Chương 427: Vạn lôi khuynh lạc.
Đế quốc Cửu Châu của nàng, một khi mất thành Bắc Châu Thiên, căn bản không thể lấy lại được nữa!
"Xong rồi xong rồi! Tận mười triệu đại quân! Thần... Thần tiên tỷ tỷ còn chưa ra tay sao?"
"Chắc chắn nàng sẽ không đánh đâu, lúc này cũng không làm gì, nàng chỉ áp chế đám Thiên Đạo cảnh mà thôi, bây giờ... Đế quốc Cửu Châu xong rồi!"
"Còn người kia thì sao? Hắn vẫn còn gọi được thêm một triệu, mười triệu đại quân nữa chứ?"
Người xem trực tiếp nhìn về phía Diệp Thiên Dật.
"Làm sao được, hồi đầu hắn triệu hồi ra mấy triệu, gần chục triệu quân, nhưng các ngươi không thấy bây giờ một lần hắn chỉ triệu hồi được hơn mấy trăm ngàn sao? Nếu hắn có năng lực như thế, đã sớm gọi ra cả rồi!"
"Có điều... Bọn họ thật sự đã làm hết mình rồi, tới bây giờ ta cũng không ngờ rằng hai người bọn họ có thể lật ngược chiến cuộc, ván cờ vốn phải thua lại có thể kiên trì thêm một lúc! Bất kể là người Thiên Đạo cảnh kia, hay là chàng trai không biết tên của Đế quốc Cửu Châu, sau trận chiến này bọn họ sẽ triệt để nổi tiếng, chỉ là..."
"Nhóm Nữ hoàng bệ hạ còn không tới, thần tiên tỷ tỷ cũng không ra tay, Đế quốc Cửu Châu sẽ sụp đổ mất thôi!
"..."
Diệp Thiên Diệp đứng lên.
"Chậc, nếu tối nay ngươi lại... Không cho ta mở khóa tất cả các loại tư thế, vậy thì ta chỉ có thể dùng sức mạnh!"
Diệp Thiên Dật cắn răng.
Vút ——
Một cái chớp mắt, Diệp Thiên Dật giải phóng sức mạnh thuộc tính phong của mình, tốc độ đột nhiên tăng vọt, lao thẳng về phía chiến trường, xông tới mười triệu tăng viện sắp đến!
"Hắn định làm gì? Chẳng... chẳng lẽ hắn tính một mình ngăn lại cả mười triệu đại quân?"
"Gì? Hắn là Thiên Đạo cảnh sao? Hắn không phải Thiên Đạo cảnh, sao mà làm nổi? Người ta đạp cho một cái cũng đạp hắn chết được nữa là!"
"Vậy vậy... Hắn đi tìm chết à?"
Mộ Thiên Tuyết ngước mắt nhìn Diệp Thiên Dật.
Hắn muốn làm gì?
Trong chiến trường, Thi Gia Nhất, Tịch Thiên Vũ cũng nhìn thấy Diệp Thiên Giật lao tới nhanh như một cơn gió.
"Diệp Thiên Dật! Ngươi làm cái gì vậy!?"
Thi Gia Nhất kêu to, phóng thích sức mạnh không gian, tới cạnh Diệp Thiên Dật.
"Xem cho kĩ mà học tập nè."
Thi Gia Nhất: ???
"Này, ngươi không phải Thiên Đạo cảnh mà!"
Diệp Thiên Dật bay đi như tên bắn.
"Trời!"
Thi Gia Nhất chẳng thể ngờ nổi!
Người này đúng là điên rồi!
Mười triệu quân hừng hực đánh tới, ngươi còn một mình xông vào?
Được rồi, Diệp Thiên Dật quả rất thần kỳ, nhưng hắn còn lấy ra được cái gì chứ?
"Quý vị có thấy không, thiếu niên không biết tên của Đế quốc Cửu Châu đang chọc thủng chiến trường, xông về phía mười triệu viện quân của Đế quốc Lôi Lăng, hắn muốn làm gì đây?"
Chúng phóng viên cầm thiết bị phát sóng trực tiếp kéo ống kính đến gần, nhắm ngay Diệp Thiên Dật.
Tất cả những người đang xem trực tiếp nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên Dật.
"Bệ hạ, có phải chặn hắn lại không?"
Một cường giả bên cạnh Đại đế Lôi Lăng hỏi.
Ý nghĩ đầu tiên trong đầu Đại đế Lôi Lăng là không ổn, cần ngăn hắn lại!
Chỉ là... nghĩ lại một chút, tên Diệp Thiên Dật này có nghịch thiên hơn nữa thì có thể có thủ đoạn nào cơ chứ? Hắn là thần chắc?
Chưa kể nếu ra tay với hắn, sợ rằng người phụ nữ kia cũng sẽ ra tay!
"Không cần, bản đế muốn nhìn xem hắn còn làm được cái gì nữa? Giẫm chết hắn cho ta!"
Diệp Thiên Dật vọt tới chỗ kia, hết sức thở ra một hơi.
Mấy chục ngàn quân tinh nhuệ thấy một kẻ to gan đứng phía trước, sao có thể dừng?
“Xông leennnnnnnn.”
"Lênnnnnn!"
"..."
Diệp Thiên Dật giơ tay.
Vào lúc này, một vài người ở Đế quốc Thần Phong cũng đang theo dõi truyền hình trực tiếp, cũng chú ý theo dõi chiến sự ở Bắc Cương!
"Là hắn, chính là hắn!"
Người đang đóng quân ở tiền tuyến Tây Cương, nhìn Diệp Thiên Dật trong màn hình, hắn không biết người này, đêm đó quá mơ hồ, nhưng động tác giơ tay kia...
Là ác mộng cả đời hắn cũng không thể quên được!
"Mây phủ!"
Diệp Thiên Dật nắm tay thành nắm đấm giơ lên.
Một chớp mắt tiếp theo, bầu trời trên đầu hắn và mười triệu đại quân, giăng đầu sấm sét!
"Mưa rơi!"
Rào rào rào ——
Trong phút chốc, bầu trời nghiêng đổ...
Mưa ầm ầm, đương nhiên, chỉ có Diệp Thiên Dật và chiến trường phía sau quân chi viện đổ mưa, đại chiến giữa hai nước phía trước nên thế nào vẫn thế ấy.
Mưa lớn khó mà tưởng tượng được!
"Cái gì?"
Thấy một màn này, ai cũng há hốc mồm!
Hô phong hoán vũ?
Ực ——
"Không ổn! Không ổn!"
Người xem trực tiếp siết chặt nắm tay.
"Không đúng!! Mau, mau ra tay!"
Đại đế Lôi Lăng nhìn phía sau đột nhiên mưa như thác lũ, cả người hỗn độn trong gió!
Mới vừa còn là trời trong vắt, bây giờ đã mưa xối ầm ầm?
Diệp Thiên Dật khẽ cong khóe môi.
Hắn không dám phóng thích ở chiến trường của hai đại đế quốc phía sau, nhưn giờ đã bị ngăn cách, trước mặt Diệp Thiên Dật đều là quân địch, hắn chẳng cần lo gì nữa.
"Sét đánh!"
Nháy mắt, khoảng trời trên đầu đầy ắp sấm chớp.
“Vạn lôi khuynh lạc!”
Diệp Thiên Dật dang hai tay, hưởng thụ thời khắc được vạn người chú ý.
Đùng ——
Khoảng khắc tiếp theo, khoảng không phía trước Diệp Thiên Dật, giáng xuống hàng vạn tia sét!
Đùng Đùng ——
Rầm ——
"A —— "
Thoáng chốc, sấm chớp khủng bố đánh xuống mặt đất, nước mưa trong không khí dẫn điện, đánh tan mười triệu đại quân phía trước!
Lợi hại, thật lợi hại, trong thời gian ngắn có thể giết mấy trăm ngàn người, dù không phải một tia sét đánh một người, nhưng cộng thêm dẫn điện thì sao? Cộng thêm trong lúc hỗn loạn bất ngờ, người đạp lên người, ngựa giẫm lên người thì sao?
Mọi người: ???
Ực ——
Người nào người nấy nuốt nước miếng ừng ực.
Hô phong hoán vũ, kêu gọi sấm sét?
Định mệnh, đây là thần à?
Đại đế Lôi Lăng trợn trừng mắt!
Cảnh... cảnh tượng này... Sao như đã từng nghe nói?
Diệp Thiên Dật...
"Gió thổi!"
Diệp Thiên Dật hơi cong khóe môi, giây tiếp theo, nơi hắn đứng nổi lên một cơn lốc mạnh mẽ, hất tung đại quân ra sau.
Đám quân lính và những con ngựa đang lui về phía sau!
"Gió lớn quá! Không mở nổi mắt nữa!"
"A —— "
Lốc cuốn, sấm sét, nước dẫn điện, Diệp Thiên Dật mượn hệ thống hô phong hoán vũ, ngăn đại quân không tiến được bước nào nữa.
Có thể khi đối mặt với mười triệu đại quân, hệ thống không thể giết được bao nhiêu người, nhưng chắc chắn có thể ngăn cản bọn họ tiến lên.
Ực ——
Khán giả đang theo dõi trực tiếp đều sôi nổi nuốt nước bọt.
Đây là... Thần à?
"Các... các anh chị em đang xem truyền hình trực tiếp, mọi người có thấy không? Lại có người... có thể hô mưa gọi gió kìa?"
Nhóm phóng viên nuốt nước miếng hướng ống kính về phía Diệp Thiên Dật.
"Quá... quá khó tin! Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, nếu chỉ nghe qua lời đồn đại, chắc chắn ta sẽ mắng kẻ nói là ngu si, đần độn!"
"Hắn là lá bài tẩy của Đế quốc Cửu Châu à? Ta hiểu rồi, cuối cùng ta cũng hiểu rồi!"