Chương 308: Diệp Thiên Dật: ???
Lần này nàng đến vì Diệp Tiên Nhi, vốn là định bế quan, nhưng lại thấy cũng vô ích, mà Diệp Tiên Nhi vừa vặn bế quan đột phá, nên nàng tới đây, thuận tiện gặp lại người bạn cũ.
“Bị thương nên để lại chút bệnh cả nghìn năm nay, khoan đã, ngươi nói ngươi đã ngã xuống? Nói cách khác, ngươi đã chết? Vậy sao bây giờ?”
Hoàng Nguyệt thở dài: “Trên thế gian này có quá nhiều thứ mà ta và ngươi đều không biết, ngươi có nghĩ rằng có sức mạnh có thể khiến một người hồi sinh không?”
Thường Hi lắc đầu.
“Nhưng thực sự nó đã xảy ra trên cơ thể của ta, một người trẻ tuổi đã đến di chỉ của ta, không biết đã sử dụng sức mạnh gì khiến ta sống lại, tuy rất là hoang đường, như sự thật chính là như vậy.”
Thường Hi: “…”
“Sao có thể như vậy?”
Thường Hi không dám tin.
“Nếu không thì làm sao bây giờ ta lại ngồi trước mặt của ngươi như thế này được?”
Thường Hi hít một hơi thật sâu.
“Còn người kia thì sao?”
Hoàng Nguyệt lắc đầu: “Ta không biết, hắn rất yếu, chỉ mới là huyền Thiên cảnh, ta cũng không biết hắn đã làm cách nào khiến ta sống lại.”
“Thật không thể tin được.”
“Nhưng thật ra hắn ta rất đẹp trai, hơn nữa cũng là người đàn ông đẹp trai nhất mà ta từng gặp trong bao năm qua, thậm chí còn có kim quang quấn quanh nữa, thật không phải người đơn giản.” Hoàng Nguyệt khẽ gảy ngón tay ngọc, rượu đỏ bay lên rồi rót vào ly.
“Loại rượu này không tệ, lần hồi sinh này quả là khiến ta càng thêm yêu thế gian này.” Hoàng Nguyệt khẽ ngửi ly rượu.
Thường Hi không khỏi tủm tỉm cười: “Thế nên lúc ấy là vì không yêu thích thế gian này nên mới không muốn tiến vào thần cảnh hả?”
Sau đó, Thường Hi nói: “Nhắc đến thanh niên đẹp tria, gần đây ta cũng có gặp một người, ta cảm thấy người đó có lẽ cũng không kém cạnh gì người mà ngươi nói đến đâu.”
“Ồ, Nữ hoàng bệ hạ của chúng đã động lòng rồi sao?” Hoàng Nguyệt khẽ nhếch mép.
Bỗng nhiên nghĩ tới Diệp Thiên Dật, Thường Hi ngây ra một lát.
Tiêu rồi tiêu rồi, hắn sắp đến rồi phải không?
Tại sao Hoàng Nguyệt lại đến Thiên Chi Đảo vào lúc này chứ??
Nếu Diệp Thiên Dật đến thì phải làm sao đây? Mình phải song tu với hắn trước 12 giờ đêm nay, mà Hoàng Nguyệt lại đang ở đây, e rằng đêm nay nàng sẽ không về, chẳng lẽ đuổi nàng đi? Nàng không thể nào đuổi người bạn đã lâu năm không gặp đi được, huống hồ nàng lại còn vừa từ cõi chết trở về nữa!
Quả thật là không được…
Hay là lại làm lại 7 ngày nữa?
Không đời nào! Tuyệt đối không thể!
Thôi được rồi, đến lúc đó rồi tính! Cũng không thể để Hoàng Nguyệt biết, nếu không nàng sẽ cười mình thối mũi mất.
“Chắc nàng cũng không làm vậy đâu.”
Thường Hi khẽ lắc đầu.
Bọn họ là bạn tốt của nhau, nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu hai người họ gặp nhau? Hai người họ đều kiêu ngạo! Rất có thể Thường Hi thà bắt đầu lại 7 ngày nữa chứ sẽ không nói cho Hoàng Nguyệt biết về mối quan hệ giữa nàng và Diệp Thiên Dật, nhưng cũng không nhất định, chỉ có thể nhìn tình huống thôi.
