác của Đạo tặc là Thần trộm thì cũng chỉ là bẻ khóa thuần thục hơn một chút mà thôi. Loại kỹ năng nghịch thiên gì gì đó giống như Thuật Ăn Cắp, bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới.
Thuật Ăn Cắp trong tay Vương Vũ, mặc dù không có xác xuất thành công 100% biến thái như Yoda, nhưng kỹ năng phó thủ này tuyệt đối đủ để biến một người chơi bình thường thành một cao thủ.
Thử nghĩ mà xem, chỉ cần thích đồ gì đó của ai là có thể trộm về, thất bại thì nhiều nhất chỉ là mất điểm kinh nghiệm, thành công chính là kinh doanh không cần vốn. Chuyện này con mẹ nó có gì khác với hack, người có kỹ năng này mà không thành cao thủ, vậy thì đúng là ngu như heo rồi.
Phụ bản ẩn quả nhiên danh bất hư truyền, chỉ là một BOSS ngoài cửa đã rơi ra đồ vật quý như vậy, BOSS bên trong có lẽ sẽ còn rơi ra đồ vật gì đó nghịch thiên hơn nữa.
Vương Vũ vui vẻ nhìn sách kỹ năng trong tay, sau đó tiện tay nhét vào trong túi, tiếp tục sờ thi thể Yoda.
Đối với hành vi này của Vương Vũ, chiến đội Cuồng Phong không oán hận một câu nào... Tuy rằng Yoda là BOSS của bọn họ, nhưng nếu không có Vương Vũ... bọn họ ngay cả hoàn thành nhiệm vụ cũng không được, chứ đừng nói là có thể tìm về trang bị bị đánh cắp của mình. Đương nhiên không có ai dám mơ ước một quyển thần kỹ như vậy, người là phải biết đủ.
Đồ vật cuối cùng là một vật phẩm nhiệm vụ, tên là "Thư đề cử của Nữ vương Tinh Linh", không có giải thích tác dụng cụ thể, Vương Vũ cũng tự động thu vào túi mình.
Sờ xong thi thể, Vương Vũ khinh bỉ nhìn thi thể Yoda. Là một tên BOSS, mà vật rơi ra chỉ có đúng một thứ có giá trị, quả thực là keo kiệt vắt cổ chày ra nước.
Nhưng Vương Vũ không biết, dựa theo thiết lập hệ thống, sau khi BOSS trong phụ bản ẩn tử vong, sẽ rơi ra mọi thứ trên thân. Nhưng hệ thống vì phòng ngừa những người chơi ra tay không theo chiêu số thông thường như Vương Vũ, trực tiếp đoạt đi trang bị của BOSS, thì cũng có thiết lập, nếu trang bị là đồ bị mạnh mẽ cướp đoạt thì đều là vô thuộc tính.
Không có cách nào cả, vì rừng lớn loại chim nào cũng có, người chơi vô sỉ chỗ nào cũng có, không phải chỉ có mình Vương Vũ.
Nếu lúc trước Vương Vũ không tước đi hai kiện vũ khí của Yoda, có lẽ Vương Vũ còn có thể lấy ra hai thanh vũ khí cấp bậc Hoàng Kim cực phẩm...
Cũng may Vương Vũ không biết thiết lập này, nếu không hắn sẽ hối hận tới chết. Dù sao đó cũng là một đống bạc trắng lóe sáng lấp lánh kia mà.
Sau khi tiêu diệt Yoda, nhiệm vụ của chiến đội Cuồng Phong đã hoàn thành.
Vì cảm ơn Vương Vũ đã giúp bọn họ, người chiến đội Cuồng Phong quyết định giúp đỡ Vương Vũ làm nhiệm vụ.
Vương Vũ rất muốn nói không cần đám người đó kéo chân sau, nhưng nếu nói thẳng vậy có chút quá thẳng thừng, rơi vào đường cùng, hắn đành phải đồng ý.
Đi vào thôn trang trong rừng Tiên Tung, mọi người giống như tiến vào một thế giới khác.
Trong thôn vô cùng rộng rãi sáng ngời, cảnh sắc còn thanh lịch tinh xảo hơn nơi có cổ thụ Tinh Linh, mà tộc Tinh Linh luôn tự nhận là tao nhã đang ở.
Bụi cỏ xanh biếc, thỉnh thoảng điểm xuyêt thêm vài đóa hoa, côn trùng nhỏ bay lượn khắp nơi, khiến toàn bộ thôn xóm đâu đâu cũng tràn ngập sức sống.
Cư dân trong thôn trang này đều là người của tộc Thần Lùn, điều khiến mọi người buồn bực là NPC trong thôn đều là "bình dân". Nói cách khác, những cư dân này đều không phải là quái vật, không thể bị công kích.
