Ta Là Võ Học Gia

Chương 317: Cửa hàng ẩn bên trong phụ bản

Chương 317: Cửa hàng ẩn bên trong phụ bản

=== oOo ===

Vương Vũ nói xong thì móc ra lá thư vừa tìm thấy trên người Yoda.
"Có phải phong thư này không?" Vương Vũ hỏi.
"Đúng, chính là phong thư này, tại sao lại ở trong tay ngươi?" Karon nhìn thấy thư đề cử, nhanh chóng ném chuyện sống chết của Yoda lên chín tầng mây.
"Nhặt được..." Vương Vũ nghiêm túc nói.
"Phụt..."
Nhìn thấy vẻ mặt Vương Vũ nghiêm túc lừa gạt NPC, Cuồng Phong Bạo Vũ cuối cũng không nhịn được bật cười, đây là lần đầu tiên họ biết được, hóa ra còn có thể nói chuyện với NPC như vậy.
"Nhặt được?" Karon rõ ràng có chút không tin, nhưng cũng nhanh chóng khôi phục vẻ mặt bình tĩnh, sau đó nói ra lời thoại kiểu thần côn: "Ngươi đã có thể nhặt được phong thư đề cử này, đã chứng minh ngươi là dũng sĩ được trời cao lựa chọn, dũng sĩ tôn kính, ngươi có thể giải quyết vấn đề khó khăn của ta không?"
[Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã kích hoạt nhiệm vụ ẩn: Lời thỉnh cầu của tộc trưởng Thần Lùn, có tiếp nhận hay không.]
"Bằng lòng cống hiến cho ông..." Vương Vũ lau mồ hôi, tiếp nhận nhiệm vụ, hành động của NPC sao lại khiến người ta suy nghĩ không thấu như vậy chứ, người tộc mình thì không tin tưởng, nhưng lại dễ dàng tin tưởng một người ngoài, loại sinh vật này có thể sống đến bây giờ quả thật cũng không dễ dàng.
"Ở hướng đông bắc thôn chúng ta, có một bộ lạc Người Đá Khổng Lồ, bọn họ là sinh vật tà ác bị linh hồn của Tinh Linh tà ác nguyền rủa, vẫn luôn luôn uy hiếp thôn trang của chúng ta, hy vọng ngươi có thể tiêu diệt được bọn họ."
[Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã tiếp nhận nhiệm vụ ẩn "Lời thỉnh cầu của tộc trưởng Thần Lùn", đánh chết Người Đá Khổng Lồ 0/30, đánh chết Vua của Người Đá Khổng Lồ 0/1.]
"Hả? Nhiệm vụ của chúng ta thay đổi là sao?" Lúc này, Cuồng Phong Bạo Vũ đằng sau đột nhiên nói.
Vương Vũ xoay người lại hỏi: "Chuyện gì xảy ra?"
"Vừa nãy nhiệm vụ của chúng ta là: Nhiệm vụ hoàn thành, quay về thành Tinh Linh tìm kiếm Alice, đợi chỉ thị tiếp theo. Bây giờ lại biến thành "Nhiệm vụ thất bại", quay về tìm kiếm Alice để nhận mệnh lệnh."
"Nhiệm vụ của chúng ta quả nhiên là đối lập rồi..." Vương Vũ suy nghĩ một lát, đột nhiên bừng tỉnh hiểu ra.
Hóa ra nhiệm vụ này của Vương Vũ và chiến đội của Cuồng Phong thật ra là một nhiệm vụ chính, chi nhánh chia ra ở ngay phần thư đề cử, cầm thư đề cử thành công trở thành người được Karon tín nhiệm, mới có thể tiến hành bước tiếp theo của nhiệm vụ chính.
Sau khi Vương Vũ đưa nhiệm vụ ra, Cuồng Phong Bạo Vũ cũng hiểu được chuyện này, thầm nói hệ thống quả nhiên bẫy người, vậy mà đưa ra một nhiệm vụ song hướng.
