Chương 109: Không ! ! !
Bên trong học viện Thiên Thủy, ngươi đi mười bước gặp mười người họ đều đang bàn tán về chuyện của Diệp Thiên Dật, không thể nghi ngờ Diệp Thiên Dật đã trở thành ngôi sao mới nổi.
"Anh Thiên Dật, anh Thiên Dật ..."
Diệp Thiên Dật bước vào học viện, một đám con gái đã đứng ở cổng học viện từ sớm ồn ào chạy tới, họ mua bữa sáng hoặc làm bento tình yêu, hoặc trà sữa, sữa đậu nành.
Sau ngày hôm qua, Diệp Thiên Dật đã trở thành một thiên tài, có lẽ hắn vẫn là tên cặn bã kia, nhưng trong mắt mọi người, ít nhất hắn đã không còn không thể chấp nhận được giống như lúc trước, các cô gái thích hắn càng nhiều hơn...
"Anh Thiên Dật, đây là bữa sáng ta mua cho ngươi, nhớ ăn đấy nhé."
"Tránh ra tránh ra, mua thì làm sao có thể so với đồ ta tự làm? Anh Thiên Dật, đây là người ta chuyên môn đi Yêu Thú lĩnh vực giết hai con Hắc Phong Hổ tiên, mất một đêm mới làm được, anh nếm thử đi, nếu bây giờ không muốn nếm, hay là đến nhà em ăn đi?"
Diệp Thiên Dật: "..."
"Đi ra đi ra, Anh Thiên Dật, cho ngươi sữa nè..."
"..."
Những đứa con trai ở xa nhìn tình cảm này vừa hận vừa ghen ghét!
"Ha ha, uống sữa trước uống sữa trước."
Tần Triều đi tới liếc Diệp Thiên Dật một cái, âm thầm siết chặt nắm tay.
Không còn mấy cô gái vây quanh hắn giống trước kia nữa!
Hắn thiên chi kiêu tử, nhưng ánh đèn sân khấu hôm nay lại đổ dồn về Diệp Thiên Dật! Hắn không phục! Tại sao một tên phế vật có thể có kỳ ngộ như thế chứ?
Nhưng không sao, hắn chỉ cần theo đuổi được Diệp Tiên Nhi, tất cả đều không sao hết!
Lúc này, Bạch Hàn Tuyết mặc váy trắng đi tới nhìn thấy cảnh này, khẽ nhíu mày lại.
Tại sao nàng lại thấy không thoải mái khi thấy cảnh này?
Những cô gái nhìn thấy Bạch Hàn Tuyết, một số tự động nhường đường cho nàng.
Bạch Hàn Tuyết đưa cơm hộp trong tay cho Diệp Thiên Dật.
"Ngươi làm?"
Diệp Thiên Dật hỏi.
Bạch Hàn Tuyết gật gật đầu sau đó rời đi.
Đã đồng ý diễn kịch với Diệp Thiên Dật thì phải diễn cho trọn vẹn, biểu hiện bọn họ ân ái một chút, Diệp Tiên Nhi mới không nghi ngờ.
"Này, này, này, vợ ơi chờ ta với!"
Sau đó Diệp Thiên Dật đuổi theo.
Lạch cạch
Trà sữa trong tay Lâm Trường Thiên rơi xuống đất ...
Không ! ! !
Trước đó hắn còn ôm một chút hi vọng, nhưng bây giờ... Bạch Hàn Tuyết đã tự tay làm bữa sáng tình yêu cho Diệp Thiên Dật, xác nhận thân phận tình nhân của bọn họ!
Diệp Thiên Dật một tay cầm bữa sáng tình yêu, tay kia cầm lấy tay Bạch Hàn Tuyết, Bạch Hàn Tuyết theo bản năng giật về một cái.
“Này, dù hai người chúng ta ở chung là diễn, nhưng chúng ta là người yêu cũng là thật mà, cũng phải được cầm tay chứ?” Diệp Thiên Dật cười nói với Bạch Hàn Tuyết.
Sau đó Diệp Thiên Dật không cho nàng cơ hội để nói, tiếp tục nói: "Chúng ta cư xử càng thân mật, chị ta lại càng tin? Mà nàng nói buổi trưa sẽ giúp chúng ta chuyển nhà, ngươi tìm được nhà rồi chứ?"
Bạch Hàn Tuyết gật gật đầu; "Tối qua tìm được rồi."
Sau đó Diệp Thiên Dật thuận thế nắm tay nàng, lần này Bạch Hàn Tuyết không từ chối nữa.
Mềm mềm mềm, trơn trơn trơn ...
Woa! Công khai nắm tay đệ nhất mỹ nữ học viện Thiên Thủy ở trước mặt mọi người, thoải mái chết đi được.
Bạch Hàn Tuyết thực sự không thoải mái, nhưng nàng chịu đựng.
"Đệch! Ôi đệch!"
"Woaaaa, Diệp Thiên Dật và Bạch Hàn Tuyết công khai rồi sao, trái tim ta nổ tung rồi!"
"Woaaa! Tại sao Diệp Thiên Dật lại có thể theo đuổi được Bạch Hàn Tuyết! Mặc dù Diệp Thiên Dật bây giờ xác thực không phải phế vật, nhưng hắn vẫn là một tên cặn bã cơ mà! Ta đau lòng quá man!"
"..."
Tất cả mọi người thấy cảnh này đều triệt để bùng nổ, công khai thế này rồi còn làm sao có thể rửa sạch quan hệ được đây?
Khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Hàn Tuyết hơi hơi ửng đỏ, không phải vì Diệp Thiên Dật khiến nàng ngại ngùng, mà chính vì nàng lớn từng này rồi những cho tới bây giờ vẫn chưa từng nói chuyện yêu đương, chứ nói chi là cùng một người con trai công khai nắm tay nhau đi trong sân trường, mặc dù nàng thường xuyên nhìn thấy người khác làm như thế, thậm chí còn núp trong rừng cây nhỏ ngang nhiên làm bừa...nhưng nàng không được, tính cách của nàng như vậy, lại thêm chưa từng trải qua, nàng thật sự không quen, những chỉ có thể cố gắng để làm quen với nó, bởi vì nàng càng vì tiền đồ của Diệp Tiên Nhi.
...
Trường Sinh Tôn giả rất khó chịu, đêm qua sau khi bị sấm sét đánh hắn rất tức giận, cảm thấy có người đang đùa giỡn với mình, sau đó liền phóng ra một lực lượng cường đại chống lại sấm sét, cuối cùng bị đánh bất tỉnh, lôi đình này cỗ sau mạnh hơn cỗ trước, hắn thật sự không chống đỡ nổi! Hắn mỗi lần ở nơi đó một giờ, sẽ có một đạo thiên lôi bổ xuống, mà khi hắn cầm lấy Tiên Kiếm Mãn Thiên Tinh đi về phía thành Thánh Thiên Thủy, hắn phát hiện chỉ cần hắn đang đi ở trên đường, lôi đình sẽ không bổ xuống nữa !
Cả đời này hắn chưa từng gặp phải chuyện mơ hồ như vậy! Này không phải, hắn đã đến một mảnh đất hoang bên ngoài thành Thánh Thiên Thủy rồi.
"Bản tôn không tin chuyện tà ma này, lại thử một lần!"
Sau đó Trường Sinh Tôn giả quay đầu đi về, nỗ lực trở lại Tiên Nhất Môn.
Ngay sau đó, hắn ngẩng đầu nhìn lên trời, toàn bộ mặt đều trở nên tối sầm lại.
Cái này mẹ nó lôi vân lại ngưng tụ?
"Aaa--"
Lại một đạo thiên lôi từ trời giáng xuống hắn, cả người Trường Thiên Tôn giả cháy đen chậm rãi từ dưới đất bò dậy.
"Nghĩ đến Trường Sinh Tôn giả ta, ngạo thị quần hùng, nhưng không ngờ lại bị một thứ gì đó không rõ ràng bức đến như vậy!"
Trường Sinh Tôn giả hối hận nện một cái vào lồng ngực mình, sau đó hắn vội vã chạy tới hướng thành Thánh Thiên Thủy.
Hắn là bị ép! Hắn muốn phát điên rồi!
Rất tuyệt vọng, rất muốn khóc...
-----
P/s: Các truyện mới của team
Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du
Tại Tận Thế Ta Nhặt Được Bảo Rương
Mỗi Ngày Ta Nhận Một Hệ Thống Mới
Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật
Phòng Giam Siêu Quái Vật