Chương 348: Vị Võ sư có thể giết người trong giây lát
=== oOo ===
"Vào!" Vương Vũ trả lời, đã tới đây rồi mà không vào Đấu Trường, chẳng phải là mất trắng 10 bạc à.
"Xin ngài hãy lựa chọn hình thức thi đấu."
Vương Vũ đáp: "Hình thức cá nhân."
Hình thức cá nhân thì nhận được điểm tích lũy hơi ít hơn các hình thức khác một chút, nhưng bây giờ Vương Vũ chỉ muốn làm quen với Đấu Trường mà thôi.
Sau khi hắn lựa chọn hình thức thi đấu xong, cảnh tượng trước mặt lập tức thay đổi, Vương Vũ đi tới một bản đồ tên là đại sảnh thi đấu, mà trong đại sảnh thi đấu này đã có không ít người chơi đang đứng.
Những người chơi này có trang bị vô cùng hoàn mỹ, hiển nhiên không phải loại yếu ớt gì. Vương Vũ nhìn thấy bọn họ, không khỏi sửng sốt, nên biết rằng lúc bình thường rất khó để gặp được nhiều người chơi như vậy.
Kỳ thật điều Vương Vũ không biết là người chơi ở nơi này phần lớn là game thủ chuyên nghiệp của các chiến đội, khi Đấu Trường được mở, những chiến đội chuyên nghiệp này đương nhiên là phải leo lên bảng xếp hạng để tăng danh tiếng.
Ở vị trí bắt mắt nhất của đại sảnh thi đấu có một bảng ghi điểm tích lũy, bên trên hiện rõ tỉ số của thi đấu cá nhân và người chơi có điểm tích lũy cao nhất.
Điểm tích lũy hiện tại của Vương Vũ là không, nên thậm chí hắn còn chẳng hiện tên trên bảng điểm tích lũy này.
"Có ghép cặp không?" Sau khi Vương Vũ bấm vào lựa chọn ghép cặp thi đấu, hệ thống cất tiếng hỏi.
"Ghép cặp!"
[Hệ thống nhắc nhở: Người chơi "Tiểu Tứ" gửi lời khiêu chiến tới bạn, có nhận hay không?]
"Nhận."
[Bạn còn 5 giây tiến vào chiến trường... 4... 3... 2... 1]
Cảnh tượng lại thay đổi, Vương Vũ đi tới một bản đồ không quá to cũng không hề nhỏ.
Ở phía đối diện Vương Vũ là một Chiến sĩ trông nhỏ nhắn và gầy gò, đây là đối thủ Tiểu Tứ của Vương Vũ.
Trong game Trọng Sinh, trừ phi người chơi tự mình bày ra, những người khác hoàn toàn không nhìn được thuộc tính trang bị của đối phương, cho nên khi phán đoán trang bị của đối phương thì người chơi thường dựa vào màu sắc của trang bị đó.
Dĩ nhiên người chơi cũng có thể lựa chọn che giấu hào quang của trang bị, nhưng loại người chơi như thế là rất ít, dù sao có trang bị tốt, quá nửa là mang ra để khoe khoang, còn loại người che giấu trang bị, ngoại trừ đám tiện nhân thích chơi trò giả heo ăn hổ ra, tuyệt đại đa số đều là người chơi tân thủ mặc trang bị rác mà thôi.
Sở dĩ Vương Vũ che giấu hào quang trên người là vì trang bị của hắn tỏa ra đủ mọi màu sắc sáng rực, trong tiềm thức của tên gà mờ về game như Vương Vũ thì hắn cho rằng chỉ có đám con gái mới thích kiểu lấp lóe như vậy...
Trang bị của Tiểu Tứ không tệ, trong chín món trang bị chính thì quá nửa là trang bị Bạch Ngân tỏa ra ánh sáng màu lam, vả lại thanh kiếm trong tay gã còn tỏa ra ánh sáng màu vàng rực, đây rõ ràng là một thanh vũ khí Hoàng Kim.
