Chương 339: Mạnh được yếu thua
=== oOo ===
Trên bình nguyên Liệt Nhật một đám người vây quanh Thần May Mắn, cuồn cuộn di chuyển về phía đông.
Đương nhiên người của các công hội lớn đứng bên trong cùng vòng vây, đám người này chặn chặt chẽ chỗ Thần May Mắn đang đứng, các người chơi phía sau hoàn toàn không nhìn thấy hình dạng Thần May Mắn ra sao.
Lúc bắt đầu hỗn loạn mấy tên Toàn Chân Giáo kia đã lẫn vào trong đám người tầm mười mấy vạn người chơi, dù công hội Bá Giả có ngang ngược đến đâu cũng không dám tiến vào để tìm người.
Lực lượng của biển người chơi là rất lớn, trừ chiến tranh ra thì bao gồm cả việc chen lấn.
Người theo nghề nghiệp có thân thể cường tráng trong Toàn Chân Giáo thì chỉ có một mình Doãn Lão Nhị, trang bị toàn thân hắn ta đa phần là áo giáp của nghề nghiệp giáp vải với phòng ngự thấp, bấy giờ hắn ta bị chen lấn ngã trái ngã phải, tựa như chen tàu điện ngầm ở thủ đô vậy, thậm chí cả gót chân còn không chạm được đất.
Dưới hoàn cảnh này, nhất là với các nữ đồng chí, có không ít người bị lợi dụng, cái mông của bạn nhỏ Dương Na đã bị người khác sờ soạng hai lần, từ phương hướng mà phán đoán thì phần lớn là người nhà ra tay...
“Đậu phộng nó, cả đám người chen lấn như vậy, làm sao chúng ta đi vào đây?” Minh Đô trốn tránh ánh mắt hoài nghi của Dương Na, hắn ta vừa cố gắng đứng vững vừa cố hết sức hỏi mọi người.
“Không cần gấp không cần gấp, lòng hiếu kỳ của mọi người rất nặng, đợi chút nữa bọn họ không nhìn thấy gì hết sẽ tự động tản đi thôi...” Minh Đô ở bên cạnh Vô Kỵ thấy Dương Na lại nhìn về phía mình, hắn ta vội vàng lau mồ hơi, ánh mắt lóe lên nói. Vô Kỵ cũng là nghề nghiệp giáp vải, hắn ta trăm tính vạn tính lại quên tính đến tình cảnh này, kết quả suýt chút nữa bị chèn chết.
Quả nhiên dòng người mênh mông đi không bao lâu, các người chơi bắt đầu từ từ tản đi, ngay lúc Thần May Mắn sắp đi ra khỏi bình nguyên Liệt Nhật, đám người đông nghìn nghịt vừa rồi rút đi hơn tám mươi phần trăm, bấy giờ chỉ còn lại người chơi của một vài công hội.
“Rút đi rồi cũng vẫn còn nhiều người lắm đó...” Mọi người thấy đám người vẫn chen chúc như cũ, không kìm được oán hận nói.
Khu bảy này có tổng cộng hai mươi cái thành chính, những công hội lớn của những thành chính này cơ bản đều đến đông đủ, mỗi công hội tầm năm trăm người thì tính ra cũng phải hơn một vạn người, huống hồ còn có công hội với lượng người khổng lồ như Liên Minh Huyết Sắc đây.
Cái này còn cướp BOSS gì nữa chứ, đến bây giờ cả đám người Toàn Chân Giáo còn chưa thấy hình dạng BOSS ra sao nữa.
Vô Kỵ nói: “Gấp cái rắm gì, mạnh được yếu thua có biết không? Chúng ta tiếp tục xem trò vui là được.”
Đúng như Vô Kỵ suy tính, thấy người chơi bình thường ở vòng ngoài đã tản đi, rốt cuộc các công hội lớn cũng bắt đầu ra tay, đuổi đám người chơi ở công hội nhỏ đi.
