Chương 10: Mọi người: ???
Đây chính là người đã từng bỏ thuốc nàng, thậm chí súc sinh này còn bỏ thuốc cả chị gái hắn, nàng không ghê tởm mới là lạ, có điều nàng là vì suy nghĩ cho Diệp Tiên Nhi nên chuyện này không có người thứ tư biết.
Diệp Thiên Dật nhìn chằm chằm Bạch Hàn Tuyết, không chút kiêng dè.
Không thể không nói, cô nàng này thật sự xinh đẹp, chân dài, vóc người cân đối, da trẵng nõn nà không tỳ vết, nhan sắc hoàn mỹ, nhưng Diệp Thiên Dật càng thích Diệp Tiên Nhi hơn, bởi vì hai tròng mắt màu xanh nhạt càng tăng thêm mấy phần ý vị và khí chất! Nhưng người phụ nữ này dưới khóe mắt có một nốt ruồi lệ, loại phụ nữ cấp bậc này, có nốt ruồi lệ thật sự rất đẹp.
Nhưng mà Diệp Thiên Dật nhìn hệ thống chấm điểm một cái...Diệp Tiên Nhi và Bạch Hàn Tuyết đều là 98 điểm, chỉ có điều độ hảo cảm....50 thật thất bại. vậy cũng có thể hiểu được.
Nhưng mà sao điểm giá trị nhan sắc lại lật trời như vậy chứ?
Mấy chục triệu người hâm mộ của nữ minh tinh đang ăn khách, có biết bao nhiêu là nữ thần, thật ra tám mươi mấy điểm đã là hết mức rồi, đa số đều do trang điểm mà ra, chín mươi tám điểm....Gần như hoàn mỹ, có thể giữ lại hai điểm mong đợi.
Đế quốc này không lớn, chủ thành không lớn, học viện cũng nhỏ, ngược lại chỉ có gái đẹp là xuất chúng, đế quốc Thiên Thủy có lần còn được gọi là đế quốc tiên nữ, bởi vì phụ nữ nơi đây chỉ cần những người có giá trị nhan sắc trung bình thôi là đã đè bẹp bất kỳ đế quốc nào! Vì vậy đế quốc Thiên Thủy hấp dẫn rất nhiều đàn ông từ những đế quốc khác tới.
Những người xung quanh đây đều chú ý đến Bạch Hàn Tuyết, đột nhiên thấy có người đàn ông đứng trước mặt ngăn nàng lại, tất cả mọi người đều kinh ngạc.
"Tên đó là ai?"
Cách đó không xa, một người đàn ông đang tựa lên cây thấy cảnh này lập tức lạnh lùng hỏi.
Người đàn ông bên cạnh vội vàng trả lời:
"Hình như là Diệp Thiên Dật, em trai của Diệp Tiên Nhi, vừa mới chuyển viện đến đây, bởi vì là em trai Diệp Tiên Nhi cho nên ta đặc biệt chú ý một chút."
"Là hắn? Cũng dám có ý định với người phụ nữ của bổn thiếu?"
Nói xong hắn búng điếu thuốc trong tay ra ngoài.
"Lâm thiếu bớt giận, lấy tính cách của chị dâu, khẳng định lười để ý hắn, nếu như hắn còn dây dưa nữa, nhất định chị dâu sẽ cho tên phế nhân này một bạt tai."
Lâm Trường Thiên hơi dừng bước chân, sau đó gật đầu một cái.
"Hừ, để xem."
Lâm Trường Thiên hài hước cười một tiếng.
...
"Có chuyện gì?"
Bạch Hàn Tuyết căn bản lười để ý Diệp Thiên Dật, nhưng dù sao hắn cũng là em trai của Diệp Tiên Nhi nên nàng vẫn lạnh lùng hỏi một câu.
"Bạch Hàn Tuyết, ta thích ngươi, ngươi có thích ta không?"
Diệp Thiên Dật toét miệng cười hỏi nàng.
Mọi người sau khi nghe thấy thì có nhiều người không nhịn được cười ha hả.
"Tinh...Đã sử dụng thẻ Khẩu thị tâm phi, mục tiêu tác dụng: Bạch Hàn Tuyết, thời gian kéo dài: Một tiếng."
Bạch Hàn Tuyết nhíu chặt chân mày.
"Thích."
Mọi người: ???
Một màn này diễn ra khiến tất cả mọi người nghẹn họng, há mồm trợn mắt, vẻ mặt không dám tin.
"Tình huống gì vậy? Đây cmn là tình huống gì? Bạch Hàn Tuyết thích Diệp Thiên Dật?"
"Không!! Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào! Ta đang mơ, ta nhất định đang nằm mơ."
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ta bị điên rồi hả?"
"...."