Có điều đồng thời còn cảm nhận được may mắn, may là trước đó đã quen biết Vương Vũ, nếu không không chỉ chết rất thê thảm, có lẽ trang bị cũng sẽ bị Yoda lấy đi.
"Thua trong tay Ngưu huynh chúng ta cũng không lỗ." Cuồng Phong Bạo Vũ chịu phục nói.
"Ha ha, vậy làm sao được..." Vương Vũ là người phúc hậu, vừa nghe thấy Cuồng Phong Bạo Vũ nói như thế, trong lòng cũng rất áy náy, tốt xấu gì người ta cũng từng giúp đỡ mình, không phải sao.
"Không có gì, đợi lát nữa khi đánh Người Đá Khổng Lồ chúng ta dọn dẹp chiến trường một chút là được." Cuồng Phong Bạo Vũ cười nói.
Trong phụ bản khắp nơi đều cất giấu đồ tốt, đối với chiến đội Cuồng Phong mà nói, Vương Vũ ăn thịt, bọn họ có thể húp chút nước cũng đã rất thỏa mãn rồi, hơn nữa đây cũng đã là quá nhiều rồi, nếu dựa vào loại người chơi dùng sức mạnh nói chuyện như Vương Vũ, e rằng chiến đội Cuồng Phong ngay cả canh cũng không có mà uống.
Vương Vũ sảng khoái nói: "Được!"
Tuy Vương Vũ là người mới chơi, có điều xuất phát điểm quá cao, toàn tiếp xúc với những người chơi là cao thủ đứng đầu, trang bị Hoàng Kim cấp 35, ở trong mắt đám người Toàn Chân Giáo kia cũng chỉ là đồ bỏ đi, huống gì là trang bị Bạch Ngân... Méo mó có hơn không mà thôi.
Bàn bạc phân chia lợi ích xong, mọi người đang định rời khỏi, Karon lại nói: "Người xứ khác, các ngươi phong trần mệt mỏi đường sá xa xôi đến đây, chẳng lẽ không cần tiếp tế chút gì sao?"
Vương Vũ gãi đầu hỏi những người khác: "Các ngươi cần tiếp tế gì không?"
Võ sư tiêu hao rất thấp, hơn nữa trang bị của Vương Vũ còn hồi mana hồi máu, cho nên rất ít khi dùng đến dược tề, một từ "tiếp tế" này cực kỳ xa lạ với Vương Vũ.
Nhưng mà Vương Vũ không dùng đến không có nghĩa là những người khác cũng không dùng dến, dù sao vừa nãy trước khi vào thôn, mọi người một đường giết vào, vật phẩm tiếp tế cũng tiêu hao không ít.
"Ta muốn sửa mấy mũi tên, không biết có thể làm được không?" Vạn Tử Thiên Chu hỏi.
"Chỗ thợ rèn Kasper cái gì cũng có!" Karon nói.
"Cảm ơn!" Vạn Tử Thiên Chu gật gật đầu, chạy về phía thợ rèn bên kia.
Những người khác thấy thế, cũng đều sôi nổi đi đến trước quầy hàng của mỗi thương nhân, chuẩn bị lựa chọn vật phẩm tiếp tế.
"Hả? Mũi tên thêm thuộc tính cực phẩm?" Đúng lúc này, Vạn Tử Thiên Chu đột nhiên kêu lên, Vạn Tử Thiên Chu vừa gào thét vừa gửi đi một tiệt đồ thuộc tính.
Mũi tên (chúc phúc của Tinh Linh)
Tấn công: 10 - 10
Mộc chi chúc phúc: Tạo thành hiệu quả 1,5 giây quấn quanh cố định thân thể với mục tiêu, trong 30 giây khởi động được một lần.
"Oh đệt, thuộc tính của mũi tên này thật mạnh!" Trong chiến đội Cuồng Phong ngoại trừ Vạn Tử Thiên Chu ra thì còn có ba Cung thủ, ba người nhìn thấy hình ảnh Vạn Tử Thiên Chu vừa gửi, không nhịn được sợ hãi nói.