Những công hội nhỏ luôn e ngại các công hội lớn theo bản năng, cho dù lợi ích ở trước mắt thì bọn họ cũng không dám hoành hành ngang ngược, dù sao đây cũng là trò chơi, chết một lần cũng không sao, nếu như bị các công hội lớn nhớ kỹ mình vậy sẽ thê thảm rồi...
Không phải cứ thành chính nào cũng có công hội lớn như Liên Minh Huyết Sắc, chỉ trong phút chốc tất cả các người chơi thuộc công hội nhỏ đều bị đuổi khỏi hiện trường, bấy giờ chỉ còn dư lại bốn công hội.
Công hội Bá Giả, Liên Minh Huyết Sắc, Hạo Nhiên Minh và công hội Liệt Nhật.
Bốn công hội này đều là công hội khá mạnh trong bảy khu vực.
Công hội Liên Minh Huyết Sắc thì không cần phải nói nữa, chính là công hội cấp bốn duy nhất trên toàn server, có nhân số đông đảo thuộc top 1.
Công hội Liệt Nhật là công hội bản địa tại thành Liệt Nhật, có ưu thế về khu vực này, mặc dù công hội này chỉ có năm trăm người nhưng lại có dáng vẻ kiêu ngạo bệ vệ nhất.
Công hội Bá Giả là công hội tại thành Tinh Linh, trong công hội này thì Cung thủ chiếm đa số. Vừa rồi đám người Toàn Chân Giáo cũng đã chứng kiến qua lối đánh của bọn họ, Chiến sĩ chống đỡ, Cung thủ cùng bắn, với lối đánh khốn khiếp này thì nếu là BOSS còn có thể dựa vào lượng máu để chống đỡ, đổi thành người chơi mà chống lại đội hình này thì trên cơ bản sẽ không có ai sống sót được, ngay cả Vương Vũ cũng cảm thấy rất khó đối phó.
Cuối cùng công hội Hạo Nhiên Minh rất đáng gờm, là công hội danh tiếng trong các công hội game online trong nước, lịch sử của bọn họ còn lâu đời hơn Tam Sát Trang, chiến đội Phu Tử dưới quyền công hội Hạo Nhiên Minh này là một đội ngũ liên tục nằm trong top 6 của cuộc thi game online chuyên nghiệp.
Hội trưởng của công hội Hạo Nhiên Minh là Cung thủ tên Phu Tử Quá Phiền, còn là người đứng trong bảng xếp hạng của khu bảy, trừ đám người Toàn Chân Giáo ra thì gã là người chơi lên cấp 24 duy nhất.
Nên biết rằng mặc dù ngày thường đám người Toàn Chân Giáo rất nỗ lực luyện cấp với làm nhiệm vụ, nhưng bọn họ có thể bất ngờ vọt lên cấp 25, hoàn toàn là chiếm được lợi ích từ việc giúp Liên Minh Huyết Sắc bảo vệ trụ sở công hội.
Mà Phu Tử Quá Phiền quả thật tự mình luyện cấp... Năng suất đáng sợ này tuyệt đối không phải chỉ đơn giản là cày cấp một cách điên cuồng như vậy đâu.
Hội trưởng Dương Quang Phổ Chiếu của công hội Liệt Nhật với tư cách chủ nhà đứng ra nói chuyện trước: “Chú em Vô Song, thành Tinh Linh của các ngươi lớn như thế còn không đủ cho các ngươi có đúng không? Lại chạy đến thành Liệt Nhật của chúng ta cướp BOSS?”
Lại nói tên Dương Quang Phổ Chiếu này cũng là trẻ con miệng còn hôi sữa, hắn ta cũng không nhìn cục diện hiện tại như thế nào, ba công hội kia đều là công hội lớn với hai ngàn người, hơn nữa đều là người vùng khác, vẻ mặt của Huyết Sắc Chiến Kỳ cùng với Phu Tử Quá Phiền cũng trầm xuống khi nghe cách nói chuyện của hắn ta.
