Chương 201: Chỗ đó sao lại hơi đau nhỉ?
Liễu Thiển Thiển bất lực nói: “Giống như chị gái ta, thiên phú tu luyện không cao, nhưng chị lại nghịch thiên mà đi, biến thành phượng hoàng, nhưng ta thật không có tài hoa như tỷ tỷ, ta nghĩ, tại phương diện võ đạo dù cho có Liễu gia làm chỗ dựa nhưng ta cũng không có cách nào trở thành siêu cấp cường giả, nhưng ta muốn chứng minh bản thân, không thể cả đời tầm thường vô vi, nhưng mà ta rất ngốc, thi từ vẽ vời, cầm kỳ đều học vô cùng chậm, cho nên ta muốn trở thành ngôi sao.”
"Cũng rất tốt, nhưng ta không hiểu, Liễu gia gia tộc các ngươi lớn như vậy, vì sao huyết mạch Liễu gia thiên phú lại không cao?
Liễu Thiển Thiển nói: "Không biết, cha ta nói thiên phú không cao, nhưng huyết mạch Liễu gia sẽ có nơi khác siêu cấp siêu cấp lợi hại, giống như chị, năng lực học tập rất giỏi, thậm chí hai mươi mấy tuổi dựa vào họa đã ngộ được đạo, cũng ứng với lời cha nói, nhưng mà… nhiều năm như vậy ta lại không biết mình có chỗ nào đặc biệt.”
Liễu Thiển Thiển mím miệng.
“Ngươi rất đẹp, rất đơn thuần, rất tốt bụng, làm người khác rất thích.” Diệp Thiên Dật cười.
Liễu Thiển Thiển đỏ mặt.
"Anh... anh Diệp cũng rất tốt..."
Diệp Thiên Dật cười nói: "Được rồi, ngươi đi rửa mặt đi, ta đi làm bữa sáng cho các ngươi."
"Woaaa! Anh Diệp, ngươi còn biết nấu ăn sao?"
Đôi mắt xinh đẹp của Liễu Thiển Thiển phát sáng.
Thật lợi hại, đẹp trai, người cũng rất tốt, thực lực lại mạnh, còn biết thi từ, lại biết nấu ăn, quả thực... rất lợi hại...
Nếu bây giờ Diệp Thiên Dật có Hệ thống Tra nam, hắn nhất định sẽ phát hiện độ thiện cảm của Liễu Thiển Thiển đối với hắn tăng vọt.
Cô gái nào cũng có giấc mơ mình là một nàng công chúa, mơ thấy mình đang gặp nguy hiểm thì bất ngờ có một chàng hoàng tử quyến rũ xuất hiện cứu nàng, đặc biệt là một cô gái đơn thuần thích mơ mộng như Liễu Thiển Thiển, sự xuất hiện của Diệp Thiên Dật cũng là giấc mơ thành hiện thực, nhất là hắn lại còn đẹp trai như vậy, hơn nữa lại rất lợi hại, đó không phải là bạch mã hoàng tử thì là gì? Cộng thêm nàng ngây thơ, hảo cảm đối với Diệp Thiên Dật nhanh chóng tăng lên cũng là bình thường.
"Biết, ngươi biết không?"
"A... Không, chị ta biết nấu, nhưng ta muốn học."
"Vậy ta dạy ngươi."
“Ừm ừm."
Trong phòng, Mộ Thiên Tuyết chậm rãi mở ra đôi mắt xinh đẹp ra, đầu có chút đau, sau đó huy động linh lực tinh lọc nồng độ cồn trong máu, khi nàng đứng dậy đột nhiên cảm thấy...
Chỗ đó... tại sao lại thấy hơi đau nhỉ?
Diệp Thiên Dật và Liễu Thiển Thiển đang nấu bữa sáng trong bếp, sau đó Mộ Thiên Tuyết bước đến bên cạnh họ, Diệp Thiên Dật quay đầu nhìn lại, theo bản năng cả người giật mình, nghĩ đến sáng nay tay của mình... thì cảm thấy rất sợ.
Có điều Mộ Thiên Tuyết dường như không nghi ngờ gì cả, dù có hơi đau đau, nhưng mà nàng nghĩ bể cái đầu cũng không nghĩ đến Diệp Thiên Dật làm điều này, nàng chỉ nghĩ có thể vì hôm qua uống say bản thân cũng không biết xảy ra cái gì, có thể là không cẩn thận chạm đến, nhưng mà nàng lại nhớ được chuyện hôm qua mình hôn Diệp Thiên Dật, nàng không thể nào chấp nhận được chuyện này, càng không muốn đối mặt với Diệp Thiên Dật.
