Chương 343: Đục nước béo cò
=== oOo ===
“Ha ha, bọn họ cũng nhất thời không nghĩ ra thôi mà...” Xuân Tường cười nói.
Có câu kẻ trong cuộc thì u mê người ngoài cuộc thì sáng suốt, nhìn vấn đề ở góc độ khác nên tư duy cũng khác, nếu như bây giờ người đánh BOSS là Vô Kỵ, đoán chừng hắn ta cũng sẽ không nghĩ ra biện pháp đối phó nhanh như thế khi đối mặt với Thần May Mắn.
Vô Kỵ khinh thường nói: “Hừ, kết giới mê trận của chúng ta sắp biến mất ngay lập tức rồi, ông đây đâu có thời gian chờ bọn chúng nghĩ ra biện pháp chứ.”
Mê Trận của Huyễn Xà vốn chỉ đủ chống đỡ 8 phút, Xuân Tường theo nghề nghiệp ẩn có một kỹ năng tên là Hiền Giả Phụng Hiến, kỹ năng này có thể giúp người chơi chuyển pháp lực của mình đến mục tiêu quy định, nên khó khăn lắm mới kéo dài mê trận đến bây giờ, lúc này hiệu quả mê trận còn không đến hai phút.
Vương Vũ kích động nói: “Kế tiếp đến lượt chúng ta ra tay rồi!”
Đối với loại cao thủ như Vương Vũ mà nói, việc có BOSS mà phải kiềm chế bản thân không được đánh, ngược lại còn phải nhìn người ta đánh, quả thực là một loại tra tấn. Nếu như không phải hắn chiều theo tình hình của mọi người, Vương Vũ đã sớm xông lên hỗ trợ đám người kia rồi.
Vô Kỵ gật đầu nói: “Được, mọi người theo kế hoạch mà làm!”
“Biết rồi!”
Không chỉ có một mình Vương Vũ, những người khác cũng nhẫn nhịn rất lâu rồi, lúc này vẻ mặt từng người đều lộ vẻ hưng phấn, cũng trong lúc đó, hai người Danh Kiếm Đạo Tuyết và Bắc Minh Hữu Ngư triển khai Tiềm Hành, lặng lẽ mò mẫm đi về phía công hội Liệt Nhật.
Thần May Mắn mất đi khả năng di chuyển thì trên cơ bản nó trở thành BOSS vô dụng, rỉa chết nó cũng chỉ là vấn đề thời gian, những người chơi đứng bên ngoài thấy tình hình lại được ổn định, tảng đá trong lòng cả đám người cũng rơi xuống.
Tuy nhiên vài nhà vui vẻ mấy nhà sầu, Dương Quang Phổ Chiếu thấy tình hình này, trong lòng hắn ta vô cùng phức tạp.
Trong bốn công hội, hai nhà là công hội lớn có danh tiếng, một nhà khác chiếm ưu thế về nhân số, chỉ có công hội Liệt Nhật không có ưu thế gì, phần thắng của bọn họ là nhỏ nhất.
Thật ra Dương Quang Phổ Chiếu cũng biết công hội mình gia nhập vào trận đánh này là làm không công, sở dĩ hắn ta cho người đi đánh BOSS, hoàn toàn là bị uy thế của ba nhà khác ép buộc nên mới phải làm như thế.
Bấy giờ hắn ta rất muốn làm loạn một trận, nhưng nếu bọn họ làm quá mức rõ ràng, sau khi giết BOSS chắc chắn sẽ còn bị ba nhà khác xử lý ngay. Dương Quang Phổ Chiếu thấy lượng máu của BOSS sắp thấy đáy, thì hết sức sầu não.
“Con mẹ nó mà, công hội Bá Giả chó má, tại thành Liệt Nhật bọn ta, các ngươi oai phong cái chó gì chứ?"
Nhưng vào lúc này, Dương Quang Phổ Chiếu chợt nghe một tiếng quát lớn.
