Lão nhân tóc bạc phơ, trên mặt mang nụ cười vui vẻ.
Đằng sau lão nhân, tiểu tử mù bịt mắt bằng vải đen cũng đang cười, nhưng nụ cười gượng gạo, cứng nhắc.
Cứ như thể, nụ cười đó không phải xuất phát từ ý muốn của hắn.
Truyện "Ta Mở Thật Sự Là Cô Nhi Viện, Không Phải Sát Thủ Đường (Dịch) Chương 107: Chương 107" hiện chỉ hỗ trợ đọc trên app của xalosach.com, vui lòng click vào link dưới để tải app về đọc nhé :
Nếu gặp vấn đề gì trong quá trình tải, vui lòng liên hệ cho mình qua link sau nhé
Hỗ trợ qua Facebook
Liên Hệ Bản Quyền
Thanks you !!!
Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này