Chương 202: Các cô gái ở học viện Thiên Thủy này chỉ có ta mới được đụng vào!
Lý Bang nhìn thấy Diệp Thiên Dật thì nhanh chóng gọi hắn, nhưng vẻ mặt có chút hiu quạnh.
"Sao rồi? Bang bang, ngươi bình thường không phải như này mà.”
Diệp Thiên Dật vỗ vai Lý Bang.
"Ta……"
Lý Băng cắn môi, sau đó nhào vào vòng tay của Diệp Thiên Dật bật khóc.
Họa Thủy:???
Diệp Thiên Dật:???
Họa Thủy choáng váng là Lý Bang này vậy mà cắn cắn môi nhào vào ngực Diệp Thiên Dậy… Hai người này không phải có cái gì đấy chứ?
Diệp Thiên Dật ho khan vỗ vỗ lưng hắn, hỏi: "Sao vậy? Chim non bị người khác bắt mất rồi?"
"Anh Diệp, Lưu Tuyết... nàng..."
Lý Bang một mặt cô cùng tủi thân ngẩng đầu nhìn Diệp Thiên Dật.
"Lưu Tuyết? Ai?"
"Là Lưu Tuyết lớp mười của chúng ta ấy, nàng bị người ta bắt nạt."
"Lưu Tuyết bị ai bắt nạt?"
Họa Thủy xắn tay áo lên.
Các nàng không phải là bạn tốt nhưng quan hệ cũng không tệ, nàng bị ức hiếp, nàng đây là lão đại trước kia của lớp mười, chắc chắn không thể mặc kệ ngồi xem.
"Nói ta nghe xem nào."
Diệp Thiên Dật hỏi.
Sau đó Lý Bang nói: "Đó là vào đêm hôm trước, Lưu Tuyết cùng mấy vị cao thủ cùng nhau đến karaoke, sau đó chuốc nàng say, sau đó..."
Fuckkkk! Là các thiên tài ngoại lai của mấy đại tông môn kia làm?"
Lý Bang gật gật đầu.
"Ngươi thích nàng?"
Diệp Thiên Dật hỏi.
Lý Băng do dự một chút, sau đó nói: "Ta...... cũng bình thường, nàng cùng ta trò chuyện rất nhiều, ta xem nàng như bạn rất tốt... hôm qua nàng khóc rất lâu rất lâu..."
“Mọe nó chứ!"
Diệp Thiên Dật cũng xắn tay áo.
"Các em gái của Học viện Thiên Thủy đều là của Diệp Thiên Dật ta, tiểu gia không ‘ăn’ cũng không có nghĩa là người khác có thể lén ăn sau lưng ta!! Ai? Đưa ta đi !”
"Chính là… chính cái tên Trần Siêu Việt rất lợi hại, còn có một người tên là Vương Thạch."
"Đi!"
“Ta cũng đi."
Họa Thủy cũng đi theo sau.
Bọn hắn đi tại Học viên Thiên Thủy, thu hút ánh mắt mọi người, sau đó bọn họ ồn ào kinh ngạc.
"Đệch? Diệp Thiên Dật? Là Diệp Thiên Dật? Hắn còn chưa chạy trốn sao?"
"Giết người của Linh kiếm phái, để Tông chủ Linh kiếm phái chạy thoát, sao hắn còn không chạy? Hắn đang tìm chết à?
"..."
Ngày hôm qua Diệp Thiên Dật mang đến cho bọn họ một chấn động có một không hai, nhưng mọi người đều biết hắn dựa vào ấn ký cường giả mới có thể thắng được, mà bây giờ hắn không chạy là có ý gì?
Sau đó những người đó đã đi theo Diệp Thiên Dật để xem hắn rốt cuộc muốn làm gì.
Dưới sự dẫn dắt của Lý Bang, Diệp Thiên Dật đi đến lớp một lớp cao cấp.
Lớp này toàn bộ đều là những thiên tài đó, đem bọn hắn gộp lại một lớp, bọn hắn ở đó ba hoa khoác loác với nhau.
Những học sinh của Học viện Thiên Thủy kia đằng sau kia nhìn thấy Diệp Thiên Dật khí thế hung hăng đi tới lớp của một đám thiên tài, thì đều rất giật mình, những em gái ồn ào kia có chút run rẩy, luôn cảm thấy anh Thiên Dật đẹp trai sắp làm việc gì đó khó lường.
Ầm--
Lúc này, Diệp Thiên Dật một chân đạp cửa lớp học ra, trong chốc lát toàn bộ ánh mắt mọi người nhìn về Diệp Thiên Dật.
"Diệp Thiên Dật, ngươi còn chưa chạy cơ à?"