Nghe thấy tiếng quát, Dương Quang Phổ Chiếu vội vã quay đầu lại, hắn ta chỉ thấy bên cạnh công hội Liệt Nhật, công hội Bá Giả đang lóe lên từng luồng ánh sáng trắng.
Thấy cảnh này, Dương Quang Phổ Chiếu thầm giật mình thon thót: “Trời ạ, sao lúc này lại đánh nhau chứ?”
“Con mẹ nó! Tụi bây muốn gì?”
Người chơi của công hội Bá Giả đang chú ý tình hình bên kia của BOSS, bọn họ hoàn toàn không ngờ người của công hội Liệt Nhật lại đột nhiên nổi điên lên, sau một hồi ngỡ ngàng, bấy giờ cả đám bắt đầu phát động phản kích.
Nhân số của công hội Bá Giả nhiều gấp ba lần công hội Liệt Nhật, bọn họ lại có nhiều nghề Cung thủ hơn, lực phản kích vẫn rất mạnh, sau một lượt bắn tiễn trực tiếp giết mấy chục người của công hội Liệt Nhật trong nháy mắt.
Chơi game online chính là trải nghiệm niềm vui có ân báo ân, có oán báo oán. Từ lúc bắt đầu Dương Quang Phổ Chiếu đã bị Bá Giả Vô Song xem thường, bị mất mặt nhiều lần liên tục, vốn đã có oán hận với công hội Bá Giả. Hiện tại hắn ta lại thấy anh em nhà mình bị giết, Dương Quang Phổ Chiếu luôn luôn xưng vương xưng bá trong công hội Liệt Nhật làm sao có thể chịu đựng được.
Cơn thịnh nộ của Dương Quang Phổ Chiếu lập tức dâng tới đầu, hắn ta lập tức lớn tiếng quát: “Móa tụi bây, các anh em cầm vũ khí băm bọn công hội Bá Giả rác rưởi này đi!”
Ý nghĩ của Dương Quang Phổ Chiếu cũng đầy vẻ côn đồ.
Xét theo tình hình này bất kể ra sao thì công hội Liệt Nhật cũng không chiếm được lợi ích của BOSS, bọn họ đã không giành được, sao lại có thể để công hội Bá Giả thuận lợi lấy được đúng không? Cho dù công hội Liệt Nhật không đánh lại, cũng phải làm cho Bá Giả Vô Song nuốt không trôi cho bỏ ghét.
Trong lúc nhất thời hai công hội chiến tranh nảy lửa.
Cảnh tượng cả nghìn người vây đánh nhau trông rất là hùng vĩ, dù là người hai nhà Liên Minh Huyết Sắc cùng với Hạo Nhiên Minh cũng nhìn tới ngẩn người. Nhị đương gia của Hạo Nhiên Minh là Khổng Lão Phu Tử đang khoanh tay xem trò vui, kết quả lại bị một mũi tên đột nhiên xuất hiện, xuyên qua đầu chết ngay tại chỗ.
Khổng Lão Phu Tử vừa mới bị giết cũng không sao, nhưng người chơi của Hạo Nhiên Minh không vui, thế là bọn họ cũng gia nhập trận đấu lộn xộn này, khiến cảnh tượng vô cùng hỗn loạn.
Đám người khởi xướng Toàn Chân Giáo núp gần chiến trường, thấy ba công hội đánh nhau túi bụi, cả lũ cười nhe nhởn.
“Còn Liên Minh Huyết Sắc thì sao? Có muốn cho bọn đó một mồi lửa không?” Minh Đô kích động hỏi.
Vô Kỵ xua tay nói: “Thôi bỏ đi, Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng không phải kẻ ngu ngốc, đợi chút nữa thôi nhất định hắn ta có thể đoán được là do chúng ta làm rồi, không cần phải ra tay với bọn họ đâu.”
