Chương 337: Cái đầu nhỏ của Tiểu Anh Vũ nghiêng một cái……… bất động rồi.
Tiểu Anh Vũ đang chìm trong giấc mộng, cái đầu nhỏ hơi động đậy ……… bất động luôn rồi.
Mộ Thiên Tuyết: “.............”
“Thôi được rồi.”
Nàng bất lực bước ra ngoài, xem ra là không ngon rồi.
Nhưng mà không có sao! Tuy rằng khó khăn, nhưng nàng sẽ tiếp tục cố gắng, nhất định làm được ngon hơn!
Đi đến phòng của Bạch Hàn Tuyết, mở cửa vào, nàng không biết đã xảy ra chuyện gì nữa. Mới sáng sớm, Diệp Thiên Dật bước vào phòng, gọi nàng hỏi có thứ đồ gì có thể bảo vệ được tính mạng không? Hắn dùng rất nhiều rất nhiều tiền để đổi với nàng. Sau đó, Mộ Thiên Tuyết đã đưa cho hắn hạt châu kia.
Nàng đương nhiên vẫn còn rất nhiều bảo bối, nhưng mà vốn là không muốn đưa cho Diệp Thiên Dật, bởi vì nàng biết quá mức ỷ lại vào bảo vật đối với sự tiến bộ của võ giả là rất ít, nhưng dạng như Vô Thượng Thánh Tâm Liên thì cần thiết.
Chỉ chẳng qua lần này nàng cố tình để ý điều gì đó ……..
Có mùi hương ………
Lại là mùa hương đó!! Lần này thì bay từ trong phòng của Bạch Hàn Tuyết ra.
Mộ Thiên Tuyết nghi ngờ bước vào.
Thứ đầu tiên nhìn thấy là chiếc giường vô cùng vô cùng lộn xộn, sau khi bước vào, mùa hương này càng rõ ràng hơn, nàng nhìn lên trên giường.
Lại là thứ đó!
Màu trắng …….. hương vị giống y như chiếc bánh mà Diệp Thiên Dật đã đưa cho nàng, chỉ là….
Tại sao lại ở trên giường ?? Vả lại làm sao trên giường còn xuất hiện vết máu??
Mộ Thiên Tuyết ngồi ở mép giường, đưa tay ra sờ soạng mấy thứ màu trắng đó, rồi đưa lên chóp mũi ngửi ngửi.
Không sai, chính là mùi vị đó!!
Diệp Thiên Dật chính là dùng thứ này làm bánh kem đưa cho nàng?
Sau đó, nàng cẩn trọng đưa lên môi mình, mút mút một cái.
“Ừm……”
Mộ Thiên Tuyết nghiêng đầu.
Thật kỳ lạ………
Có vẻ giống với hương vị của cái bánh đó, nhưng cũng không giống lắm?
Chỉ là trên giường tại sao lại có vết máu, còn có vết nước nữa.
Vì ga giường màu trắng nên nhìn rất rõ.
Chẳng lẽ là Bạch Hàn Tuyết bị thương, vì thế nên Diệp Thiên Dật mới tìm đến thuốc bảo vệ tính mạng, chính là để cứu nàng ấy?
Thôi bỏ đi, nàng không nghĩ nữa, nếu như thật sự gấp rút cần nàng giúp đỡ, Diệp Thiên Dật sẽ nói, vẫn nên nghiên cứu cách làm các món ăn ngon thôi.
Không sai, Thần tiên tỷ tỷ này đúng là người trời mà, thậm chí còn không biết lúc nãy bản thân mình ăn cái gì……
……………….
Bước vào cửa của hậu viện, Học viện Cửu Châu Thánh, nơi này cấm người khác lui tới, cho nên hiện tại chỉ có người của hậu viện. Đương nhiên, Tiêu Dịch bọn họ đã vào từ trước, bọn họ sợ nhìn thấy Diệp Thiên Dật sẽ lại ôm một cục tức nữa.
Lúc này, nơi này chỉ có Tịch Thiên Vũ, Liễu Khuynh Ngữ cùng Tử Yên Nhiên, bọn họ đều là bạn bè tốt của Diệp Thiên Dật, cũng muốn kết thân cùng Diệp Thiên Dật, đương nhiên sẽ ở đây đợi bọn họ.
“Hửm? Còn một người nữa đâu?”