Bá Giả Vô Song lạnh lùng nói: “Thành Liệt Nhật cũng không phải nhà của ngươi, ông đây thích tới thì tới, ngươi có tin chúng ta chuyển trụ sở công hội đến đây hay không?”
Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng hùa theo: “Đúng vậy, BOSS May Mắn cũng không phải của một mình thành Liệt Nhật các ngươi, ngươi còn muốn một mình nuốt trọn BOSS hay sao?”
Ngày thường tính khí Huyết Sắc Chiến Kỳ rất ngang ngạnh, công hội Liệt Nhật vốn cũng không phải là công hội lớn gì, hắn ta để cho bọn họ đứng ở đây hoàn toàn là nể mặt bọn họ là dân bản địa, nhưng Dương Quang Phổ Chiếu mở miệng ra đã nhắm vào ba công hội khác, đây rõ ràng là muốn trước khi đánh chết BOSS, tự hại mình trước tiên mà.
“Đệt...” Dương Quang Phổ Chiếu thấy vẻ mặt của hai người Huyết Sắc Chiến Kỳ cùng với Phu Tử Quá Phiền đều thay đổi, hắn ta rất biết điều ngậm miệng lại.
Mặc dù Dương Quang Phổ Chiếu trẻ trâu nhưng cũng không ngu ngốc, công hội Liệt Nhật cùng với công hội Bá Giả từng có mâu thuẫn, cho nên lời nói của hắn ta đúng thật chỉ nhằm vào Bá Giả Vô Song, nhưng không ngờ hai người khác lại tưởng là nói cả bọn họ.
Thấy Dương Quang Phổ Chiếu không đến nỗi quá ngu ngốc, đám người cũng bỏ qua cho hắn ta. Bá Giả Vô Song nói sang chuyện khác: “Lão đại Phu Tử, lão đại Huyết Sắc, chúng ta đều quen biết đã lâu, ta không phải người thông minh, chúng ta tìm được BOSS cũng không dễ gì, ta không muốn tranh giành với các ngươi, cho nên hai người cho biện pháp, làm sao mới có thể không ảnh hưởng tình cảm, lại có thể cạnh tranh công bằng đây?”
Bá Giả Vô Song không thèm đếm xỉa đến Dương Quang Phổ Chiếu, chỉ hỏi ý hai người Phu Tử Quá Phiền cùng với Huyết Sắc Chiến Kỳ, Dương Quang Phổ Chiếu thò cổ qua, sửng sốt không dám phản bác nửa câu, nhưng lại thâm độc liếc Bá Giả Vô Song.
Bá Giả Vô Song nói mình không thông minh, rõ ràng hắn ta dùng từ khiêm tốn, nói ‘Công bằng’ thật ra chủ yếu BOSS đột nhiên xuất hiện này là do hắn ta phát hiện ra, đơn giản hắn ta muốn giành một chút lợi ích mà thôi.
Thế nhưng người có thể lên làm hội trưởng lại có thể dễ dàng đối phó sao?
Đầu óc Huyết Sắc Chiến Kỳ không lanh cho lắm, hắn ta không tiện đưa ra quyết định, thế nên vẫn là dứt khoát giả ngu, cười khì khì nói: “Ta không am hiểu lắm về mấy loại việc trí tuệ này, chuyện này phải thu xếp như thế nào vẫn nên hỏi Phu Tử đi.”
Phu Tử Quá Phiền không hổ là hội trưởng công hội danh tiếng, da mặt dày, tâm địa đen tối, gã không hề nghĩ không nhìn thẳng vào hàm ý trong lời nói của Bá Giả Vô Song, tiếp đó đơn giản dứt khoát nói: “Rất đơn giản, mỗi công hội chúng ta sẽ cử một đội ra đánh BOSS này, những người khác đứng xa nhìn thôi, không thể nhúng tay vào, BOSS chết trên tay đội nhà ai thì sẽ thuộc về nhà đó, được không?”
Trang 172# 2