“Ừ!” Minh Đô khẽ gật đầu, dù sao cũng là công hội hữu nghị mà, nếu như Huyết Sắc Chiến Kỳ biết đám người Toàn Chân Giáo ở đây làm chuyện xấu, cho dù bọn họ không giúp một tay cũng sẽ không nhúng tay vào.
Lượng máu của BOSS càng ngày càng ít, đám người còn đang trong cuộc chiến với BOSS dĩ nhiên cũng biết ba công hội đang đánh nhau, nhưng BOSS sắp chết ngay tức khắc rồi, ai cũng không muốn dừng tay giữa chừng như vậy, bọn họ đành phải kiên trì tiếp tục đánh BOSS, Phu Tử Quá Phiền và Bá Giả Vô Song đều rơi mồ hôi đầy đầu.
10%.
9%
3%
2%
1%
Thời điểm quan trọng, trái tim tất cả mọi người đều treo ở cổ họng khi lượng máu của Thần May Mắn chỉ còn một phần trăm.
“BOSS là của chúng ta rồi! Ha ha ha!”
Sau một lượt bắn của Cung thủ công hội Bá Giả, Bá Giả Vô Song cười như điên, đại kiếm trong tay hắn ta vung lên nhắm ngay trán Thần May Mắn mà chặt xuống.
“Ha ha, ngươi tưởng bở rồi!”
Nói thì chậm mà xảy ra rất nhanh, ngay lúc đại kiếm của Bá Giả Vô Song lập tức chém xuống đầu Thần May Mắn, một cây trường côn bay tới kèm theo một giọng nói chế giễu, trường côn đó trực tiếp đè lên trán Bá Giả Vô Song, đánh hắn ta lui ra ngoài.
Trong lúc Bá Giả Vô Song lui lại, hắn ta trông thấy một tên đeo mặt nạ từ trên trời giáng xuống.
“Trường côn, lại to con... A! Là...” Huyết Sắc Phong Ngữ suýt chút nữa la lên khi nhìn thấy bóng dáng này, tuy nhiên tên nhóc này vẫn phản ứng khá nhanh, lúc này hắn ta ngậm miệng lại, đồng thời dặn dò người của Liên Minh Huyết Sắc lui về sau.
Người này không phải Vương Vũ thì còn là ai nữa? Vương Vũ đã ở đây thì đám người Toàn Chân Giáo sẽ có thể ở xa sao? Đám người kia mà nổi điên lên thì người của mình cũng đều giết, Huyết Sắc Phong Ngữ đâu dám chờ ở đây thêm nữa.
Cùng lúc đó, Bá Giả Vô Song hoảng sợ kêu lên: “Đệch mợ nó, có người cướp BOSS, mau mau bắn chết hắn!”
Chưa dứt lời, mũi tên của Cung thủ công hội Bá Giả đã nhao nhao bắn về phía Vương Vũ, trường côn Vương Vũ vừa đập xuống đã đánh rơi những mũi tên bay trên không xuống đất.
Lúc Vương Vũ quay đầu lần nữa đã nhìn thấy Bá Giả Vô Song giơ kiếm xông về phía Thần May Mắn, bấy giờ hắn duỗi tay phải ra, phần nhọn của trường côn đưa ra, chĩa vào nền đất ở giữa hai chân Bá Giả Vô Song.
“Lui về!” Vương Vũ đe dọa.
Bá Giả Vô Song chưa từng chứng kiến thủ đoạn của Vương Vũ, nên khi thấy trường côn của Vương Vũ rơi xuống đất, hắn ta còn tưởng rằng Vương Vũ đánh vào hụt khoảng không nữa chứ.
Bá Giả Vô Song chưa thấy ai đánh hụt lại còn dám phách lối như vậy, thế nên hắn ta không thèm để ý đến Vương Vũ, tiếp tục vọt tới trước.
Vương Vũ không vội, tay phải hắn vừa nhấc lên, giơ một đầu khác của trường côn lên.
Trang 174# 2