Triệu Thiên Thu nhìn thấy Thi Gia Nhất dẫn theo Diệp Thiên Dật, cùng Họa Thủy đi vào, có hơi chút sửng sốt, không phải vẫn còn Bạch Hàn Tuyết nữa sao? Nàng có thể làm Hấp Thần Ngọc Trụ tăng lên 50%. Điều này cũng đáng được quan tâm.
“À, nàng đang ở cữ, có thể sẽ không trở lại Học viện nữa được rồi.” Diệp Thiên Dật nói.
Mấy cô gái: “..........”
Lời nói này có thể là Triệu Thiên Thu còn tin được chút đỉnh.
“Rời đi rồi?”
Diệp Thiên Dật gật đầu.
“Aiya, được thôi, Học viện Cửu Châu Thánh không giữ được chân của nàng.”
Diệp Thiên Dật lắc đầu: “Không phải, nàng muốn tìm một nơi thích hợp hơn để tu luyện.”
“Đây cũng là sự lựa chọn đúng đắn, không sao hết, vậy cái này đưa cho các ngươi……”
Triệu Thiên Thu trao cho Diệp Thiên Dật và Họa Thủy mỗi người một cái huy hiệu.
“Có huy hiệu này mới có thể mở ra được Truyền tống trận sao sáu cánh vào bí cảnh của hậu viện! Đi theo ta.”
Ngoại trừ hai mươi người có ở hậu viện từ trước, đối với bất kỳ người nào khác đó là một nơi bí ẩn! Thậm chí bọn họ còn không biết làm thế nào mới có thể vào được hậu viện.
Vài người đi đến một cái sân vô cùng rộng, nơi này bao gồm một khu vực cấm vào rất lớn ở xung quanh. Sân này rất đẹp, còn có một hòn non bộ lớn, thu hút ánh nhìn.
Sau đó, Triệu Thiên Thu lấy huy hiệu ra, dán lên một cây cột rất lớn ở bên cạnh. Khi ánh sáng le lói chiếu vào, một mảng ngôi sao sáu cánh màu vàng kim hiện ra trên mặt đất phía trước hòn non bộ.
“Đây chính là cách để các ngươi tiến vào trong hậu viện, sau khi bước vào, cách để đi ra cũng y chang vậy.”
Triệu Thiên Thu tiếp tục nói: “Tiến vào đi.”
Sau đó, hắn bước vào truyền tống trận hình ngôi sao sáu cánh, lập tức biến mất ngay tại chỗ.
“Chúng ta cũng đi vào thôi.”
Liễu Khuynh Ngữ nói.
Sau đó, bọn họ lần lượt bước vào bên trong truyền tống trận.
Trước mắt lóe lên một tia sáng, đôi chân lần nữa đứng vững lại, bọn họ đã đến hậu viện rồi.
Còn chưa mở mắt ra, Diêp Thiên Dật đã cảm nhận được luồng linh lực thiên địa siêu mạnh vây xung quanh.
Linh lực thiên địa ở nơi đây mạnh hơn thế giới bên ngoài gấp nhiều lần! Nhưng mà …… không có khoa trương như thế mười mấy lần.
Sau đó, hắn từ từ mở mắt ra.
Nơi đây so với trong tưởng tượng của Diệp Thiên Dật không giống nhau lắm, phong cảnh tối đen như mực, không biết ở đây rộng lớn như thế nào, xung quanh có đủ loại đủ kiểu các dạng đất trống, hai bên cạnh là khu rừng nhỏ, thực sự là những khu rừng nhỏ.
Điểm đặc biệt duy nhất ở đây chính là tòa tháp rất lớn trước mặt, trên đỉnh tòa tháp còn có ánh sáng màu xanh lập lòe, nhấp nháy. Thỉnh thoảng sẽ có sấm sét đánh xuống đó. Thậm chí ngươi còn cảm nhận được sức mạnh của sấm sét đó ở đây.
Sau đó, Triệu Thiên Thu nói với Diệp Thiên Dật và Họa Thủy: “Đây là hậu viện, chính xác mà nói là tòa Thiên Lôi tháp này chính là hậu viện, Thiên Lôi này là linh vật thiên địa Thần giai, vả lại không chỉ đơn giản là linh vật thiên địa, Cửu Dương Tuyệt Lôi, tìm hiểu thêm một chút thì tốt, Cửu Dương Tuyệt Lôi này sức mạnh vô cùng vô cùng lớn, làm cho linh lực thiên địa này lên đến cùng cực.”