"Ha ha, Võ sư à..." Tiểu Tứ nhìn cách ăn mặc của Vương Vũ, cười nói: "Không thể ngờ ông đây uy danh hiển hách, ván đầu tiên đã được tặng phúc lợi rồi..."
Các nghề nghiệp trong Trọng Sinh cơ bản đều khắc chế lẫn nhau, ví dụ như Pháp sư khắc Chiến sĩ, Chiến sĩ khắc chế Đạo tặc vân vân, chỉ riêng Võ sư là không nằm trong cái khắc chế đó, bởi vì tất cả các nghề nghiệp khác đều có thể khắc chế Võ sư...
Võ sư thuộc loại nghề nghiệp vạn năng vào dạng trung dung nhất, tay ngắn, lực chiến thấp, tốc độ cũng không được coi là nhanh, ngoài một cái "Thiết nhập vô địch luận" hư vô mờ mịt ra thì cơ bản là chẳng có ưu điểm gì.
Cho dù là PK hay thi đấu, đám người chơi mà cứ hễ gặp được Võ sư là y rằng ít khi thua, cho nên mọi người hay gọi nghề nghiệp Võ sư là "Phúc Lợi Đồng Tử".
"Đến đây nào!" Vương Vũ mặc kệ lời lảm nhảm của Tiểu Tứ, hắn giơ tay lên ngoắc ngón tay với Tiểu Tứ.
Tiểu Tứ thấy tên Võ sư trước mặt còn tỏ ra ngông cuồng, bĩu môi rồi cúi người, một chiêu Va Chạm lập tức lao vọt tới phía Vương Vũ.
Va Chạm rồi tới Trọng Kích, khống chế đối thủ, sau đó mở Toàn Phong Trảm bổ hai chiêu liên tục "gây tàn phế, giảm tốc độ", đây là chuỗi chiêu thức mà Chiến sĩ thường sử dụng, nhìn độ thông thạo về cúi đầu của Tiểu Tứ, hiển nhiên trình độ thao tác của gã không hề kém.
Nhưng "không kém" này thì cũng phải xem là đang nói với ai.
Ngay khi Tiểu Tứ cúi đầu xông tới, Vương Vũ nhảy ra sau một bước, tránh né khoảng cách Va Chạm của Tiểu Tứ, không chờ kỹ năng của Tiểu Tứ xong, Vương Vũ tung một Băng Quyền đánh vào người gã.
- 2214
Thanh máu của Tiểu Tứ lập tức tụt hẳn xuống vạch cuối.
"Ôi mẹ nó, sát thương này..." Tiểu Tứ còn chưa kịp thốt xong câu, tay kia của Vương Vũ đã bắt được đầu của Tiểu Tứ, ấn xuống một cái thật mạnh, làm cho đầu của gã đập lên đầu gối của Vương Vũ. Tiểu Tử với thanh máu đã gần cạn lập tức bị đánh cho biến thành ánh sáng trắng.
[Hệ thống nhắc nhở: Bạn đánh bại người chơi Tiểu Tứ, nhận được 10 điểm tích lũy, sau 10 giây sẽ rời khỏi bản đồ thi đấu.]
"Mẹ nó chứ cao quá..." Chờ khi Tiểu Tứ nói xong câu này thì gã đã xuất hiện ở bên ngoài rồi.
"Cái gì mà mẹ nó cao quá? Ngươi gặp phải Diêu Tiểu Minh rồi à?" Đồng đội cùng chiến đội bên cạnh Tiểu Tứ tò mò hỏi.
"Không, ta gặp phải một tên Võ sư." Tiểu Tứ trả lời.
"À, thảo nào lại ra nhanh như vậy..." Đồng đội của Tiểu Tứ cười nói: "Đối thủ bỏ cuộc chứ gì."
