Chương 464: Diệp Thiên Dật bị hai người đẹp trói.
Bên kia Diệp Thiên Dật đã luyện xong đan dược chữa trị cho Trương Tôn giả.
Đan dược này quả thực có thể chữa khỏi hắn cho hắn, Diệp Thiên Dật cũng không động tay động chân, tại sao à? Vì hắn còn phải cho bọn họ ăn Tử Mẫu Thiên Vẫn Đan nữa, thế nên không cần gian lận trong đan dược trị liệu.
Trương Tôn giả do dự một lát rồi vẫn ăn viên đan dược.
Dù sao bên cạnh còn có Độc Tôn giả và Quốc sư, nên hắn không cần lo gì cả.
Hồi sau...
Uy thế mạnh mẽ chợt bùng phát!
"Lên cấp?"
Quốc sư và Độc Tôn giả đứng cạnh lộ ra vẻ mặt giật mình.
"Bệnh... bệnh của ta khỏi rồi!"
Trên mặt Trương Thiên Sư toàn là không dám tin tưởng.
Vì bệnh đã khỏi nên hắn cũng lên cấp!
Độc Tôn giả và Quốc sư cũng sững sờ, sau đó là ngạc nhiên mừng rỡ!
Tất cả y sư đỉnh cấp đều không làm được, Tứ hoàng tử lại thật sự chữa được! Quá thần kỳ! Vậy bọn họ cũng tuyệt đối không thành vấn đề!
Tiếp đó Diệp Thiên Dật nói: "Vậy giờ ta sẽ luyện chế đan dược cho Độc Tôn giả."
“Đa tạ bệ hạ, đa tạ bệ hạ!”
Độc Tôn giả kích động đến mức gọi thẳng Diệp Thiên Dật là bệ hạ, dù sao ở đây cũng chỉ có ba người bọn họ, ai cũng hiểu rõ trong lòng rồi.
Diệp Thiên Dật giúp Độc Tôn giả luyện xong thì đưa đan dược cho hắn.
Nói cho đúng thì tuy trông Càn Khôn Thánh Thuật có vẻ như chẳng có mấy tác dụng, nhưng lại trợ giúp cho Diệp Thiên Dật rất nhiều.
Độc Tôn giả vì Trương Tôn giả mở đường trước, không hề do dự ăn đan dược.
Hồi lâu sau, hắn mở mắt!
"Độc Tôn giả, sao rồi?"
Quốc sư hỏi.
Độc Tôn giả vận chuyển linh lực, tiếp đó hoàn toàn khiếp sợ.
"Tốt quá! Rất tốt! Lúc ta vận chuyển độc lực toàn thân đã không còn chút đau đớn nào! Ám tật quấy nhiễu ta mấy chục năm, đã khỏi thật rồi!"
Hắn cảm kích nhìn Diệp Thiên Dật.
"Đa tạ bệ hạ!"
Diệp Thiên Dật cười cười.
“Không có việc gì là tốt rồi!”
Quốc sư đã toàn tâm toàn ý tin tưởng hắn!
"Đáng tiếc bây giờ bổn hoàng tử tạm thời không thể chữa cho Quốc sư, vậy cũng không sao, chờ ngày mai sau khi đại điển đăng cơ kết thúc, bổn hoàng tử sẽ tranh thủ thử xem." Diệp Thiên Dật nói.
“Đa tạ Hoàng…… Bệ hạ!”
Quốc sư hành lễ.
"Bệ hạ, vậy... Những dược liệu..."
Diệp Thiên Dật cười nói: "Là để luyện chế cho tất cả Thiên Đạo cảnh, thậm chí là Thánh Quân cảnh của hoàng thất một loại đan dược."
“Đan dược?”
"Dẫu là không thể giúp Thánh Quân cảnh và Thiên Đạo cảnh lên một cấp, nhưng chắc chắn có thể tăng tu vi, giảm mấy năm thậm chí mười mấy năm tu luyện cũng không thành vấn đề! Chủ yếu là để cao sức mạnh của các ngươi, vậy mới có thể đối phó với Đế quốc Cửu Châu!"
Bọn họ giật mình.
"Đế quốc Lôi Lăng ta có bệ hạ, đã định trước là bất khả chiến bại!"
Diệp Thiên Dật tỏ vẻ, chẳng lẽ đây là quyền lực sao? Bên người quyền lực đều là những tay chân chó chuyên nịnh hót?
Ừm... Cũng không tệ lắm.
"Vậy xin các vị giúp ta hộ pháp!"
"Không thành vấn đề!”
....
Ở một nơi khác, những người ám sát Diệp Thiên Dật cũng đã có hành động, từng người từng người trong Vương phủ lặng lẽ bị giết.
"Cái Vương phủ này không có nổi một tên thị vệ nào giỏi chút à?"
"Đương nhiên, Tứ hoàng tử trước kia phế vật đến mức nào, gần như đã bị Tiên Đế bỏ rơi, lôi đâu ra một thị vệ giỏi?"
"Nhưng nếu như Tứ hoàng tử lên ngôi, theo lý thì hoàng thất cũng phải âm thầm bảo vệ hắn chứ."
Lúc này, có tiếng người vang lên: "Ngươi nói không sai, đúng là bọn ta âm thầm bảo vệ Tứ hoàng tử điện hạ."
Xoát xoát xoát….
Theo tiếng nói, từng bóng người xuất hiện trước mặt kẻ đến ám sát, không dưới hai mươi người!
Mấy kẻ đến ám sát Diệp Thiên Dật ngốc rồi!
Nhiều quá vậy?
...
Quay lại chỗ Diệp Thiên Dật.
Hắn đã luyện chế xong Tử Mẫu Thiên Vẫn Đan.
"Ba vị có muốn thử trước không?"
Bọn họ thật sự vô cùng tin tưởng Tứ hoàng tử, không chút chần chừ cho vào miệng nuốt xuống! Ngay sau đó cảm nhận được tu vi trong người tăng lên!
"Bệ... bệ... bệ hạ thực siêu quần! Ta đã đến Thiên Đạo cảnh mà còn có thể tăng lên một phần ba, thật là giảm bớt mười mấy năm khổ luyện!"
Quốc sư kinh hãi nói.
Diệp Thiên Dật cười cười: “Ở đây còn một trăm viên, phiền các vị đưa cho Thánh Quân cảnh, Thiên Đạo cảnh trong hoàng thất và những người ủng hộ Đế quốc Lôi Lăng sử dụng, ưu tiên Thiên Đạo cảnh trước."
"Tuân lệnh!"
"Ừm, các ngươi khỏi cần dùng tiếp, vì chỉ có viên đầu tiên là hữu hiệu, chuyện này trước hết cứ vậy đã, bổn hoàng tử đi nghỉ trước, ngày mai còn phải chuẩn bị cho đại điển đăng cơ."
"Cung tiễn bệ hạ!"
Diệp Thiên Dật ra ngoài, ba người bọn họ hoảng hốt nhìn nhau!
“Có Tứ hoàng tử trở thành Đế Vương, Đế quốc Lôi Lăng của chúng ta cũng có hy vọng xưng bá rồi!"
"Đúng thế! Mau mau chia đan dược này cho những cường giả khác đi!"
...
Diệp Thiên Dật không lo bọn họ phát hiện Tử Mẫu Thiên Vẫn Đan. Trong Càn Khôn Thánh Thuật đã ghi, đây là phương thuốc do một y sư đỉnh cấp tìm ra, chỉ hắn mới có thể luyện chế, cũng chỉ hắn mới biết Tử Mẫu Thiên Vẫn Đan. Hơn nữa, Diệp Thiên Dật còn luyện ngay dưới mí mắt bọn họ, không có một độc thảo nào, bọn họ sẽ càng thêm không lo lắng rằng viên thuốc này sẽ kiểm soát tính mạng của họ!
Diệp Thiên Dật châm một điếu thuốc, hít một hơi, đi lên lầu.
Ừm... Để xem đêm nay có xảu ra chuyện gì không.
Vừa mở cửa phòng.
Rầm rầm-----
Hai luồng sức mạnh nháy mắt ập về phía Diệp Thiên Dật.
Nói cho rõ nhé, Diệp Thiên Dật thật lòng không phản ứng kịp! Chủ yếu là hắn không thể ngờ được, cô em nóng nảy và Chu Tử Tuyết sẽ ra tay với hắn.
Lại thêm các nàng là Lĩnh Vực cảnh, cao hơn Diệp Thiên Dật.
"Các ngươi có ý gì?"
Kiếm của hai người kề sát vào cổ Diệp Thiên Dật, Chu Tử Tuyết thuận tay đóng cửa lại, rèm cửa sổ đã kéo xuống từ lâu, ba ngươi ở trong một căn phòng tối om.