Chương 260: Ngươi có giỏi thì đừng có rụt vào
Diệp Thiên Dật thuận tay lại ném ra mười mấy lá bùa lôi đình lên người tên Long Dương bên kia.
"Tiểu Anh Vũ, bắt bốn tên tinh trùng lên não bên kia tới đây cho ta."
"Hả... à dạ."
Tiểu Anh Vũ tung tăng chạy tới, sau đó mang mấy con rùa về ném xuống trước mặt Diệp Thiên Dật.
"Mẹ nó! Giẫm chết nó cho ta!"
Sau đó Diệp Thiên Dật hung hăng đạp đạp đạp lên mấy con rùa kia.
"Mé có chứ! Cậy mình trâu bò bắt nạt ta à? Tưởng lão tử không có biện pháp đúng không, lão tử giẫm chết cmn đám các ngươi luôn!"
Tiểu Anh Vũ có chút ngớ người, nhưng nàng cũng không có nghĩ gì nhiều, sau đó nàng học theo Diệp Thiên Dật, không ngừng đạp đạp đạp lên mấy con rùa.
Thẻ vương bát vương bát có thể biến một người ở bất kì cảnh giới nào thành con rùa, nhưng khi người kia biến thành con rùa thì thể phách vẫn bảo trì nguyên bản cảnh giới, nên tên Long Ngạo làm là Thiên Tôn cảnh, thể phách cũng không dễ dàng bị giẫm chết như vậy, Diệp Thiên Dật đương nhiên cũng biết điều này, chỉ là muốn dẫm cho hả giận mà thôi!
Đạp chừng ba mươi giây, Diệp Thiên Dật khẽ vươn tay, cầm Thần Kiếm Mãn Thiên Tinh trong tay, sau đó thuận tay lại ném ra mười mấy lá bùa lôi đình lên người Long Dương.
Phụp——
Mãn Thiên Tinh một kiếm trực tiếp đâm xuyên qua một con rùa, bốn cái chân lắc lư lắc lư mấy cái rồi không còn động đậy nữa.
Sau đó lại là một kiếm...
Một kiếm...
Bốn kiếm, bốn con rùa đều đã chết, còn con cuối cùng!
Kịch——
Diệp Thiên Dật đâm Mãn Thiên Tinh xuống, lại phát ra một tiếng như là sắt thép va chạm vào nhau.
Nhìn ra đây chính là cái tên Long Ngạo kia! Thể phách mạnh!
"Chém chết ngươi!! Aaaaaa!"
Sau đó Diệp Thiên Dật cầm kiếm đâm liên hồi lên người tên Long Ngạo kia.
"Đâu xanh rau má! Ngươi có giỏi thì đừng có mà rụt đầu vào!"
Diệp Thiên Dật không giết được hắn, phải phá được mai rùa ra thì mới có thể giết chết hắn được, hắn cứ rúc đầu vào trốn ở trong mai, Diệp Thiên Dật cũng không làm gì được hắn.
Một phút trôi qua, trước mắt lóe lên ánh sáng, năm con rùa biến thành năm người nằm trên mặt đất, bốn người thì trên ngực bị xuyên thủng đã chết thẳng cẳng, còn có một người toàn thân dính đầy máu, trên người có nhiều vết thương bị kiếm chém, gục ở đó thởi thoi thóp.
Giỡn hả, ngươi cho dù là Thiên Tôn cảnh, nhưng ngươi thử để một tên võ giả Huyền Thiên cảnh cầm Thần khí chặt trên người ngươi xem, ngươi có thể đỡ nổi không?
Đáng tiếc, nếu mà hắn không rụt đầu vào trong mai, Diệp Thiên Dật hẳn là có thể chém đứt đầu giết chết hắn luôn rồi.
Long Ngạo gục ở chỗ này mở to mắt một mặt ngu ngơ, vừa nãy... đa xảy ra chuyện gì thế?
"Aaaa! Tên khốn!"
Hậu phương rít lên một tiếng truyền đến.
Diệp Thiên Dật nhanh chóng mang theo Tiểu Anh Vũ đi tới cạnh Long Ngạo đã mất đi năng lực hành động, đến lúc Long Dương một mặt đen thui từ trong lôi đình chạy tới, hắn không dám tin nhìn vào một màn trước mặt mình!
Xảy ra chuyện gì?
Đứa con trai Thiên Tôn cảnh của mình, bốn tên thủ hạ Lĩnh Vực cảnh của mình sao lại nằm ngay đơ cả ra thế này?
Mà Mãn Thiên Tinh trong tay Diệp Thiên Dật đang đặt trên cổ Long Ngạo.
