Chương 108: Hệ thống lựa chọn cường giả ngẫu nhiên giá lâm
Vào đêm muộn, hệ thống nhắc nhở vang lên, làm gián đoạn Diệp Thiên Dật đang tu luyện.
"Ting ... thật đáng tiếc kí chủ vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng của hệ thống Tra nam. Tiến độ hoàn thành: 1/2, trừng phạt biến mất, phần thưởng nhiệm vụ cuối cùng sẽ không được, nếu muốn đánh thức hệ thống Tra nam một lần nữa, cần thanh toán 1000 vạn giá trị cuồng bạo.
"Ting ... Chúc mừng kí chủ ngẫu nhiên mở ra hệ thống [Hệ thống lựa chọn cường giả ngẫu nhiên], bản hệ thống không có nhiệm vụ cuối cùng, Hệ thống ngẫu nhiên kích động bốn lần nhiệm vụ, nội dung nhiệm vụ liên quan đến ký chủ (bất kỳ lợi ích nào trong khoảng thời gian này đều là phần thưởng hệ thống), hệ thống ngẫu nhiên chọn bốn tên cường giả, sẽ khởi động hệ thống tiếp theo sau khi hoàn thành tất cả nhiệm vụ, như [Hệ thống lựa chọn cường giả ngẫu nhiên] nếu không hoàn thành bốn nhiệm vụ trong thời gian tồn tại, hệ thống trừng phạt: họa mi biến mất, nhiệm vụ hoàn thành toàn bộ, giá trị cuồng ngạo +5000000, thời gian còn lại của hệ thống: Sáu ngày, hai mươi ba giờ, năm mươi chín phút và năm mươi chín giây. "
Diệp Thiên Dật; "..."
"Cái quần què gì thế?"
"Ting ... [Hệ thống lựa chọn cường giả ngẫu nhiên] kích hoạt nhiệm vụ đầu tiên [Linh khí Thần giai nghịch thiên của kí chủ đẹp trai], hệ thống đã lựa chọn mục tiêu: Đại trưởng lão Thiên nhất môn, Trường Sinh Tôn giả, kỳ hạn nhiệm vụ: một ngày."
Diệp Thiên Dật: "..."
Hắn đại khái hiểu rồi, hệ thống này có nghĩa là nó sẽ ngẫu nhiên phát động bốn nhiệm vụ có liên quan với hắn, ví dụ nhiệm vụ đầu tiên chính là cho hắn một thanh Linh khí Thần giai, sau đó sẽ ở trên đại lục tùy chọn một người, khiến hắn cho mình thanh Linh khí đó, cái này tương đương với phần thưởng nhiệm vụ, nói cách khác, nhiệm vụ này không phải do Diệp Thiện Dật làm, mà là do bốn người được lựa chọn làm, nhưng ...
"Ai mẹ nó sẽ đần độn chạy tới cho ta Linh khí Thần giai chứ? Nếu họ không đến lẽ nào ta phải đi tìm? Cái hệ thống này là đồ phế vật? Đồ lừa đảo? Mà còn nữa, ngươi mẹ nó nhiệm vụ trừng phải có thể hay không đừng có liên quan đến họa mi của ta nữa được không, đáng sợ quá đê. "
Diệp Thiên Dật bất lực cầu xin.
Này làm sao chỉnh sửa được?
...
Một trong tứ đại thiên môn, Tiên Nhất môn.
Trăng sáng lên cao, tại trên đỉnh núi tiên khí như có như không,vào lúc này một tên mặc đồ đệ tử màu trắng, buộc tóc đuôi ngựa đôi mắt đang nhắm nghiền ngồi xếp bằng tĩnh tọa dưới ánh trăng, ngươi khác nhìn vào sẽ thấy rằng, nàng có bộ dáng rất nghiêm túc, sau đó đột nhiên lặng lẽ mở một mắt ra, nhìn lão giả tóc trắng đang nhắm mắt thiền định ở cái cây cách đó không xa, nàng chậm duỗi ra bàn tay nhỏ nhắn mũm mĩm, móc trong túi ra một nắm nho khô nhanh chóng nhét vào miệng, nhét xong tiếp tục nhắm mắt bày ra bộ dáng tĩnh tọa.
Ngay khi nàng ăn hết lại lặng lẽ móc nho khô tiếp, vừa mở mắt, lão giả đã đứng trước mặt.
"Sư ... Sư tôn ... hì hì hì..."
Tiểu loli xấu hổ cười rất đáng yêu.
Bụp--
Trường Sinh Tôn giả đối gõ một cái lên cái đầu nhỏ của nàng.
"Con bé này, tu luyện cũng không quên ăn vụng, ngươi như thế này, làm sao chứng đạo thành tiên."
Trường Sinh tôn giả lắc lắc đầu.
"Sư tôn, Manh Manh không muốn tu luyện..." tiểu Loli mím miệng.
"Tu luyện có thể khiến ngươi thu được lực lượng cường đại, đối kháng nhân lực, thiên lực."
Trường Sinh Tôn giả nói.
"Nhưng... Nhưng mà Nhị thúc bá nói, người tu luyện lợi hại đến đâu cũng sợ thiên lôi."
Đột nhiên một giọng nói vang lên trong đầu hắn.
"Ting...... tiểu tiểu lão đầu xin chú ý, lực lượng ngẫu nhiên lựa chọn ngươi, Thần cấp Tiên Kiếm Mãn Thiên Tinh, anh đẹp trai Diệp Thiên Dật ở Thánh Thành, tiên kiếm đưa cho hắn, nếu ngươi không chấp hành mệnh lệnh này, đánh chết ngươi!"
Trường Sinh tôn giả:? ? ?
"Kẻ nào!"
Trường Sinh Tôn giả hét lớn một tiếng.
"Sư tôn, sư tôn, làm gì có ai đâu? Người còn chưa nói cho Manh Manh, rốt cuộc chúng ta có cần sợ Thiên Lôi hay không."
Trường Sinh Tôn giả chau mày, sau đó nói: "Đó là nhị thúc bá của ngươi sợ thiên lôi, ngươi sư tôn ta đây chính là cảnh giới vô thượng, thiên lôi nào đủ để ta sợ chứ? Trừ cửu cửu Thiên Phạt Chi Lôi kia, còn lại nho nhỏ thiên lôi nào có thể làm khó dễ được ta?"
"Tiểu tiểu lão đầu nghe kĩ, hạn ngươi trong vòng một ngày, còn không nhấc cái mông lên đi nhanh? Bằng không thiên lôi đánh chết ngươi."
"Là ai! Mau đi ra!"
Trường Sinh Tôn giả chỉ lên trời quát một tiếng!
"Còn dám uy hiếp lão phu, để lão phu đem Tiên Kiếm Mãn Thiên Tinh tặng người khác? Thật nực cười! Nếu lão phu không chịu thì sao?"
Rầm rầm--
"Aaaa! Sư tôn sư tôn, thiên lôi thật lớn!"
Tiểu Loli hưng phấn chỉ lên trời, Trường Sinh Tôn giả nuốt nước bọt một cái, tại sao lại có một loại ... linh cảm không tốt?
Ầm--
Ngay chớp mắt, một tiếng sét đánh xuống.
"A--"
"Hừ... Sư tôn người lừa con, râu người bị cháy hết trơn rồi kia..."
Sáng sớm hôm sau, Diệp Thiên Dật mở to mắt.
Tối hôm qua từ trong miệng hệ thống tiểu tỷ tỷ biết được, hắn không phải đi tìm, mà là cường giả bị chọn sẽ tới tìm hắn, nếu không tới sẽ bị đánh chết, sau đó Diệp Thiên Dật âm thầm đưa ra một ngón tay cái.
Diệp Thiên Dật gãi gãi đầu, rửa mặt xong đi ra ngoài, hôm nay bữa sáng đặc biệt phong phú.
"Sao lại làm nhiều vậy?"
Diệp Thiên Dật kinh ngạc hỏi Diệp Tiên Nhi.
"Ngươi không phải sắp chuyển sang ở cùng Bạch Hàn Tuyết sao, sau khi chuyển sang đó ta cũng không có nhiều cơ hội nấu cơm cho ngươi, hôm nay làm nhiều một chút đi."
Diệp Tiên Nhi nhìn Diệp Thiên Dật nói.
"Cũng đúng."
Diệp Thiên Dật cắn bánh thịt, Diệp Tiên Nhi nhìn hắn thêm vài lần, há há miệng định nói, lời vẫn không nói ra miệng.
"Đối xử tốt với nàng, đừng lại bất học vô thuật nữa."
Diệp Tiên Nhi nói.
"Ta biết rồi."
"Đừng lại tiếp xúc với những cô gái khác nữa, nếu không Hàn Tuyết sẽ buồn."
"Òh."
"Còn nữa, tu luyện có gì không hiểu cứ hỏi Hàn Tuyết."
"Biết rồi, ta nói chị à, hôm nay sao ngươi lại lải nhải nhiều như vậy?"
Diệp Tiên Nhi lắc đầu: "Không có gì."
Bởi vì nàng đã lên kế hoạch rời đi rồi.
Diệp Thiên Dật đương nhiên có thể nhận ra điều đó, nhưng hắn không nói gì cả.
"Ta đi học viện đây, vừa đi đường vừa ăn."
"Thương thế của ngươi..."
"Không sao rồi, đi đây."
"Buổi trưa ta đi học viện cùng các ngươi chuyển nhà."
Diệp Tiên Nhi nói.
"Được!"
Sau đó Diệp Thiên Dật rời đi.
Diệp Tiên Nhi nhìn một cái, sau đó đôi mắt xinh đẹp hơi ngưng đọng!
Dương gia, mối thù lớn của Diệp gia, người Diệp gia sẽ đến báo!