Hễ là người chơi nghề nghiệp Cung thủ đều biết được, loại mũi tên mà cửa hàng bình thường bán ra đều có sát thương cố định là 3-3, bình thường khi nghề nghiệp Cung thủ đánh quái vật cũng bắn ra mũi tên, thuộc tính có thể đạt đến 5-5 cũng đã tính là cực phẩm rồi.
Mà mũi tên do cửa hàng thợ rèn rừng Tiên Tung bán ra, sức tấn công đột nhiên đạt đến 10-10, hơn nữa còn là mũi tên ma pháp có hiệu quả đặc biệt, điều này càng khiến đám Cung thủ hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người.
Đương nhiên rồi, giá cả của mũi tên này càng khiến họ nghẹn họng nhìn trân trối, ngày thường trong cửa hàng năm mươi xu được một hũ mũi tên, ở đây vậy mà cao đến năm mươi bạc, giá cả trực tiếp tăng gấp mười lần.
Một hũ mũi tên có hai trăm mũi, mà năm mươi bạc đổi ra nhân dân tệ là bằng năm trăm đồng, tính ra cũng là hai đồng rưỡi một mũi tên rồi, ngẫm lại cũng mẹ nó thật tiếc của.
Người chơi bây giờ bình thường cũng không phải giàu có lắm, trên người có thể có một trăm vàng cũng đã tính là phú ông rồi, loại người chơi trông lên thì chẳng bằng ai trông xuống lại thấy chẳng ai bằng mình như chiến đội Cuồng Phong này, trong tay để dành nhiều nhất cũng chỉ được mười mấy vàng, mua loại vật phẩm xa xỉ này, rõ ràng có chút tiếc tiền.
Những người này không giàu có nhưng Vương Vũ có tiền mà, sau khi chính thức bước vào kinh doanh, vàng đã xuống giá rất nhiều, Vương Vũ đang lo không dùng được đây, không nói hai lời lấy ra năm trăm vàng, mua hết một nghìn túi tên trong cửa hàng.
Cái cách Vương Vũ vung tiền như nước khiến tất cả mọi người trong chiến đội Cuồng Phong đều sợ hãi, cả đám trợn mắt há mồm nhìn Vương Vũ, than thầm có tiền thật là tốt mà.
Vương Vũ cười nhạt, lấy ra bốn mươi túi tên phân chia cho bốn Cung thủ nói: "Cứ việc cầm lấy mà dùng đi, nếu không đủ thì chỗ này của ta vẫn còn, có điều khi đó ta sẽ không tặng không nữa đâu."
"Cái này, cái này làm sao được chứ..." Bốn người ngoài miệng tuy từ chối, nhưng thân thể đã bán đứng họ, không tự chủ được nhận lấy mũi tên.
Cuồng Phong Bạo Vũ nói: "Khắp nơi trong phụ bản đều cất giấu thứ tốt, chúng ta lại đến những cửa hàng khác nhìn xem thế nào!"
"Ừ!" Mọi người gật đầu, chia nhau ra đi xem xét từng cửa hàng một.
Tộc Thần Lùn quả nhiên nắm giữ thuật Luyện Kim mạnh nhất trong xã hội, ngoại trừ trang bị ma pháp cực phẩm ra, còn có dược tề hồi phục trung cấp, ở đây chỉ bán mười bạc một chai, còn rẻ hơn nhiều so với giá cả Vương Vũ bán trong tiệm.
So với những thành thị khác bị phòng làm việc Hiểu Băng lũng đoạn, lại càng rẻ hơn được mấy chục lần...
Vương Vũ không khách sáo chút nào, quét sạch những thứ này.
Cuối cùng khi lục soát tiệm tạp hóa, trên giá hàng của tiệm tạp hóa chỉ có một thứ, nhưng lại treo giá đến một nghìn vàng.


Trang 161# 2

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất