Chương 67: Thuốc Kích Thích (2)
=== oOo ===
"Ầm!" Một tia sét hiện lên, một chiêu Lôi Đình Cước của Vương Vũ dẫm thẳng lên đầu Howard.
- 2452
Một con số màu đỏ máu thật lớn bay lên.
Chuỗi đòn liên hoàn này đánh cho Howard rơi mất một phần mười lượng máu.
Vương Vũ vừa định đánh tiếp, đã thấy Howard lại móc ra một ống nghiệm ném sang.
Khí Ba Thuẫn khởi động.
Vương Vũ vươn tay ra đỡ.
"Phụt" ống nghiệm đụng phải Khí Ba Thuẫn, nháy mắt biến thành một làn khói màu xanh lam, Vương Vũ kinh ngạc phát hiện ra, trang bị của mình đang giảm phòng ngự...
"Mẹ kiếp, đây là chiêu thức đê tiện gì vậy!"
Cùng lúc đó, Howard lấy ra một bình nhỏ giống hệt bình trong tay Vương Vũ, mở nắp, hơi ngửa đầu rót hết thuốc trong bình vào miệng.
Ánh sáng màu lục chợt lóe lên, tốc độ Howard tăng lên, đấm một quyền về phía Vương Vũ đang đứng trước mặt, Vương Vũ bị tốc độ này khiến cho hoảng sợ, nhưng lúc này đã không kịp tránh, nâng bàn tay lên trên, sử dụng công phu tá lực đả lực, đánh cho công kích của Howard rời khỏi quỹ đạo.
Howard cười âm u một tiếng, vọt về phía mấy cô gái bên kia.
Tốc độ giao đấu của Vương Vũ và Howard rất nhanh, từ khi Vương Vũ bắt được Howard điên cuồng đánh một trận, đến khi Howard uống xong thuốc kích thích, chẳng qua chỉ diễn ra trong mười giây.
Loại chiến đấu cấp bậc này, mấy cô gái nhìn mà hoa cả mắt, hoàn toàn là muốn nhúng tay nhưng không xen vào nổi.
Đừng thấy Howard mới cấp 25, nhưng mà Howard là BOSS hình người ở chế độ tự do, so với Oups thì còn khó đối phó hơn rất nhiều. Lúc này ông ta uống thuốc rồi, lực chiến đấu tăng vọt, tốc độ nhanh đến mức khiến người ta vô cùng phẫn nộ, Vương Vũ vì bị hạn chế thuộc tính, chỉ có thể nhìn, hoàn toàn không đuổi kịp.
Chỉ một hiệp, Manh Manh và Tiểu Y đã bị ống nghiệm mà Howard ném qua nổ chết.
Sau khi nổ chết hai cô gái, Howard không dừng lại chút nào, lại vọt về phía Mã Lỵ và Lý Tuyết.
Lý Tuyết sợ đến mức gương mặt tái nhợt, vừa chạy về phía Vương Vũ bên này vừa kêu to: "Anh Vũ... cứu em..."
Lý Tuyết đã chết trong tay Howard bốn lần rồi, đương nhiên không phải vì sợ chết nên kêu cứu, mà chính là vì nếu cô lại chết thêm lần nữa, nhiệm vụ này sẽ thất bại.
Mã Lỵ lúc này dũng cảm quên mình mở Va Chạm, vọt đến, tiếp theo cầm lá chắn, ném cho Howard một Thuẫn Kích.
Howard cũng không thèm nhìn cô ta, ném ra một ống nghiệm, nổ Mã Lỵ thành vệt sáng trắng.
Mã Lỵ dù sao cũng là Chiến sỹ khiên thuẫn, đã sử dụng kỹ năng, vậy mà vẫn không chịu nổi một hiệp, có thể thấy sau khi lão già này cắn thuốc, công kích cũng đã tăng lên trên diện rộng.
Chỉ trong giây phút hơi ngừng lại kia, Lý Tuyết đã chạy đến đằng sau Vương Vũ.
Vương Vũ lấy bình nhỏ học theo Howard, mở nắp bình, rót thuốc vào miệng.
Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã uống "Thuốc kích thích", trong năm mươi giây tất cả thuộc tính tăng lên 300%, mỗi giây lượng máu giảm tối đa 2% sinh lực.
Sau khi ánh sáng màu xanh lục tan đi, Vương Vũ cảm thấy một luồng ma lực chui vào trong cơ thể, tốc độ và sức mạnh đều tăng lên trên diện rộng.
Sức mạnh, đây là sức mạnh đã lâu không có được...
Vương Vũ cảm động đến nước mắt giàn giụa...
Nói thật, đừng thấy Vương Vũ lăn lộn trong game rất thuận buồm xuôi gió, vừa là nghề nghiệp ẩn, lại vừa một mình đánh BOSS, thật ra trong lòng hắn uất ức hơn bất kỳ ai khác.
Vì bị hạn chế thuộc tính, sức mạnh và tốc độ của Vương Vũ bị suy yếu đi rất nhiều, ngày thường bắt nạt mấy con quái nhỏ có tốc độ tấn công bình thường còn tạm được, gặp phải loại quái vật loại hình tốc độ, Vương Vũ đều cảm thấy có tâm mà lực không đủ.
Loại cảm giác này giống như mất hết võ công, muốn bao nhiêu khó chịu thì có bấy nhiêu, cho nên sau mỗi lần đăng xuất game, Vương Vũ đều phải giày vò cọc gỗ trên ban công một trận.
Hiệu quả của thuốc kích thích mặc dù không khôi phục được sức mạnh của Vương Vũ đến trình độ tiêu chuẩn của bản thân hắn, nhưng mà loại cảm giác mạnh mẽ đã lâu không gặp này cũng khiến hắn hưng phấn vô cùng.