"Ngươi dám!"
Long Dương cắn răng nghiến lợi căm tức nhìn Diệp Thiên Dật.
Rất không thể tin được! Cái này hoàn toàn không phù hợp lẽ thường!
Diệp Thiên Dật nhìn Long Dương rồi nhếch miệng cười một tiếng.
"Gào cái rắm, gào đi, ngươi lại gào đi!"
"Gào cái rắm, gào đi, ngươi lại gào đi!"
Tiểu Anh Vũ đứng bên cạnh Diệp Thiên Dật chỉ vào Long Dương dùng giọng nói non nớt của mình nhại lại Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật; "..."
Thôi bỏ đi, nàng căn bản cũng không hiểu mấy từ này có ý gì.
"Ngươi lại gào một cái nữa xem nào!"
"Ngươi lại gào một cái nữa xem nào! Hừ!"
Tiểu Anh Vũ lại nhại theo Diệp Thiên Dật.
Vô cùng nhục nhã! Vô cùng nhục nhã!
Long Dương nghiến răng nghiến lợi.
"Mẹ nó chứ!"
"Mẹ nó chứ!!"
Tiểu Anh Vũ lại nhại tiếp.
Diệp Thiên Dật thật muốn khóc quá, bà chị ơi, ngươi đừng có mà học theo đấy nhá.
"Đuma! Đồ đần!"
"Đồ đàn!"
Diệp Thiên Dật; "..."
Xoẹt ——
Ngay sau đó, Diệp Thiên Dật không chút do dự, một kiếm cứa đứt cổ tên Long Ngạo kia!
"Không!! Khôngggggggggggggg!!"
Hai mắt Long Dương đỏ bừng, ngửa mặt lên trời gào thét!
Đây tuyệt đối là chuyện mà cả đời này hắn cũng không thể tưởng tượng được nổi, bốn Lĩnh Vực, một Thiên Tôn, hắn chỉ bị lôi đình vây khốn một phút mà thôi, làm sao bọn họ lại đều bị giết hết thế này?
"Mẹ nó chứ!"
Diệp Thiên Dật còn chưa kịp nói, Tiểu Anh Vũ đã chỉ vào Diệp Thiên Dật lại hô một câu.
Diệp Thiên Dật; "..."
"Chết hết đi, đi chết hết cho bản tôn!"
"Lại đến, thẻ vương bát vương bát!"
Sau đó Long Dương đang xông tới ngay lập trức biến thành một con con rùa rơi cái bịch xuống mặt đất.
"Tiểu Anh Vũ, xông lênnnn!"
"Xông lênnnnnnn! !"
Sau đó hai người chạy tới.
Bịch bịch bịch ——
Con rùa đáng thương bị hai người giẫm đến mức hoài nghi nhân sinh, nó đang ở đâu, nó là ai, nó đàn làm cái gì?????.
Cô nhóc này mà đi theo Diệp Thiên Dật một thời gian nữa chắc sẽ học thành thói xấu mất thôi.
Ngay lúc sắp hết thời gian một phút, Diệp Thiên Dật lại đổi một thẻ vương bát vương bát nữa.
Tiểu gia ta đêm nay đã kiếm được hẳn mấy triệu giá trị cuồng ngạo, một thẻ vương bát vương bát chỉ có một triệu giá trị cuồng ngạo, ngươi là Thánh Quân cảnh chứ gì? Ta biến ngươi thành con rùa, giẫm ngươi một giờ, xem ngươi có chết hay không?
"Ting Đã sử dụng thẻ đối với mục tiêu, trong một ngày không được sử dụng lặp lại nữa."
Diệp Thiên Dật: ???
Ngớ luôn, Diệp Thiên Dật ngớ hết cả người khi nghe thông báo của hệ thống, động tác dưới chân cũng ngừng lại, nhưng Tiểu Anh Vũ vẫn còn rất chăm chỉ cần mẫn dẫm dẫm lên con rùa, hoàn toàn không cảm giác được nguy hiểm, còn tưởng rằng Diệp Thiên Dật đang chơi trò chơi cùng với nàng.
Aaaaa!!
Cái này thẻ một ngày chỉ có thể dùng một lần đối với một người, ngươi không thể ghi chú một cái ở trong Thương thành được soa, ngươi ghi chú một chút thì chết người à!
"Đừng đạp nữa, đi nhanh thôi!"
Diệp Thiên Dật ôm lấy Tiểu Anh Vũ sau đó triển khai thuộc tính Phong, mau chóng chạy về phía xa.