Thật loạn, thật hối hận.
"Thần tiên tỷ tỷ, ngươi tỉnh rồi."
Diệp Thiên Dật cười.
Mộ Thiên Tuyết gật gật đầu nhìn bữa sáng bọn hắn làm.
“Ta cũng đến làm.” Nàng thản nhiên nói, tâm trạng vẫn rất ổn định, coi như không có chuyện gì xảy ra, nhưng nếu lúc này Diệp Thiên Dật nhắc đến chuyện này, có lẽ hắn sẽ “chết” rất khó coi.
“Được, chị gái xinh đẹp như vậy nấu ăn nhất định sẽ rất ngon.” Liễu Thiển Thiển cười nói.
Diệp Thiên Dật trong lòng nhịn không được cười một tiếng.
Đồ hôm qua ngươi ăn chính là nàng làm đó.
Sau đó, mọi người lần lượt tỉnh dậy, việc đầu tiên khi thức dậy là dùng linh lực hóa giải hết nồng độ cồn còn lại trong người.
Phản ứng đầu tiên của Liễu Khuynh Ngữ khi tỉnh dậy là ...
Đau quá! Chỗ đó thật đau!
Nhưng giống như Mộ Thiên Tuyết, nàng không nghi ngờ điều gì, đều cảm thấy nàng uống say không cẩn thận đụng vào mà thôi.
"Thơm quá."
Thi Gia Nhất vươn vai bước ra.
“Mọi người trước rửa mặt súc miệng đi rồi chuẩn bị ăn cơm, bữa sáng là ta còn có anh Diệp và chị Mộ làm đấy.” Liễu Thiển Thiển cười nhẹ nói.
"Cũng không tệ."
Cơm nước xong xuôi, mọi người đều bận việc riêng, Diệp Thiên Dật, Bạch Hàn Tuyết, Họa Thủy và Thi Gia Nhất bốn người cùng nhau đi đến Học viện Thiên Thủy, Mộ Thiên Tuyết ở nhà cũng không biết làm gì, chị em Liễu gia thì dự định về nơi ở tạm bên ngoài Học viện Thiên Thủy để tắm một cái.
"Chị ơi, ngươi sao vậy?"
Liễu Thiển Thiển nhìn thấy Liễu Khuynh Ngữ cau mày lại, nghi hoặc hỏi.
Liễu Khuynh Ngữ lắc đầu: "Không sao."
Chủ yếu là chỗ đó... rất đau! Rốt cuộc làm sao, nàng phải xem một chút.
"Chị ơi, ngươi lúc uống say với ngươi bây giờ hoàn toàn không giống nhau."
Liễu Khuynh Ngữ cười tủm tỉm nói.
"Hử? Sao thế?"
"Bởi vì sau lúc ngươi uống say, quần áo hơi xộc xệch, lộ ra bụng dưới, sau đó ngươi lại còn mơ mơ màng màng gọi anh Diệp kéo lại quần áo giúp ngươi nữa."
Liễu Khuynh Ngữ: "..."
"Không thể nào?"
Nàng giật mình nhìn Liễu Thiển Thiển.
"Đúng vậy, chị, ngươi trong tiềm thức không gọi cô gái khác giúp mà lại gọi anh Diệp, hì hì… Ta đi nói ba mẹ.”
Liễu Khuynh Ngữ; "..."
"Đừng…"
“Nói đùa thôi."
Khuôn mặt xinh đẹp của Liễu Khuynh Ngữ hơi đỏ bừng, tại sao lại xảy ra chuyện này? Lẽ nào trong tiềm thức của nàng thật sự đối với Diệp đặc biệt như thế?
...
Một bên khác, ngay khi Thi Gia Nhất đi chuẩn bị bài, Bạch Hàn Tuyết cũng đi đến lớp cao cấp, Diệp Thiên Dật và Họa Thủy đi đến lớp trung cấp.
"Tối hôm qua chúng ta say ngươi không làm gì đấy chứ?"
Họa Thủy luôn cảm thấy rằng không làm gì thật sự không phải tính cách của tên lưu manh này.
"Không có, các ngươi say ta cũng say, không tin ngươi đi hỏi cô Thi kìa, ta với nàng cùng say, mà ngươi lo lắng cái lông ấy, ở đó có bao nhiêu em gái xinh đẹp, ta mẹ nó có muốn chiếm tiện nghi cũng không chiếm tiện nghi ngươi, cái đồ ngực lép.”
Họa Thủy: "..."
"Khốn nạn!"
Lúc này, Diệp Thiên Dật nhìn thấy Lý Bang ở đối diện.
“Anh… Anh Diệp."