Nhìn thấy giới thiệu về hỗ trợ, Vương Vũ bĩu môi, hiệu quả chỉ duy trì được năm mươi giây liên tục, mỗi giây còn rơi mất 2% máu, cái này mẹ nó chính là điển hình của việc thoải mái xong sẽ chết mà.
Thảo nào mấy cô gái không thông qua được nhiệm vụ này, BOSS Tinh Anh cấp 25 này vốn đã không phải đối thủ mà các cô có thể chống lại được, sau khi ăn thuốc kích thích lại còn tăng thêm 300% tất cả thuộc tính, có thể vượt qua được mới là có quỷ đó.
Nhiệm vụ ẩn này, hoàn toàn không phải người chơi giai đoạn đầu có thể hoàn thành được.
Chỉ trong giây phút thoáng qua, Vương Vũ đã bắt đầu mất máu, có điều có Thiên Tàm Giáp có hiệu quả hồi máu, Vương Vũ cũng không lo lắng sau năm mươi giây mình sẽ trúng độc mà chết.
"Anh ngăn lão ta lại, em chạy mau, chạy đến chỗ nào lão không nhìn thấy được ấy." Vương Vũ nói với Lý Tuyết.
Vương Vũ đã từng nghe Bao Tam nói, BOSS ở chế độ tự do có cách suy nghĩ không khác gì con người, chắc là sẽ không ngu ngốc để mặc người trêu chọc như vậy, Urtus phiên bản đã thăng cấp còn hiểu được phải chọn quả hồng mềm mà bóp, huống hồ là Howard, người ta dù sao cũng là “nhà khoa học” không phải sao, chỉ số thông minh phải cao hơn sơn tặc nhiều chứ.
Vương Vũ ăn thuốc kích thích là thật, nhưng mà thuộc tích cơ bản của thân thể hắn lại có hạn, cùng là tăng thêm 300% nhưng vẫn cách xa Howard một đoạn.
Nếu như trực tiếp đánh nhau đến chết, Vương Vũ đương nhiên không sợ, nhưng chỉ sợ Howard sẽ không cứng đối cứng trực diện với mình, mà lại dựa vào tốc độ kinh người đến bắt Lý Tuyết. Lý Tuyết chết rồi, cho dù có giết được Howard thì cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
Tuy không biết Vương Vũ có ý định gì, nhưng mà Lý Tuyết hiểu rõ mình không thể chết được, vì thế cô gật đầu một cái, quay đầu bỏ chạy.
Nhưng mà làm sao Howard chịu thả cho Lý Tuyết chạy đi, lão ta bất chợt quát lên một tiếng, cất bước đuổi theo.
"Chạy đâu hả?"
Vương Vũ vươn tay đâm nghiêng, bắt lấy cánh tay Howard.
Howard không để ý đến Vương Vũ, cố gắng giãy giụa, ai ngờ cổ tay Vương Vũ chậm rãi chuyển động, lần nữa nắm chặt đầu vai của Howard, mặc cho Howard giãy giụa thế nào đi nữa thì cũng không sử dụng được chút sức mạnh nào trên khắp cơ thể, cả người giống như bị dính chặt vào tay Vương Vũ.
Howard tức giận kêu gào ầm ỹ, hoa chân múa tay, bản thân Vương Vũ gặp chiêu phá chiêu hóa giải từng chiêu một, Howard muốn chạy nhưng lại chạy không thoát, ngây ra không có cách nào.
Nếu có người thấy một cảnh như vậy, nhất định có thể nhận ra được Vương Vũ đang sử dụng Thái Cực Quyền danh tiếng lẫy lừng.
Tiếc rằng Howard được thiết lập là người phương Tây, không nghiên cứu chút nào về võ công của Trung Hoa, không hiểu được đây là kỹ xảo kỳ lạ gì (cho dù có hiểu được cũng chẳng có tác dụng gì), bị Vương Vũ sử dụng công phu quấn chặt lấy, dính chặt tại chỗ.
Vương Vũ cũng không thừa cơ hội đánh Howard, vì Thái Cực Quyền coi trọng tá lực đả lực, Howard hoàn toàn không có ý định đánh mình, cho nên cũng không mượn được chút sức lực nào.
Hơn nữa, tốc độ của Howard cực kỳ nhanh, Vương Vũ căn bản không nắm giữ nổi tiết tấu của lão, nếu không phải hắn đột nhiên ra tay, chỉ sợ cũng không chạm được tới lão ta, hiện tại tất cả tâm tư của Howard đều tập trung vào Lý Tuyết, Lý Tuyết là mấu chốt của nhiệm vụ, cho nên trước khi Lý Tuyết chạy trốn khỏi tầm mắt của Howard, Vương Vũ cũng không dám tùy tiện đánh trả, bằng không, một khi tuột tay, muốn bắt lại lão già này sẽ rất khó khăn.
Lý Tuyết giống như con thỏ bị sợ hãi, vừa chạy vừa ngoái nhìn về phía sau, khi cô nhìn thấy Vương Vũ vô cùng thoải mái ngăn cản được Howard thì sợ hãi đến mức ngây dại.
Ngoại trừ một lần khi Vương Vũ giết Chim Thiên Đường kia ra, mà lần đó, ngoài việc hành hạ đến chết thì chẳng chứa đựng chút kỹ thuật gì, đây vẫn là lần đầu tiên Lý Tuyết được nhìn thấy võ công của Vương Vũ.
Sau khi Howard uống thuốc xong đã mạnh đến mức nào, Lý Tuyết đã từng chết bốn lần đương nhiên hiểu rõ hơn bất cứ ai khác, đó chính là nhấc tay lên có thể xóa sổ sự tồn tại của một người chỉ trong một giây.
Trang 35# 1