Chương 329: Thời gian trò chơi cập nhật
=== oOo ===
“Phiền phức? Phiền phức gì?” Lý Hiểu Băng trừng mắt, không vui hỏi.
Từ khi phòng làm việc Hiểu Băng thành lập tới nay, nó đã nổi tiếng với việc lũng đoạn thị trường, phá vỡ trật tự, bởi vậy từ khi tiến hành thể chế kinh tế thị trường đến nay bọn họ luôn là kẻ gây phiền phức cho người khác, chứ chưa từng bị người khác gây phiền phức bao giờ, nghe Lão Ngũ nói như vậy, sắc mặt Lý Hiểu Băng tất nhiên không được tốt cho lắm.
“Gần đây hình như có người đang thu mua nguyên liệu chế thuốc…” Lão Ngũ nói.
“Hả? Ai thế?” Lý Hiểu Băng buồn bực hỏi.
Ngay từ khi phòng làm việc Hiểu Băng bước vào trò chơi, bọn họ đã xác định sẵn mục tiêu là nguyên liệu chế thuốc, bởi vậy họ vẫn luôn thu mua nguyên liệu, dự định kiếm một vố lớn sau khi trò chơi chính thức vận hành, lúc này đột nhiên có đối thủ cạnh tranh, Lý Hiểu Băng sao có thể vui nổi.
Ba loại nguyên liệu này cũng không hiếm có mà? Sao lại có người nhìn trúng nó chứ? Lẽ nào có gián điệp? Lý Hiểu Băng càng nghĩ càng sợ, cái loại thao tác ngầm này chỉ có tầng lớp cao cấp trong phòng làm việc Hiểu Băng mới làm được, nếu đột nhiên có nổi loạn, phòng làm việc Hiểu Băng sẽ tổn thất không hề nhỏ chút nào.
“Tiệm tạp hóa Ngưu Tẩu…” Lão Ngũ nói.
“Tiệm tạp hóa? Nó là cái gì?” Lý Hiểu Băng nghe thấy tên này lập tức ngẩn ra.
Tiệm tạp hóa, nghe tên đã biết thấp kém thế nào, làm gì có bản lĩnh so sánh với phòng làm việc?
Lão Ngũ nói: “Chính là cái tiệm tạp hóa bán dược tề khôi phục trung cấp kia.”
“A, là mấy cô gái kia! Công hội sau lưng mấy cô ả rất to à?” Lý Hiểu Băng lại hỏi.
Nghề nghiệp sinh hoạt như Luyện dược sư, muốn chơi tới mức trâu bò thì bắt buộc phải có công hội lớn nuôi dưỡng mới được.
Lý Hiểu Băng là ông chủ, thường ngày chỉ phụ trách bày mưu tính kế, thật ra rất ít khi chơi trò chơi, những công hội ông ta tiếp xúc thường là những công hội lớn siêu cấp, đám Toàn Chân Giáo nhân gấp ba lần lên mới được mười lăm người, bởi vậy Lý Hiểu Băng chưa từng để ý tới, nhiều lắm thì nhắc đến tên mới cảm thấy có chút ấn tượng mà thôi.
“Không lớn, là Toàn Chân Giáo…”
“Toàn Chân Giáo? Hình như từng nghe qua, nghe nói rất nổi tiếng trong trò chơi? Quy mô so với công hội lớn nhất thành Dư Huy là Liên Minh Huyết Sắc thì thế nào?” Quả nhiên Lý Hiểu Băng chỉ nghe nói tới Toàn Chân Giáo mà thôi.
Lão Ngũ đáp: “Chúng ta cũng chưa từng tiếp xúc với công hội này, ngày hôm qua phía dưới có anh em từng gặp, nghe nói tổng cộng chỉ có mười lăm người, thực lực đều rất khá, người của Liên Minh Huyết Sắc cũng cần họ giúp đỡ làm nhiệm vụ…”
“Mới có mười lăm người…” Lý Hiểu Băng nhăn mặt: “Mười lăm người cũng tính là phiền phức?”
Lý Hiểu Băng có chút tức giận, nếu đứng sau tiệm tạp hóa Ngưu Tẩu là công hội lớn quy mô mấy nghìn người thì cũng thôi, đằng này có mỗi mười lăm người cũng tính là phiền phức? Chẳng lẽ nhân công lần này lại vô dụng đến thế ư?
“À thì...Họ trả giá cao hơn chúng ta một chút, hiện giờ có rất ít người chơi đến bán nguyên liệu cho chúng ta…” Lão Ngũ nói.
”Giá cao? Ha ha, từ lúc mở server đến giờ chúng ta đã đầu tư gần hai vạn vàng rồi mà nhỉ?” Lý Hiểu Băng hỏi Lão Ngũ.
Lão Ngũ gật gật đầu: “Ừm, hai vạn một nghìn…”
Lý Hiểu Băng nói: “Hơn hai vạn một nghìn vàng, cũng chính là hơn hai nghìn vạn nhân dân tệ, gần như đã là tổng tài sản của phòng làm việc chúng ta, ngươi nghĩ một công hội nhỏ chỉ có mười lăm người như bọn họ có thể có bao nhiêu tài lực?”
“Cái này…” Lão Ngũ không còn gì để nói.
Ngành game online phát triển đến giờ, phần lớn mọi người đều hiểu quy tắc ngầm trong đó, công hội lớn gọi là câu lạc bộ game online, có chiến đội thi đấu chuyên nghiệp, có người chơi là minh tinh, có công ty lớn nâng đỡ, kiếm về một đống tiền mặt.