“Vậy để tới lúc đó ta xem xem ánh mắt của ngươi sau bao nhiêu năm liệu có chút cải thiện nào không, người đàn ông mà ngươi gọi là đẹp trai ấy rốt cuộc có gì đặc biệt. Tuy ta không muốn thừa nhận, nhưng ta vẫn phải nói rằng người đàn ông đẹp trai đã giúp ta sống lại nhất định sẽ không kém cạnh gì người mà ngươi nhắc tới đâu.”
“Có muốn cá cược không? Đã lâu rồi không cá cược đúng không nhỉ?”
Thường Hi nhìn Hoàng Nguyệt với ánh mắt đầy tự tin.
“Được, cược cái gì?” Hoàng Nguyệt nhẹ nhàng hỏi
Bọn họ đều không biết rằng họ đang nhắc tới cùng một người.
Mà hai người phụ nữ quyền lực, quý phái và có ánh mắt cao như thế này đều tự tin là mình sẽ thắng.
Điều đó cho thấy Diệp Thiên Dật đẹp trai như thế nào.
“Quy tắc cũ”
“ Được”
Thường Hi nhấp một ngụm rượu, nói: “Có thêm vài yêu tộc nữa đã đạt tới cảnh giới của ngươi.”
“Còn nhân loại thì sao?”
Hoàng Nguyệt hỏi.
“Nhân loại… gần đây có hai người, đó là Tà Phi của của Tà tông và Giáo Hoàng của Võ Thần Điện.”
Hoàng Nguyệt có chút do dự.
“Nhưng vị Cửu Vĩ Thiên Hồ kia của yêu tộc của mức khủng bố, hàn lực của nàng quả là hiếm có trên đời, cho dù là hàn lực của ngươi thì cũng chưa bằng một nửa của nàng.”
Hoàng Nguyệt gật đầu; “Trước đây đã từng thấy, hàn lực của nàng mới được gọi là không độ tuyệt đối, ngươi lo lắng nếu nàng ra tay với nhân tộc thì không ai có thể kháng cự được soa?
“Ừm… khi hàn lực đã đạt tới một trình độ nhất định, thì bất kỳ thuộc tính nào cũng không thể chống lại được, bởi vì hàn lực là vô hình, hơn nữa nàng lại đang ở thành Cửu Châu Thiên.”
Hoàng Nguyệt lau khóe miệng, khẽ nói: “Trước tiên thì ngươi đừng quan tâm tới việc này vội, hãy tìm cách chữa bệnh đi, mau mau nâng cao cảnh giới trước đi đã. Nghe nói gần đây Đế quốc Cửu Châu không được yên ổn cho lắm, việc này có lẽ ta cũng không giúp được ngươi trong lúc này.”
“Không cần đâu.”
Ở bên kia, Diệp Thiên Dật vừa hút thuốc vừa đi thẳng vào.
“Hello tiểu tỷ tỷ, ngươi thật là xinh đẹp.”
Diệp Thiên Dật cười bước tới trước mặt một cô gái, nhả ra một làn khói thuốc, tạo thành hình trái tim.
Cô gái kia lập tức tim đập chân run.
“Cảm ơn…Đế …Đế quân đã khen”
“Được rồi, Nữ hoàng bệ hạ đâu rồi?” Diệp Thiên Dật cười hỏi.
“Nữ hoàng bệ hạ đang tiếp khách quý trong phòng khách.”
“Ồ? Nữ hoàng đang tiếp khách quý sao? Để ta đi xem.” Diệp Thiên Dật nhíu mày.
“Ấy… Đế quân, Nữ hoàng bệ hạ nói không cho phép ai được quấy rầy.”
Mấy cô gái liền ngăn cản.
“Ta cũng không được sao?”
“Cái này…”
Diêp Thiên Dật bước tới, nhẹ nhàng mở cửa.
Là con gái! Hắn biết Thường Hi đang đón tiếp một người con gái, không chừng là Nữ hoàng của một Đế quốc khác.
Nghe thấy tiếng động, Hoàng Nguyệt đang ngồi đối diện với Thường Hi quay lưng về phía cửa quay lại nhìn về phía Diệp Thiên Dật
Diệp Thiên Dật: ???
Bốn mắt dường như chết lặng…