"Không, ta bị giết trong một giây..." Tiểu Tứ phụng phịu nói, là một game thủ chuyên nghiệp, cái cảm giác bị một tên Võ sư giết trong tích tắc này thật không dễ chịu chút nào.
"..."
Đám người sửng sốt ra một chút, rồi lập tức đẩy Tiểu Tứ, nói: "Đừng đùa... Lúc nào cũng thích đùa giỡn cơ..."
Ai cũng biết trong game Trọng Sinh này, sự phát triển nghề nghiệp là vô cùng rõ ràng, mặc dù là Chiến sĩ vũ khí, lượng máu phát triển lên cũng rất cao.
Tiểu Tứ có trang bị và thực lực không yếu, nếu bị nghề nghiệp có sức bùng nổ cao như Thích khách hoặc Pháp sư hệ lôi giết trong một giây thì không nói, nhưng Võ sư là một nghề nghiệp rác rưởi dựa vào liên kích để kiếm ăn, sức bùng nổ là yếu ớt nhất, giết Chó Hoang cấp một trong một giây thì còn được, chứ xử Chiến sĩ thì không phải là đang nằm mơ à?
"Không đùa, thật đấy... Bị người ta giết trong một giây có phải chuyện vẻ vang gì đâu, ta có cần phải lừa các người không?" Tiểu Tứ sốt ruột gào lên.
"Thật hay giả vậy? Dùng hack à?" Thấy Tiểu Tứ không giống giả vờ, mọi người kinh hãi hỏi.
Tiểu Tứ gật đầu nói: "Tay Võ sư kia tránh né được Va Chạm của ta, về thao tác thì là có khả năng, chỉ là sát thương của hắn quá mức kỳ lạ, ta cũng nghi ngờ không biết có phải hắn gian lận hay không."
Chiến đội nghe xong, ai nấy đều khó chịu: "Mẹ nó, Đấu Trường mà còn có kẻ gian lận? Tên là gì, tố cáo hắn đi!"
Người chơi đến Đấu Trường này, có ai là không hiếu thắng, nghe nói có người gian lận trong PvP, làm sao mà nhịn được.
"Để ta xem nào..." Tiểu Tứ mở nhật ký chiến đấu ra, sau đó ngây dại cả người.
"Làm sao vậy? Là ai thế?" Đoàn người vội hỏi.
Tiểu Tứ cứng ngắc trả lời: "Thiết Ngưu..."
"A?!!! Cái tên được gọi là đệ nhất Võ sư đó sao?"
Tuy trong Trọng Sinh không thiết lập bảng xếp hạng cấp độ của toàn bộ server, nhưng Vương Vũ khá nổi trên diễn đàn, những người chơi ở các thành chính khác đều nghe nói tới tên của hắn.
"Không hề có người chơi khác có cái tên quê mùa thế này đâu chứ..." Tiểu Tứ nói.
Mọi người cũng vui mừng thốt lên: "Thú vị đấy... Ta cũng thêm hắn vào chơi, đệ nhất Võ sư thì sao chứ? Ta không tin, một nghề nghiệp Võ sư sẽ có lực chiến mạnh tới mức nào."
Sau khi nói xong, đám đồng đội của Tiểu Tứ lập tức mở khung thao tác thi đấu ra, tìm kiếm ID của Vương Vũ.
Trong trò chơi Trọng Sinh này, việc lên cấp quá chậm, sự chênh lệch cấp độ giữa các người chơi gần như là rất nhỏ, nên việc muốn dựa vào cấp độ để áp chế kẻ địch gần như là không có, trừ phi đi thôn tân thủ thì được. Cho nên trong trò chơi này, kỹ thuật và trang bị mới là chủ yếu.
Đồng đội của Tiểu Tứ đã dám chơi chiến đội chuyên nghiệp, kỹ thuật đương nhiên là rất giỏi, về trang bị, Tiểu Tứ vốn có thực lực tầm trung của chiến đội mà đã có trang bị Hoàng Kim, càng khỏi phải nói tới những người khác.
Trang 177# 1