Chương 184: Đệt?
Hai chị em Liễu Khuynh Ngữ và Liễu Thiển Thiển cũng có mặt, và khi họ nhìn thấy Diệp Thiên Dật, cả hai đều biểu hiện sự kinh ngạc.
Chỉ dựa vào hắn sao? Tại sao hắn dám nói ra những điều như vậy?
"Đẹp trai quá..."
Liễu Thiển Thiển nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên Dật.
Liễu Khuynh Ngữ: "..."
Này bà chị, thời điểm này là lúc để thưởng thức sắc đẹp đấy à?
Làm như thế nào đây? Có cách nào để cứu hắn ta không? Đúng rồi... có một cường giả nhà họ Lưu âm thầm bảo vệ họ, nhưng... không, Lưu gia này cũng không thể ra tay được!
Mộ Thiên Tuyết đang mặc đồ ngủ đi sau đám đông, tay cầm cốc trà sữa, miệng hình quả đào nhỏ kia của nàng ấy hút hút từng ngụm, nói thật là rất dễ thương, Diệp Thiên Dật đã nhờ nàng ấy đến giúp, nhưng sau đó hắn ta nói hãy đợi cho đến khi hắn ta không thể đánh lại được thì nàng hẵng ra tay, Mộ Thiên Tuyết Rất khó hiểu, nàng liếc mắt nhìn, ba tên Thiên Tôn cảnh, bốn tên Lĩnh Vực cảnh, mà Diệp Thiên Dật là Huyền Thiên cảnh nhị giai, thì có đến 10.000 tên Diệp Thiên Dật cũng không phải là đối thủ của bọn họ, thật sự rất kỳ lạ.
"Vậy là Diệp Thiên Dật sắp phải chết sao?!"
Tinh Vân Hải cau mày, hắn thực sự rất ghét hắn ta, nhưng hắn ta đã tận mắt chứng kiến sự trỗi dậy của một tên phế vật, nói thật là hắn ta đang mong chờ tương lai hắn sẽ mạnh đến mức nào, nhưng bây giờ hắn ta lại đâm đầu vào chỗ chết, thật không thể trách ai được.
Lý Bác Nhân vò đầu bứt tóc, chẳng lẽ Đại trưởng lão Tiên Nhất Môn đang ở đây sao? Nếu không, tại sao hắn ta lại dám làm điều này?
Diệp Thiên Dật bước đến trước mặt đám người Linh Kiếm phái, đứng chắn trước mặt Bạch Chính Nguyên và những người khác.
"Ngươi là Diệp Thiên Dật? Đúng là tự tìm cái chết!"
Tông chủ của Linh Kiếm phái làm mặt tức giận!
Người của thành Thánh Thiên Thủy ngày nay đúng là ếch ngồi đáy giếng, thằng hề nào đây mà dám nhảy ra đây! Hắn là cái thá gì mà dám mạnh miệng nói như vậy!
"Ngươi chờ đó."
Sau đó Diệp Thiên Dật hung hăng hút một hơi thuốc thật dài, một nửa điếu thuốc bị hắn ta hít mất, sau đó từ từ nhã khói ra.
"Lão tử chặt đầu ngươi!"
Những chữ này được xếp bằng khói thuốc.
Tất cả mọi người:? ? ?
Ôi đệch!!
Cơ thể mềm mại của Phong Nhã đột nhiên run lên.
"Anh... Anh Thiên Dật..."
Nàng tỏ vẻ không tin vào mắt mình nữa.
Có phải hắn không? Có phải hắn không?
Trong trí nhớ của nàng, hắn thích dùng khói để thể hiện lời nói của mình, và cũng thổi ra được hình trái tim nữa... Đây là kỹ năng độc nhất của hắn, mặc dù nàng biết rằng có những người khác có thể làm được, nhưng khi một người tên là Diệp Thiên Dật thổi ra những thứ như thế này, lúc đó, nàng thật sự cho rằng đó là chính là hắn!
Có phải hắn không? !
"Ngươi đang tìm cái chết! Trác Quân, giết hắn cho bổn tôn!"
Hà Chấn Nam đã rất tức giận!
"Vâng, chủ nhân!"
Sau đó Triệu Trác Quân tiến lên một bước, nhìn Diệp Thiên Dật.
"Diệp Thiên Dật, người của ngươi đâu rồi?"
Bạch Chính Nguyên liếc nhìn, và Diệp Thiên Dật chỉ có một mình! Gia Cát Thần Toán thì sao? Người đâu?
"Chú Bạch đừng lo lắng, chẳng qua là một đám tạp nham thôi mà, mình ta là đủ rồi!"
Diệp Thiên Dật quay lại và nói.
Bạch Chính Nguyên:? ? ?
Trương Lâm:? ? ?
Bạch Hàn Tuyết:? ? ?
Bạch Chính Nguyên đang khóc!
Đại ca à, đừng có tự lừa mình dối người như vậy chứ! Nếu con mẹ ngươi không tìm ra một ai giúp đỡ cả, thì ngươi cũng phải nói sớm chớ, đằng này ngươi hứa kèo rồi lại lật kèo là sao, còn bảo để người ta biết đường đi nấp nữa chứ! Ai dở hơi mà đứng đây chờ chết thế này! Thật đúng là dối trá mà!
"Nhóc con, Linh Kiếm phái là thứ mà ngươi không bao giờ khiêu khích được, dám khiêu khích Linh Kiếm phái thì nhất định phải chết!"
Dứt lời, Triệu Trác Quân Lĩnh Vực cảnh, trong phút chốc, sấm sét kì quái đã lóe lên chung quanh, sau đó sấm sét tụ lại thành hình một con mãng xà, lao thẳng về phía Diệp Thiên Dật, sức mạnh là không thể ngăn cản, mọi người xung quanh đều vô thức lùi chân lại.
Giữ khoảng cách.
Chết rồi, hắn nhất định phải chết!
Đây là những gì mọi người nghĩ.
"Võ Thần nhập thân!"
Tuy nhiên, trong khoảnh khắc tiếp theo, Diệp Thiên Dật giống như cảnh ngày hôm qua, khi hắn ta giơ tay lên, con mãng xà đáng sợ như sấm sét lao qua người hắn, khi chạm vào tay hắn, nó giống như ngọn lửa chạm vào nước vậy, trong nháy mắt đã biến mất, nhưng Diệp Thiên Dật vẫn đứng đó mà không bị gì cả.
Lúc này, tất cả mọi người đều chết lặng!
Bạch Hàn Tuyết há to miệng...
Rốt cuộc là chuyện gì thế này?
Mộ Thiên Tuyết quan sát cẩn thận.
"Cái gì?"
Mọi người tròn mắt.
Nếu ngày hôm qua hắn có thể phong tỏa sức mạnh của Pháp Tắc cảnh, nhưng hiện tại đã là Lĩnh Vực cảnh! Làm thế nào mà có thể được cơ chứ? Hắn ta còn chưa đầy hai mươi tuổi! Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra cơ chứ?
"Đừng giỡn chơi nữa, giết hắn đi!"
Hà Chấn Nam lạnh lùng nói.
Triệu Trác Quân biểu hiện ra sự vô tội, hắn không có đùa giỡn, thứ hắn tung ra thực sự là sức mạnh của Lĩnh Vực cảnh! Thật là kì lạ!
"Đi chết cho lão phu!"
Theo đó, Triệu Trác Quân nhảy lên, và bất ngờ tấn công Diệp Thiên Dật bằng một nắm đấm như sấm rền.
Nhưng Diệp Thiên Dật đứng đó bất động, nắm đấm đập mạnh vào người hắn, nhưng Diệp Thiên Dật vẫn bất động.
"Cái gì!!"
Trước cảnh tượng này, tất cả mọi người đều chết lặng.
Sức mạnh của Lĩnh Vực cảnh nổ tung trên thân thể của hắn, hắn còn không có nhúc nhích một tí nào cả ư?
“Chị ta đã dặn ta rồi, không được gây chuyện, nhưng cũng đừng để người khác bắt nạt mình, nếu xảy ra chuyện thì hãy đánh lại hắn ta một cách thật quyết liệt!” Diệp Thiên Dật nói xong câu này một cách nhẹ nhàng, trên mặt đùng đùng sát khí. .
Võ Thần nhập thân - Hình Thiên!
Hơi thở đột nhiên thay đổi, Diệp Thiên Dật trực tiếp vươn tay nắm lấy tóc của Triệu Trác Quân đập xuống đất, sau đó giẫm lên đầu hắn, cả đầu hắn đều bị giẫm trên mặt đất... kèm theo một tiếng "răng rắc", máu bắn tung tóe.
Tất cả mọi người:? ? ?
"Đệt?"
Thi Gia Nhất và Họa Thủy chạy từ phía sau lại, kinh ngạc đứng nguyên tại chỗ há to miệng.