Công hội nhỏ mười mấy người, nhiều nhất chỉ có thể là một đoàn thể nhỏ.
Nếu muốn nói đến đối thủ cạnh tranh, ngành sản xuất như phòng làm việc này, kẻ đáng sợ nhất tất nhiên là các công hội lớn siêu cấp, nhưng những công hội lớn đều có các tập đoàn nâng đỡ, đầu tư hơn nghìn vạn thì cũng chỉ như trò chơi bời, tất nhiên sẽ không nhìn chằm chằm vào chút lợi ích nhỏ nhoi của phòng làm việc.
Còn về phần công hội nhỏ mười mấy người, trước mặt phòng làm việc căn bản không đáng nhắc tới, bởi vậy sự lo lắng của Lão Ngũ trong mắt Lý Hiểu Băng hoàn toàn là lo bò trắng răng.
“Bởi thế nên Lão Ngũ à, ngày sau làm việc thì động não chút đi, lạc đà gầy chết còn tốt hơn ngựa lớn, hiểu không?”
“Thế, chúng ta có tăng giá thu mua lên không?” Lão Ngũ hỏi.
Lý Hiểu Băng nói: “Ha ha, đương nhiên không cần tăng! Hơn nữa còn phải giảm, phải dạy cho lũ người chơi thấy tiền sáng mắt một bài học! Để cho đám người Toàn Chân Giáo kia phải hiểu, cái gì gọi là tài chính duy trì tuyệt đối!”
“Hiểu rồi!” Lão Ngũ nhanh chóng nắm bắt được suy nghĩ của Lý Hiểu Băng.
Bên này Vương Vũ rất nhanh đã tìm thấy số điện thoại của Danh Kiếm Đạo Tuyết, sau khi Vương Vũ kể chuyện gặp mặt cho Danh Kiêm Đạo Tuyết, Danh Kiếm Đạo Tuyết vui vẻ nói: “Gặp mặt à? Được thôi, ta cũng lâu ngày không được gặp đám Xuân huynh rồi.”
“Được, thời gian địa điểm?” Vương Vũ hỏi.
Danh Kiếm Đạo Tuyết nói: “Bên ngươi có gần một nửa số người công hội chúng ta, đương nhiên là phải tới chỗ ngươi, thời gian thì cứ quyết là ngày mai thế nào?”
Thời gian cập nhật của trò chơi là đủ 72 tiếng, cũng có nghĩa là bắt đầu từ bây giờ, ba ngày ba đêm không được chơi trò chơi, đám Danh Kiếm Đạo Tuyết tới thành phố L gặp mặt, chơi một ngày xong lại về, vừa kịp thời gian.
“Được, thế tới thành phố L đi, nhưng ngoài Vô Kỵ ra thì ta không có phương thức liên lạc với những người khác.” Vương Vũ nói.
Thời đại công nghệ mà, mọi người rất có ý thức bảo vệ bản thân, Vương Vũ cũng không tự nhiên chạy tới xin điện thoại làm gì.
“Cái này ngươi không cần quan tâm, ta đã liên lạc xong rồi, tới lúc đó ta phụ trách tiền xe cộ của họ, mấy người các ngươi phụ trách tiếp đãi là ok.” Danh Kiếm Đạo Tuyết cười nói.
Danh Kiếm Đạo Tuyết là một người chơi kinh doanh, có điện thoại của tất cả mọi người cũng không có gì là kỳ lạ, ngày đầu tiên gặp mặt Vương Vũ đã bị Danh Kiếm Đạo Tuyết xin số điện thoại rồi, càng huống hồ là đám Vô Kỵ kia, nghe ý của Danh Kiếm Đạo Tuyết thì chắc họ không chỉ gặp qua một lần thôi đâu...
Thương lượng xong việc gặp mặt, những việc còn lại chỉ là sắp xếp địa điểm mà thôi, người Trung Quốc thường gặp mặt trên bàn ăn, chơi chỉ là phụ, hiện giờ đang là kỳ nghỉ lễ, mọi người đều về nhà ăn tết, nhà hàng thì thôi khỏi nói, cho dù có cũng thu phí giá cao tận trời.
Dựa theo tính cách tiết kiệm của Mục Tử Tiên, tất nhiên là nên ở nhà, nhưng nhà của Vương Vũ có sáu người ở, người nhiều đồ cũng nhiều, mọi người tụ lại đây chắc chắn sẽ chật ních.
Vừa hay, lúc này Dương Na lại đến gõ cửa nhà Vương Vũ, sau khi nghe xong việc gặp mặt, cô ta cũng vô cùng vui vẻ, xung phong nhận việc nói: “Đi chỗ tôi là được, chỗ tôi có nơi tổ chức.”
Còn không phải ư, khu chung cư Vương Vũ đang ở là khu chung cư hào hoa nhất thành phố L, mỗi tầng đơn có bốn hộ gia đình sinh sống, diện tích phòng ở chia thành hai loại thường và xa hoa, về mặt phong thủy còn được gọi là “Phán Long Phụ Phượng”.
Bố cục của căn hộ loại thường chỉ có hai người sống như Vương Vũ thì chỉ có khoảng chừng 160 m2, thuộc về hộ bình thường có phong thủy không tốt, Dương Na là một bà chủ không thiếu tiền, vừa hay sống ở ngay đối diện trong căn hộ xa hoa có phong thủy cực tốt, diện tích hơn hơn rất nhiều.
Đừng nói là mười mấy người, có đến mấy chục người cũng vẫn chiêu đãi được.
Vương Vũ vui vẻ nói: “Được, cứ thế mà làm!”
Trang 167# 2