Chương 336: Có ngon không?
“Đừng có nói mấy lời vô nghĩa với ta nữa, khiến cho con gái ta thích cũng không phải dễ dàng, ngươi ngàn vạn lần đừng có chết ! Con nhóc đó nếu như thật sự thích một người, ngươi mà xảy ra chuyện, chỉ e là cả đời này nàng cũng không thể thích thêm người thứ hai nữa, Bạch gia ta muốn tuyệt hậu sao?” Bạch Chính Nguyên liếc nhìn Diệp Thiên Dật.
“Chẳng phải còn anh vợ sao? Anh vợ đi đâu rồi?”
Diệp Thiên Dật hỏi.
“Sớm đã đi rồi, đi Bất Tử Thiên Đường rồi. Ông đây có một trai một gái, hai đứa đều đi đến thế lực của Yêu Tộc. Cũng coi như số phận. Haizz, …. Còn đứa con trai mà ngươi nhắc đến …… tu luyện một đường. Đối với người có chút khí huyết bình thường mà nói, muốn sống lại cũng không dễ dàng gì. Thôi bỏ đi.” Bạch Chính Nguyên thở dài một hơi, sau đó hút điếu thuốc.
“Chú Bạch bây giờ còn mở công ty không?” Diệp Thiên Dật hỏi.
“Mở, nhưng muốn mở công ty ở đây quá khó khăn. Toàn bộ tài sản của nhà họ Bạch không còn một xu dính túi, không mở được.” Bạch Chính Nguyên lắc đầu.
Hắn là con người tài năng, nhưng bây giờ thì không có tiền, tiền quá ít,
Tiền đối với Diệp Thiên Dật cũng không có tác dụng gì, hắn cần tiền thì tiền sẽ tới. Còn Bạch Chính Nguyên thì có năng lực.
“Ở đây, ta còn có 20 tỷ. Chú Bạch cứ cầm lấy mà dùng.” Diệp Thiên Dật nói.
Bạch Chính Nguyên ngạc nhiên, sửng sốt nhìn Diệp Thiên Dật.
“Vốn là vợ ta tích cóp lại, nhưng mà này chú Bạch, ngươi mở công ty, thế 20 tỷ này của ta đổi lấy được 50% cổ phần đi.”
Diệp Thiên Dật cười nói.
“Đệch, thằng nhóc nhà ngươi lúc quan trọng cũng có lúc cần dùng. Bây giờ 20 tỷ đưa ta này, trong vòng 3 năm sau, ta ít nhất sẽ trả lại ngươi gấp 3 lần.”
Bạch Chính Nguyên vỗ vai Diệp Thiên Dật, không nhịn được cười.
“Vậy nói được làm được.”
Ngay lúc này, Diệp Thiên Dật nhận được tin nhắn của Tịch Thiên Vũ, nàng hỏi hắn đang ở đâu vậy?
Diệp Thiên Dật đương nhiên là rất nhớ thương cô nàng này rồi, nàng là đối tượng kích hoạt nhiệm vụ cơ mà.
Thực ra cũng không có chuyện gì, Tịch Thiên Vũ gửi tin nhắn còn khiến cho Diệp Thiên Dật có chút kích động.
Chỉ là tối hôm qua trước mặt mọi người Tịch Thiên Vũ công khai kết bạn Wechat với Diệp Thiên Dật, còn bây giờ thời gian không sớm nữa, bọn họ đã đi vào hậu viện, mà Diệp Thiên Dật vẫn chưa tới. Vì thế Triệu Thiên Thu kêu Tịch Thiên Vũ gửi tin nhắn cho Diệp Thiên Dật.
“Mẹ nó, hại ông đây xao động một chút.” Diệp Thiên Dật xoa xoa cái trán.
“Xao động cái gì?”
Bạch Chính Nguyên hỏi.
“Dạ? Không…. không có gì. Chú Bạch, đến lúc đó ta sẽ chuyển tiền cho ngươi. Bây giờ ngươi đưa ta đến Học viện Cửu Châu Thánh nhé.”
Bạch Chính Nguyên gật đầu: “Được, cảm ơn ngươi vì đã tin tưởng ta. Lúc đó ta sẽ đưa ngươi hợp đồng. Nguồn tài trợ đã có rồi, ông đây có thể phát triển được cơ đồ rồi. Tài năng tu luyện thiên bẩm của ta cũng chỉ như vậy, cả đời này cùng lắm là Lĩnh Vực cảnh à. Vì thể, hi vọng có thể để lại cho ngươi, để lại cho con gái ta chút gì đó. Đi thôi.”
Sau đó, Bạch Chính Nguyên chở Diệp Thiên Dật đến trước cổng Học viện Cửu Châu Thánh.
Ở trước cổng, Thi Gia Nhất và Họa Thủy đang đứng ở đó.
“Hửm, Hàn Tuyết đâu?”
Thi Gia Nhất hỏi.
Sáng này đến nhà bọn họ ăn sáng, không có Diệp Thiên Dật cũng không có cả Bạch Hàn Tuyết, hỏi Mộ Thiên Tuyết thì nàng cũng không rõ nữa. Nhắn tin cho Diệp Thiên Dật thì hắn không trả lời, nhắn tin cho Bạch Hàn Tuyết thì nàng cũng không trả lời.
Lý do Diệp Thiên Dật không trả lời là do đang nói chuyện cùng Bạch Chính Nguyên, còn Bạch Hàn Tuyết không trả lời chắc có lẽ đang trên máy bay.
“Đi rồi.” Diệp Thiên Dật trả lời.
“Hả? Đi rồi? Đi đâu?” Thi Gia Nhất ngạc nhiên hỏi.
Diệp Thiên Dật nhún vai:
“Thiên Đồ Sơn.”
Họa Thủy tỏ vẻ vô cùng kinh ngạc.
“Chị Bạch đi Thiên Hồ Sơn rồi?”
Diệp Thiên Dật gật đầu.
Cái này thì Thi Gia Nhất cũng hiểu rõ.
“Thì ra là như vậy! Woa!! Tiểu Hàn Tuyết này đúng thật là, cả đêm êm hơi lặng tiếng, không có tin tức gì, sau đó bỗng nhiên đi Thiên Hồ Sơn. Ta phục rồi.”
Thi Gia Nhất thở dài một hơi.
“Nàng ấy lo lắng, sợ lỡ nhìn thấy các ngươi thì không nỡ rời đi. Vì thế, ta đoán rằng đợi lúc nàng đến nơi sẽ nói với các ngươi.” Diệp Thiên Dật nói.
“Vậy Bạch Hàn Tuyết không có ở đây, ngươi không phải được thỏa sức tung hoành, tha hồ “ngủ” với mấy em gái còn gì?” Thi gia Nhất không chút gì kiêng dè, nói Diệp Thiên Dật.
“Đúng rồi đó!! Ngươi đầu tiên ta “ngủ” là với ngươi đó. Tối nay ông đây tắm rửa sạch sẽ thơm tho ở nhà đợi ngươi. Đừng quên trò cá cược tối qua!!”
Diệp Thiên Dật hung tợn nói.
Thi Gia Nhất: “……”
“Khụ khụ ——”
Nàng ho khan một tiếng.
“AAA, Tiểu Hàn Tuyết đi rồi, vòng giao lưu xã hội của bổn tiên nữ đây lại nhỏ lại rồi. Không được, không được. Bổn tiên nữ cần phải nhanh chóng mở rộng vòng tròn bạn bè của mình!” Thi Gia Nhất nghĩ ngợi, sau đó hỏi Diệp Thiên Dật: “Vậy phòng của Bạch Hàn Tuyết còn trống không?”
“Ngươi muốn chuyển qua đó?”
“Cái rắm ấy, bổn tiên nữ còn lâu mới thèm qua đó. Đi đi đi thôi, học viện kêu chúng ta đến hậu viện.”
Diệp Thiên Dật vừa bước vào thì có vô số tiếng thét chói tai từ các cô gái.
…………………….
Ở nhà, Mộ Thiên Tuyết bước vào phòng của Diệp Thiên Dật, nhìn thấy Tiểu Anh Vũ nằm ở đó ngủ say sưa, còn ngậm ngậm ngón tay, rồi liếc nhìn miếng thịt kho tàu trên tay mình.
Vừa mới kho xong, dự định đưa cho nàng nếm thử.
Sau đó, Mộ Thiên Tuyết cầm miếng thịt kho tàu đặt trước mặt Tiểu Anh Vũ.
Chiếc mũi nhỏ nhắn của Tiểu Anh Vũ khịt khịt, vô thức tiến về phía trước.
A woaaa -------
Sau đó, đôi mắt vẫn nhắm nghiền, nàng gặm một miếng, ăn miếng thịt trong miệng, vừa ngủ vừa vô thức nhai trong sung sướng.
Đang nhai đi nhai lại, chuyển động của nàng đột nhiên dừng lại, bất động rồi.
“Có ngon không?”
Mộ Thiên Tuyết cực kỳ mong chờ, hỏi.