Vài người từng giao thủ cùng Diệp Thiên Dật nhìn hắn nhướng mày.
“Ngươi!” Diệp Thiên Dật chỉ vào Trần Siêu Việt lần trước bị mình đánh, sau đó hỏi: “Còn có một tên xấu xa tên Vương Thạch đâu?
Một người đàn ông đứng lên, căm tức nhìn Diệp Thiên Dật: "Ngươi có ý gì?"
"Ý gì?"
Diệp Thiên Dật bước tới.
Bộp--
Một màn khiến mọi người đều bất ngờ đã xảy ra, Diệp Thiên Dật tát một phát vào mặt hắn, thân thể Vương Thạch quay vài vòng trên không trung lớp học rồi bay ra xa, đập vỡ một cái bàn.
Woaaa--
Mọi người ở phía sau nhìn thấy cảnh này đều há hốc mồm.
"Ta... ta bị vẻ đẹp… đẹp trai của hắn... làm cho ướt át luôn rồi..."
Các cô gái ở đằng sau hai chân run rẩy...
Đám thiên tài kia cũng là gương mặt choáng váng ngơ ngác.
"Mẹ nó! Lão tử một đao chặt đầu ngươi, sau đó ném vào lò luyện đan của Đâu Suất Cung luyện đan, các em gái của Học viện Thiên Thủy ta mà các ngươi cũng dám làm hại, cũng không hỏi thử xem các em gái của Học viện Thiên Thủy này mẹ nó được người nào che chở! Các em của Học viện Thiên Thủy này xưa nay chỉ có Diệp Thiên Dật ta mới có quyền chạm vào, ngươi cũng xứng?
Mọi người ở phía sau nhìn cảnh này đều chết lặng.
Nói như thế nào nhỉ? Diệp Thiên Dật cảm thấy như muốn nổ tung, nhưng tại sao những lời của Diệp Thiên Dật nghe có vẻ hơi kỳ lạ nhỉ?
Cặn bã gặp cặn bã, nhưng tên cặn bã nhất lại là tên chính nghĩa hiên ngang nhất? Mẹ nó chứ thật kỳ lạ mà.
Sau đó ánh mắt của Diệp Thiên Dật nhìn về phía Trần Siêu Việt, Trần Siêu Việt nhíu mày, khí thế trào ra, Diệp Thiên Dật không chút do dự sử dụng Võ Thần nhập thân, sức mạnh cửu vỹ hồ của Lăng Liệt bùng phát.
Ầm--
Trần Siêu Việt bị đánh bay ra ngoài làm thủng cả bức tường.
Vương Thạch vừa bò dậy, Diệp Thiên Dật đã dùng tay đập vào chiếc bàn khiến hắn lại ngã xuống một lần nữa.
"Chết tiệt! Tại sao tên Diệp Thiên Dật này lại lợi hại như vậy? Khốn kiếp ..."
"Không phải... có chuyện gì vậy? Tại sao Diệp Thiên Dật lại làm vậy?"
"Ta nghe nói Lưu Tuyết của lớp 10 đã bị bọn họ lừa vào quán karaoke và làm cho ô uế. Diệp Thiên Dật đang báo thù cho các chị em Học viện Thiên Thủy của chúng ta đấy!"
"Chết tiệt! Những tên gọi là thiên tài này đúng là thứ ghê tởm, con mẹ nó. Mặc dù Diệp Thiên Dật cũng là một tên cặn bã, nhưng bây giờ hắn ta lại đang báo thù cho các cô gái của Học viện chúng ta, thảo nào, chẳng trách đám con gái ngớ ngẩn này rõ ràng biết Diệp Thiên Dật là một tên cặn bã mà vẫn tình nguyện hiến thân cho hắn chơi! "
"Khốn kiếp! Lão nương dùng nước phun chết ngươi, ngươi mới là đồ ngớ ngẩn ấy!"
"..."
Nhìn thấy cảnh này, Lý Bang rất hả lòng hả dạ!
Anh Diệp quả không hổ danh là anh Diệp, chuyện sáng hôm qua hắn ta không nhìn thấy, nhưng hắn đã nghe kể lại, quả nhiên là nhân trung chi long mà.
"Diệp Thiên Dật, ý ngươi là gì?"
Sở Nam tức giận chỉ vào Diệp Thiên Dật.
Tất cả bọn họ đều rất ngạc nhiên, tại sao Diệp Thiên Dật vẫn mạnh như vậy?
Phong Nhã ở phía sau đặt sách xuống nhìn sơ qua, Tư Bắc cũng vẫn bình tĩnh ngồi phía sau.