Những người kia nghe xong đều cuống cuồng trợn to hai mắt, tự lẩm bẩm một mình.
Họa Thủy đột nhiên choáng váng cả người.
Cái này....
Nàng chẳng lẽ phải bị xoạc rồi sao?
Không không không, nhất định có nguyên nhân, đây quả thực so với chuyện Diệp Thiên Dật thích đàn bà còn hơn cả chuyện một ngàn lẻ một đêm.
Lâm Trường Thiên bên kia không nghe được bọn họ nói cái gì, nhưng hắn nhìn thoáng qua cảm thấy phản ứng của mọi người có gì đó sai sai.
Mà bây giờ đang cảm thấy sai nhất chính là người trong cuộc Bạch Hàn Tuyết.
Rõ ràng nàng phải nói là không thích hắn, làm sao lại có thể nói thành thích?
"Kia...nói vậy nếu như ngươi cũng thích ta, thì ta có thể hôn ngươi một cái không?"
Diệp Thiên Dật cười một nụ cười "ngây thơ".
"Có thể..."
Mọi người: ???
Bạch Hàn Tuyết: "..."
Tình huống gì nữa! Đây cmn lại là tình huống gì?
Trong nháy mắt, Bạch Hàn Tuyết cũng phải tự thắc mắc xem nàng có phải đang nằm mơ hay không? Có phải nàng sẽ không thể tỉnh lại? Nàng rõ ràng phải nói là không được! Hôm nay rốt cuộc là nàng bị sao vậy?
Diệp Thiên Dật thầm cảm thán về sự mạnh mẽ của hệ thống này, này cũng quá mạnh rồi đó. Dù sao cũng là một tên cặn bã, cũng không muốn tẩy trắng, hệ thống bất lương này nếu đã phát động một nhiệm vụ bất lương, vậy thì làm thôi.
"Vậy ta hôn nha."
Diệp Thiên Dật cười toe toét, sau đó từ từ xích lại gần.
"Được."
Bạch Hàn Tuyết nói.
Sau đó nàng lại tiếp tục bối rối, rõ ràng phải nói là không được! Đã xảy ra chuyện gì vậy!
Nằm mơ! Nàng nhất định đang mơ!
Mọi người: ???
Nhưng mà còn khủng khiếp hơn chính là, nàng muốn lùi lại phía sau, thậm chí còn muốn tát bay Diệp Thiên Dật, nhưng mà cơ thể hoàn toàn không nghe lời nàng, đến nỗi sau khi nàng vừa nảy sinh ra ý nghĩ này thì trái lại cơ thể nàng đang nghiêng về phía trước, nhan sắc cực phẩm từ từ hướng về phía Diệp Thiên Dật.
Đây chính là chỗ đáng sợ của thẻ Khẩu thị tâm phi, đáng sợ ở chỗ không chỉ miệng nói một đằng lòng nghĩ một nẻo, mà hành động cũng đi ngược lại với suy nghĩ trong lòng, ngươi muốn né tránh, kết quả là ngươi lại sáp lại gần hơn.
Tất cả mọi người trơ mắt nhìn môi Diệp Thiên Dật hôn xuống gò má của Bạch Hàn Tuyết.
Trong khoảnh khắc đó, đầu óc Bạch Hàn Tuyết trở nên trống rỗng...
Mềm mại, thơm tho, mịn màng, non nớt...
Ôi, sướng chết đi được...
Hắn đột nhiên muốn xem thử dùng một chút sữa rửa mặt là loại cảm giác gì...
Nhưng Diệp Thiên Dật biết hắn không thể đi quá giới hạn, nhiệm vụ chính là nhiệm vụ, tên cặn bã thì chính là tên cặn bã, đó là trước đây, hiện giờ mà nói nội tâm hắn vẫn là một công dân lương thiện.
Rầm ——
Tất cả mọi người trông thấy cảnh này, cả thế giới như sụp đổ...
"Nữ thần...huhuhu, nữ thần! A a a! Chuyện gì đang xảy ra vậy!"
"Tại sao! Tên Diệp Thiên Dật đó rốt cuộc có ma lực gì? Đây chính là Bạch Hàn Tuyết đó, tại sao nữ thần lại chủ động để cho hắn hôn, mẹ ơi, con khiến người mất mặt rồi, người ta cũng hôn được nữ thần rồi, mà con...chỉ mới hôn qua cơ hữu, huhuhu..." ( là gay hoặc anh em thân thiết thuở nhỏ)
"Điên hết rồi! Cái thế giới này điên thật rồi!"
"..."
Họa Thủy lại choáng váng tiếp, nàng suýt nữa đứng không vững, đôi mắt xinh đẹp trợn to.
Nàng cũng chưa tỉnh ngủ...nàng cũng đang nằm mơ...