Đi bộ một vòng không tìm được quái, mọi người càng ngày càng mờ mịt, cuối cùng Vương Vũ trực tiếp túm lấy một ông lão Thần Lùn hỏi: "Ngươi có biết Vua Của Người Đá Khổng Lồ ở đâu không?"
Ông lão Thần Lùn liếc nhìn Vương Vũ một cái, rồi máy móc trả lời: "Ngươi có thể đi hỏi thôn trưởng - Karon, ông ấy có kiến thức sâu rộng hơn."
"Trưởng thôn ở đâu?" Vương Vũ lại hỏi.
"Ở ngay trên quảng trường trung tâm thôn." Ông lão Thần Lùn đáp.
"Mà này, nơi này của các ngươi đều là bình dân sao?" Cuồng Phong Bạo Vũ đứng cạnh chen miệng hỏi. Cuồng Phong Bạo Vũ có chút không cam lòng, thật vất vả mới gặp được một phụ bản ẩn, nhưng bên trong đều là NPC không thể đánh chết, đây chẳng phải là quá bẫy người sao.
Thần Lùn kia nghiêng đầu, mang biểu cảm ngu si lặp lại lời nói với Cuồng Phong Bạo Vũ: "Ngươi có thể đi hỏi..."
Thôi xong, nghe tới đây mọi người đều biết đây là NPC bình thường không có chỉ số thông minh gì cả. Hết cách, mọi người đành phải buông tha cho ông lão Thần Lùn đáng thương, sau đó một đường thẳng tiến tới quảng trường ở trung tâm thôn.
Quảng trường thôn kỳ thật cũng giống như phố trung tâm của thành Dư Huy, là một phố thương mại, có nhiều doanh nhân Thần Lùn, vươn tay vẫy chào khách khứa.
"Đến xem một chút đi, xem có thứ ngươi cần..."
"Tộc Thần Lùn vĩ đại là Luyện kim sư tốt nhất..."
Những âm thanh mèo khen mèo dài đuôi cứ thế vang lên liên tiếp, đám người Vương Vũ lập tức đi tới trước mặt một lão già Thần Lùn mặc áo choàng, trong tay chống quải trượng.
"Xin hỏi, ngài là trưởng thôn Karon sao?" Vương Vũ hỏi.
"Xin chào, người xứ khác, ta dường như ngửi thấy hương vị của đồng loại trên người ngươi..." Karon nghe vậy ngẩng đầu lên, chậm rãi nói.
Cũng đúng thôi, Vương Vũ vừa mới tiêu diệt một con BOSS Thần Lùn mà.
"Ngươi có từng gặp Yoda chưa?" Karon hỏi tiếp.
"Ách, Yoda là ai..." Vương Vũ giả vờ ngây ngốc nói.
Người ta đã nói là ngửi được hương vị đồng loại, nếu bản thân còn thừa nhận đã từng gặp Yoda, vậy tình cảnh nhất định sẽ trở nên rất lúng túng.
Karon chậm rãi nói: "Yoda đương nhiên là thiên tài của tộc Thần Lùn, đồng thời cũng là một trong tám đại trưởng lão của tộc Thần Lùn..."
"Chưa từng gặp, từ trước tới giờ ta chưa từng gặp gã!" Vương Vũ mạnh mẽ lắc đầu, đồng thời tự sám hối trong lòng: "Những Thần Lùn này không tính là con người, lừa bọn họ chắc không tính là gạt người đâu..."
"Ai da, đáng tiếc Yoda lại phản bội tộc Thần Lùn. Nghe nói gã phạm tội nghiệt ở thành Tinh Linh, trộm đi thư đề cử của Nữ vương Tinh Linh Alice gửi cho ta, gần đây đang luẩn quẩn trong rừng Tiên Tung. Nếu ngươi gặp được gã, có thể mang thư của Alice về cho ta không?" Karon nói một lèo: "Kỳ thật Yoda cũng không phải người xấu. Gã trộm đi thư đề cử, chắc chắn cũng là vì muốn góp một phần lực vì tộc Thần Lùn, sau đó được trở về tộc mà thôi..."
"Quả thật không phải người xấu gì, chỉ là có chút đáng khinh mà thôi... Đáng tiếc, hiện tại gã đã trở về với vòng tay ôm ấp của đại thần hệ thống." Vương Vũ âm thầm lẩm bẩm.
"Ngươi nói cái gì?" Không thể ngờ rằng, Karon đã có một bó tuổi như vậy rồi, mà lỗ tai vẫn còn rất thính, sau khi nghe được lời của Vương Vũ, hỏi Vương Vũ với ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén.
Vương Vũ sửng sốt một lát rồi đáp: "Ồ... Ta nói, ta chưa từng thấy Yoda, nhưng lại có một phong thư đề cử..."


Trang 161# 1

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất