Ta Là Võ Học Gia

Chương 347: Đấu trường

Chương 347: Đấu trường

=== oOo ===

Đều ở với nhau lâu như vậy, đương nhiên là Vương Vũ tin tưởng Danh Kiếm Đạo Tuyết, không thì làm gì có chuyện hắn lập tức đưa toàn bộ tiền trên người cho Danh Kiếm Đạo Tuyết?
Nhìn Vương Vũ lấy ra ba món đồ thay cho trang bị che đùi kia, những người khác cũng hoàn toàn hết hy vọng. Dù sao mỗi một món đồ trong các thứ mà Vương Vũ đưa ra đều có giá trị liên thành, có tiền chưa chắc đã có thể kiếm được, chẳng ai rảnh rỗi thi đấu độ giàu có với Vương Vũ, điều ấy hoàn toàn là vô nghĩa.
Sau khi chia chác trang bị xong, đám người tiếp tục tiến hành nhiệm vụ trận doanh của mình. Vương Vũ thì tới truyền tống trận đi tới trụ sở công hội.
Ở trong túi của Vương Vũ còn có một món đồ vật khác.
Đây không phải là trang bị mà Vương Vũ cố ăn chặn, mà chỉ có ở trong tay của Vương Vũ thì món đồ này mới có tác dụng.
Vương Vũ đi vào lò rèn của công hội, rồi rút một thanh trường kiếm đơn thủ ra.
Kiếm Hào Chi Chấp Hành Giả (Đơn thủ kiếm) (Ám Kim) (Không thể sử dụng)
Đây chính là thanh kiếm mà Vương Vũ cướp được từ tay của Thần May Mắn.
Cũng giống với các vũ khí mà Vương Vũ cướp được trước kia, thanh kiếm này chỉ có lời giới thiệu chứ không hề có thuộc tính gì, cũng không thể sử dụng, nhưng ở dưới cùng của Chấp Hành Giả có một dòng chữ nhỏ rất bình thường đó là có thể dung luyện trang bị Tiếng Thở Dài Của Võ Giả.
Dung luyện, đây chính là một loại chức năng riêng biệt của thuật Ma Luyện mà chỉ Vương Vũ có, còn cụ thể như thế nào thì Vương Vũ vẫn chưa thử bao giờ, về nghĩa đen thì có thể hiểu đây là kỹ năng dùng để hợp thuộc tính của hai loại trang bị làm một.
Nhưng điều khiến Vương Vũ buồn bực là thanh kiếm này chẳng có cái thuộc tính quái nào, vì sao cũng có thể dung luyện nó được.
Vương Vũ ném Chấp Hành Giả lên trên bàn, sau đó mở giao diện thuật Ma Luyện ra, ném Chấp Hành Giả vào, chỉ thấy hai biểu tượng dung luyện và đúc lại đều phát sáng.
Vương Vũ mở khung Đúc Lại ra, thấy số nguyên liệu cần có nhiều tới mức khủng bố kia, vội vàng bấm tắt đi.
Mẹ nó, đúc lại nghĩa là phục hồi trang bị về thuộc tính ban đầu, thậm chí còn cao hơn, nếu muốn có đồ ngon thì phải tốn rất nhiều, Vương Vũ ở giai đoạn hiện tại chắc chắn không nghĩ tới chuyện đúc lại làm gì.
Sau khi đóng giao diện Đúc Lại, Vương Vũ cẩn thận mở ô Dung Luyện.
Nhìn giao diện Dung Luyện, Vương Vũ mới thở phào một hơi, thầm nghĩ kỹ năng này cũng không quá chơi nhau.
Giao diện Dung Luyện có ba ô trống tất cả, theo thứ tự là trang bị chính và trang bị phụ, bên dưới còn một ô nữa, hẳn là để đặt nguyên liệu vào.
Vương Vũ tháo găng tay xuống, quẳng vào ô trang bị chính, sau đó bỏ Chấp Hành Giả vào ô trang bị phụ, ô nguyên liệu bên dưới lập tức xuất hiện nguyên liệu cần: Đá Dung Luyện x2.
Đá Dung Luyện... Vương Vũ sửng sốt một chút, nếu là vật liệu khác thì có lẽ hắn có thể mua được từ tiệm ký gửi, nhưng là đá Dung Luyện vốn là loại nguyên liệu hiếm, căn bản là không có ai bán.
Kỳ thật lúc trước Vương Vũ cũng từng có loại đá này, nhưng hắn đã sử dụng nó để luyện Càn Khôn Đao rồi, hiện giờ có muốn cũng không kiếm được.
"Đúng rồi, có khi đám Vô Kỵ sẽ có thứ đá này."
Khi Vương Vũ đã bó tay chịu chết, hắn sực nhớ rằng lần trước khi đánh xong phụ bản Địa Ngục, không chỉ một mình hắn nhận được rương báu Ám Kim, những người khác hẳn là cũng có được thứ này.
Nghĩ tới đây, Vương Vũ hỏi trong kênh công hội: "Ai có đá Dung Luyện không? Thu mua giá cao đây, mọi người ơi."
"Đá Dung Luyện? Đó là cái gì vậy?" Người đáp lời đầu tiên là Ký Ngạo, thằng nhóc này luôn coi thường nghề nghiệp phụ, thậm chí còn chẳng học nghề phụ nào, nên bình thường cậu ta hoàn toàn không chú ý tới nguyên vật liệu trong trò chơi.
"Không có..." Đây là đáp án của phần lớn người trong công hội.
Vô Kỵ nói: "Đây là nguyên liệu cho giai đoạn sau, lúc Close Beta ta có thấy người ta kiếm được nó, nhưng cũng không rõ để làm gì."
Vương Vũ nói: "Có thể dung luyện trang bị."
"À, ta kiếm được sẽ để lại cho ngươi." Vô Kỵ nói.
"Được rồi." Nghe Vô Kỵ trả lời như vậy, Vương Vũ cảm thấy rất uể oải, nếu không có đá Dung Luyện, thanh kiếm này chỉ là vật trang trí, nếu phải chờ tới giai đoạn sau, phỏng chừng hắn đã có đủ nguyên liệu để đúc lại rồi.
Đúng lúc này, Danh Kiếm Đạo Tuyết đột nhiên lên tiếng: "Đá Dung Luyện à? Trong cửa hàng ở Đấu Trường có đấy."
"Đấu Trường?" Vương Vũ nghi ngờ hỏi: "Chính là cái mới cập nhật đấy sao?"
"Chính nó!" Danh Kiếm Đạo Tuyết gật đầu nói: "Hôm nay lúc vừa vào game ta đã đi xem rồi, có đá Dung Luyện."
Danh Kiếm Đạo Tuyết là người làm ăn, sau khi trò chơi cập nhật, theo bản năng hắn ta sẽ đi xem một số cửa hàng đặc biệt, ví dụ như cửa hàng trận doanh, cửa hàng danh vọng gì đó để tính toán sự thay đổi về giá cả của trang bị, Đấu Trường của trò chơi này cũng có cửa hàng, đương nhiên là Danh Kiếm Đạo Tuyết không thể bỏ qua.
"Được, để ta đi xem sao." Vương Vũ mừng rỡ cất mấy thứ trên bàn vào túi, chạy về thành Dư Huy, lại dựa theo bản đồ, hắn nhanh chóng tìm được Đấu Trường.
Đấu Trường nằm ở vị trí ngay gần phủ Thành Chủ, là một tòa kiến trúc khá cao lớn, nhìn từ vẻ bên ngoài thì có vẻ tương tự sân đấu thú gì đó.
Muốn vào Đấu Trường thì phải nộp phí mười bạc, điều này khiến Vương Vũ phải cảm thán liên tục rằng hệ thống đúng là bóc lột mọi lúc mọi nơi.
Sau khi vào Đấu Trường rồi, Vương Vũ phát hiện kỳ thật đây chính là một phụ bản.
Trong phụ bản này chỉ có hai NPC, một NPC tên là Thương Nhân Đấu Trường một NPC tên là Đại Sư Đấu Trường... Mẹ nó, trò chơi này đúng là thích bớt xén nhân công thật.
Vương Vũ đi tới cửa hàng được mở bên người Thương Nhân Đấu Trường, phát hiện quả nhiên có đá Dung Luyện ở trang nguyên liệu cuối cùng, mỗi viên đá Dung Luyện cần một nghìn điểm tích lũy thi đấu mới đổi được.
Sau đó Vương Vũ lại đi tới Đại Sư Đấu Trường ở bên cạnh, hỏi dò qua về cách kiếm điểm thi đấu.
Cách thi đấu có ba loại, một loại là thi đấu cá nhân, loại thứ hai là thi đấu theo tổ đội, và loại cuối cùng là thi đấu theo đoàn đội.
Trong thi đấu tổ đội lại chia làm đấu luân phiên và đấu quần chiến.
Trong thi đấu đoàn đội thì chia làm công thành chiến và thủ vệ chiến.
Ban đầu điểm thi đấu của người chơi là 0, mỗi khi thắng một trận thi đấu cá nhân là được cộng 10 điểm tích lũy, mỗi lần thua sẽ bị trừ 5 điểm tích lũy.
Thi đấu tổ đội là theo tổ đội năm hoặc mười người, mỗi một lần thắng quần chiến là được cộng 20 điểm, người xuất sắc nhất sẽ được cộng 50 điểm, còn mỗi lần thua sẽ bị trừ 10 điểm.
Đấu luân phiên tương tự với thể thức quyền hoàng, cũng năm người một đội, cứ lên từng đội một, mãi cho tới khi một bên thua hết tất cả các vị trí, điểm tích lũy sẽ tính theo mạng người, mỗi một mạng là 20 điểm.
Nếu là thi đấu theo đoàn đội thì cần ít nhất là năm mươi người, số người trong khung Bạn Tốt của Vương Vũ cộng hết lại còn chưa đủ từng đó, vả lại Vương Vũ cũng không hứng thú với mấy cái công thành rồi thủ thành, vì vậy hắn trực tiếp bỏ qua.
Với hai loại phương thức thi đấu trên, hệ thống tự động ghép những người chơi có điểm tích lũy bằng nhau trong ba trăm thành chính của toàn bộ server, nếu gặp được đối thủ hùng mạnh, người chơi có thể chọn từ chối chiến đấu, nhưng sẽ bị trừ 1 điểm.
Đồng thời người chơi cũng có thể khiêu chiến mục tiêu chỉ định, nếu mục tiêu mà từ chối, người bị khiêu chiến sẽ bị trừ 1 điểm. Nếu không muốn đối phương biết được ID của mình, người chơi còn có thể lựa chọn thi đấu nặc danh.
Bảng xếp hạng điểm tích lũy của Đấu Trường sẽ cập nhật theo giờ. Mỗi thứ Hai hàng tuần, một trăm người chơi và chiến đội đứng đầu bảng xếp hạng sẽ nhận được phần thưởng đặc biệt từ hệ thống.
Sau khi nghe xong phân giới thiệu về cách thi đấu, Vương Vũ đã hiểu được bảy tám phần, đây chính là một cái hệ thống PvP liên thành thôi.
Giới thiệu xong về hệ thống thi đấu của Đấu Trường, Đại Sư Đấu Trường lại hỏi Vương Vũ: "Thưa người chơi Thiết Ngưu đáng kính, xin hỏi ngài có vào Đấu Trường không?"


Trang 176# 2

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất