Chương 183: Lão tử một đao giết chết mọe nhà ngươi
Bên kia, Diệp Thiên Dật đang vôi vàng gõ cửa phòng của Thần tiên tỷ tỷ, hắn cảm thấy một mình mình nhất định có thể đối phó được với bọn họ, bởi vì hiện tại Diệp Thiên Dật đã có hệ thống Võ Thần nhập thân rồi, hắn rất mạnh, nhưng để đề phòng bất trắc, hắn phải gọi Thần tiên tỷ tỷ đi cùng.
Mộ Thiên Tuyết mở cửa và nhìn Diệp Thiên Dật như một kẻ ngốc.
Nàng ấy thường không ngủ và đang tu luyện nên quần áo và đầu tóc rất gọn gàng.
"Có chuyện gì vậy?"
"Thần Tiên tỷ tỷ, làm ơn đi, có người muốn giết Tiểu Hàn Tuyết đấy."
Mộ Thiên Tuyết hơi cau mày.
Bình thường thì nàng chẳng quan tấm đến những chuyện như vậy? Nhưng họ là bạn bè!
"Đi thôi!"
...
Sáng sớm nay, toàn bộ thành Thánh Thiên Thủy rất náo nhiệt, lúc đầu chỉ có mười mấy người đến hóng chuyện, nhưng sau đó càng ngày càng nhiều hơn, thậm chí có cả học sinh của một số Học viện nghe thấy cũng chạy đến xem, bây giờ, ngay cả Lý Bác Nhân, Tinh Vân Hải và những người khác cũng đều nhanh chóng đến đây! Những thiên tài kia cũng rất có hứng thú với chuyện này và cũng tới đây, Linh Kiếm phái là một con quái vật, các trưởng lão của Linh Kiếm phái lại đích thân đi chinh phạt nhà họ Bạch.
"Cô Thi, ta vừa mới nghe được tin tức bên ngoài nói là có mấy vị trưởng lão của Linh Kiếm phái đến đây và đã giết vệ sĩ của nhà họ Bạch rồi, còn muốn động thử với nhà họ Bạch nữa."
Họa Thủy vội vã đến gõ cửa phòng Thi Gia Nhất.
Vào thời điểm này, bình thường một nửa số học sinh đã đến trường, Thi Gia Nhất thường sẽ ngủ nướng thêm một chút nưa, Diệp Thiên Dật cũng vậy, không... thật ra là Diệp Thiên Dật không muốn đến trường, vì vậy Thi Gia Nhất vẫn đang ngủ, còn không biết chuyện này.
Việc Diệp Thiên Dật và Bạch Chính Nguyên đánh Hà Thường Vũ một cách tơi bời thì họ biết, nhưng họ cũng không nói cho ai khác biết cả.
"Cái gì?"
Thi Gia Nhất mở mắt và đứng bật dậy ngay lập tức.
"Ta không biết có chuyện gì đang xảy ra, bên đó đã đông người lắm rồi, nhiều người trong trường đã đi ra đó xem, Viện trưởng cũng đã đi rồi."
"Nhanh lên."
Thi Gia Nhất nhanh chóng đứng dậy.
...
Ở phía bên kia, Bạch Chính Nguyên, Trương Lâm và Bạch Thiên Hạo đều ra sân.
Mặc dù Bạch Hàn Tuyết đã nhiều lần được bảo là không nên đi ra, nhưng nàng ấy làm sao có thể không ra chứ?
Và những chỗ ở phía xa đã bị bao vây bởi mọi người, họ không dám đến gần, nhưng cảnh tượng này là những đều mà từ nhỏ đến bây giờ, họ chưa bao giờ nhìn thấy ở thành Thánh Thiên Thủy này! Những sự kiện quan trọng như vậy thì với bản năng tò mò của con người thì làm sao họ có thể không đến được chứ??
“Thật là thú vị, Bạch gia nhỏ nhoi này thật sự đã khiêu khích Linh Kiếm phái, khiến cho Tông chủ, Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão phải đích thân tới!” Sở Nam, đệ tử của Đại trưởng lão Tiên Nhất Môn, cười nói.
"Bạch Hàn Tuyết đây không phải là bạn gái của Diệp Thiên Dật sao, người đã đánh ngươi ngày hôm qua đó?"
Một người đàn ông bên cạnh mỉm cười.
Sở Nam cau mày nhìn hắn.
"Hừ! Đó chỉ là bởi vì ta đã quá khinh địch mà thôi!"
Người đàn ông kia cười và không nói thêm gì.
Ở đằng xa, Phong Nhã dựa vào gốc cây nhìn cảnh tượng này, thiên tài của các môn phái lớn và các gia tộc lớn cơ bản đều đã kéo nhau đến đây cả, đây là điều hiếm thấy, nàng cũng cảm thấy rất có hứng thú.
"Bạch Chính Nguyên, sao nào? Bây giờ bị câm điếc rồi à? Con trai ta Hà Thường Vũ từ nhỏ đã có hôn ước với Bạch Hàn Tuyết của nhà ngươi, các ngươi đừng có mà nuốt lời, con trai ta đến làm khách ở nhà họ Bạch các người, mà các người lại đánh nó bị thương nặng như vậy, thật láo xược! "
Hà Chấn Nam quát lạnh một tiếng!
"Khụ khụ khụ--" Sau đó Hà Thường Vũ cũng phối hợp rất đúng lúc, ôm lấy ngực mà ho vài cái.
Tiếng xì xào--
Nghe những lời hắn nói, những người xung quanh đều thở dài một hơi.
Có phải vậy không?
Bạch Chính Nguyên nghiến răng, bị thương nặng sao? Nặng con mẹ hắn ấy! Tại sao Diệp Thiên Dật vẫn chưa tới nhỉ?
"Hà Tông chủ, hôn ước giữa ngươi và ta chỉ là một lời nói đùa thôi, còn về phần tại sao lại làm chuyện như thế với hắn, Hà Trường Vũ không coi ai ra gì cả, trong mắt chẳng coi trưởng bối ra gì, ta dùng thân phận là trưởng bối trừng phạt một chút, thì có gì là sai cơ chứ?"
"Trừng phạt? Hahaha-"
Hà Chấn Nam cười và nhìn chằm chằm vào Bạch Chính Nguyên.
"Ngươi là cái thá gì? Ngươi mà cũng xứng để trừng phạt con trai của Hà Chấn Nam ta sao? Quỳ xuống! Cúi đầu nhận lỗi với con trai của ta, ta sẽ tha cho ngươi một con đường sống, bằng không, diệt tộc!"
Hà Chấn Nam lạnh lùng quát.
Mọi người hít thở một hơi.
Bạch Chính Nguyên nắm chặt tay, vẻ mặt nhăn nhó.
"Linh Kiếm phái không phải rất lợi hại hay sao? Sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày, lão tử sẽ giết chết hết mọe các ngươi!"
Bạch Thiên Hạo tức giận chỉ vào bọn họ.
"Hỗn xược!"
Một cú chưởng kinh khủng đánh tới, Bạch Thiên Hạo phun ra huyết quang, trực tiếp bay ra ngoài.
"Anh……"
Bạch Hàn Tuyết vội vàng chạy tới.
"Quỳ xuống! Cho ngươi ba giây!"
Hà Chấn Nam tức giận nói.
Bạch Chính Nguyên nghiến chặt răng, nắm chặt tay, sau đó dần dần thả lỏng hai chân, từ từ khụy hai chân xuống.
Đúng lúc này, một giọng nói truyền đến.
"Ái chà, Linh Kiếm phái oai phong quá, quỳ xuống sao? Lão tử đây hôm nay sẽ đánh chết mọe các ngươi, hôm nay nếu Linh Kiếm phái của ngươi không quỳ xuống dập đầu tạ tội, lão tử ta đây sẽ cho các ngươi nếm mùi đau cmn đớn!"
Giọng nói bùng nổ này đã phá tan tình hình bế tắc và khiến mọi người đều tròn mắt, khó tin!
Tất cả mọi người đều nghĩ là có người đến, khi nhìn theo tiếng nói, Diệp Thiên Dật chậm rãi đi tới, đang hút một điếu thuốc.
Bạch Chính Nguyên và Bạch Hàn Tuyết tỏ vẻ ngạc nhiên khi thấy Diệp Thiên Dật đến.
Và những người khác...
"Diệp Thiên Dật? Đây không phải là Diệp Thiên Dật sao? Vừa rồi hắn ta nói gì?"
"Cái quần què gì vậy? Hắn ta điên rồi sao? Hắn là cái thá gì cơ chứ? Diệp Thiên Dật trong khoảng thời gian này quả nhiên có khuynh hướng tăng tiến, nhưng đây đều là cao thủ của Linh Kiếm phái! Linh Vực cảnh, Thiên Tôn cảnh, hắn dám nói những lời như vậy sao?" "
"Ngươi chắc là bạn trai của Bạch Hàn Tuyết, lộ diện rồi sao, nhưng bây giờ hắn ta cũng phải chết!"
"..."
Và những thiên tài kia thậm chí đã cười khi nhìn thấy cảnh này!
"Đồ ngốc, tại sao ta lại thua loại phế vật này được cơ chứ!"
Sở Nam hừ lạnh một tiếng!
"Người của thành Thánh Thiên Thủy là vô pháp vô thiên hay là ếch ngồi đáy giếng đây? Ta sợ rằng hắn còn không biết là ai đang đứng trước mặt mình đấy? Tông chủ Linh Kiếm phái, Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão, còn cả bốn vị cao thủ Lĩnh Vực cảnh nưa, bảy người này có thể tiêu diệt cả thành Thánh Thiên Thủy này luốn đấy chứ! Haha, thật là thú vị, hạng hạ đẳng đáng thương! "
“Thật đáng tiếc, một cô gái xinh đẹp như vậy, thật sự là đáng tiếc… Nếu không phải đối phương đến là người quá mạnh mẽ như vậy, ta nhất định sẽ thề bảo vệ Bạch Hàn Tuyết bằng sức mạnh của nhà họ Vương ta, nhưng đáng tiếc là nhà họ Vương của ta cũng không thể đối chọi lại với Linh Kiếm phái được. "
"..."