Chương 463: Hắn không phải Tứ hoàng tử.
Mấy thành viên trong hoàng thất thấy Thiên Phi cũng rất chi là lúng túng!
Nói sao nhỉ? Mặc dù nàng là phi tử của Tiên Đế nhưng cũng có một ít quyền lực, nói gì thì cũng là người của Tiên Đế mà! Song lúc nghe được lời của Diệp Thiên Dật, bọn họ trố mắt nhìn nhau!
Đây cũng chẳng phải chuyện lần đầu tiên xảy ra, thậm chí còn có Thái tử lên ngôi, nạp người phụ nữ đã bị Tiên Đế thị tẩm làm phi, mà bây giờ Tiên Đế còn chưa từng chạm vào Thiên Phi, vậy hẳn không có vấn đề gì! Mấu chốt là Tứ hoàng tử, ý của tân hoàng ngày mai, bọn họ không thể không đồng ý!
"Ha ha ha, Tứ hoàng tử điện hạ, đây là chuyện nhỏ thôi!"
"Đúng vậy đúng vậy, bọn ta đều là thành viên hoàng thất, chuyện nhỏ như vậy tự nhiên không có vấn đề gì, đến lúc đó cũng chỉ là một câu nói của Tứ hoàng tử mà thôi."
"Đúng vậy... Hơn nữa dù Thiên Phi nương nương là phi tử của Tiên Đế, nhưng nàng còn chưa thấy mặt Tiên Đế, tuyệt đối không có vấn đề! Hai vị yêu thương lẫn nhau, ở chung một chỗ, hợp tình hợp lý!"
"..."
Cả đám rối rít phụ họa!
Chu Tử Tuyết: "..."
Diệp Thiên Dật cười cười.
"Vậy ta đây cảm ơn các vị!"
"Ha ha ha, chuyện nhỏ chuyện nhỏ! Tứ hoàng tử điện hạ, ngài và Hoàng tử phi nghỉ ngơi trước, bọn ta không quấy rầy nữa!"
Quốc sư nhìn mấy người khác, nháy nháy mắt.
Diệp Thiên Dật bày tỏ, quốc sư này rất biết cách phối hợp nha!! Giờ đã gọi Chu Tử Tuyết là Hoàng tử phi rồi cơ đấy.
"Phải phải phải, bọn ta rời đi trước!"
Sau đó hai mươi mấy người cuống cuồng chạy ra!
Chu Tử Tuyết: "..."
OK!
Nơi này có nhiều hoàng thất lấy lòng tân đế như vậy, hợp tình hợp lý!
Đến cả Quốc sư cũng ở đây cũng chứng tỏ, việc ngày mai Tứ hoàng tử là tân đế đã không còn gì phải nghi ngờ!
Đương nhiên bọn họ không rời đi, chỉ là đổi một chỗ khác mà thôi, Tứ hoàng tử muốn động phòng với Hoàng tử phi, bọn họ ở đó xem còn ra thể thống gì.
"Cô Chu, giờ được rồi chứ? Nhiều thành viên hoàng thất làm chứng như vậy cơ mà."
Diệp Thiên Dật cong môi cười trêu chọc.
"Ta hiểu rồi, vậy ta lập tức lên phòng chờ Tứ hoàng tử điện hạ."
Chu Từ Tuyết lạnh nhạt nói một câu rồi lên tầng.
Cũng bất lực lắm chứ bộ!
Đành chịu thôi, đáng thương một đời nàng chỉ có thể bất lực, không có quyền lựa chọn.
Vậy cũng còn tốt chán, hắn cũng đã ấn dấu tay vào giấy cam kết, đến lúc đó nàng có thể tự do, hoàng thất không còn lý do đuổi giết nàng, Phong Tuyết Môn cũng không có lý do nói nàng sai!
Diệp Thiên Dật nhún vai.
Hắn biết trên tầng còn một người trên đó, nhưng cũng chẳng sao cả!
Sau đó Diệp Thiên Dật đến một nơi không người, chuẩn bị luyện chế một ít đan dược.
Đường đường Tứ hoàng tử, cộng thêm có mấy người Quốc sư tương trợ, muốn dược liệu gì cũng chỉ là chuyện nhỏ như con thỏ đang ăn cỏ? Nhất là Diệp Thiên Dật luyện đan dược trị liệu cho bọn họ, bọn họ nhất định vui vẻ nhận việc!
"Hừm..."
Diệp Thiên Dật ở một nơi không người, nhìn đám dược liệu.
Hắn cần luyện một loại đan dược mà sau khi cường giả ăn vào, mình có thể nắm giữ mạng sống của trong tay! Hắn muốn họ chết, họ tất phải chết.
Có rất nhiều đan dược kiểu vậy, nhưng muốn Thiên Đạo cảnh trúng chiêu mà không hay biết gì, thật sự rất khó! May là trong Càn Khôn Thánh Thuật có một loại đan dược như vậy!
Hiệu quả rất đơn giản, loại đan dược này được chia thành hai viên mẹ con, Diệp Thiên Dật uống đan dược mẹ, những người khác uống viên đan dược con, Diệp Thiên Dật chết, bọn họ cũng phải chết, Diệp Thiên Dật muốn bọn họ chết, bọn họ tất phải chết!
Điểm đáng sợ nhất của loại đan dược này là, sau khi ăn xong chẳng những không phát hiện nó là độc, mà ngược lại còn làm cảnh giới tăng lên một cấp, dĩ nhiên Thiên Đạo cảnh và Thánh Quân cảnh thì không thể tăng, dù sao cũng không thể nghịch thiên như vậy, nhưng có điều một khi mấy người đó cảm nhận được tu vi tăng lên ắt sẽ mừng rỡ như điên.
Dược liệu đã chuẩn bị xong, đặc biệt tất cả lại đều là linh dược, trong mắt người khác không hề có độc! Nhưng chỉ cần hợp vào một chỗ sẽ thành Tử Mẫu Thiên Vẫn Đan có thể quật ngã cả Thiên Đạo cảnh, tóm lại là chẳng hại gì đến Diệp Thiên Dật, hắn cứ ăn đan dược mẹ thôi.
Quốc sư, Độc Tôn giả và Trương Tôn giả ở cạnh hộ pháp cho Diệp Thiên Dật vì còn có đan lôi! Hơn nữa Diệp Thiên Dật cũng không lo bại lộ!
"Tứ hoàng tử, ám tật của lão thần...”
Trương Thiên Sư hỏi một câu.
"Đan sắp luyện xong, bao gồm cả độc trên người Độc Tôn giả, ta đều có thể trừ, chỉ là phong ấn của Quốc sư khá khó giải quyết, sợ là hôm nay không thể làm được."
Quốc sư lắc đầu: “Không ngại không ngại, việc nhỏ thôi!”
Giờ dù là ăn đan dược hay trị liệu đi nữa, hắn cũng chưa thực sự yên tâm, có Độc Tôn giả và Trương Tôn giả ở đây làm chuột bạch cơ mà, để hắn xem thử y thuật của Tứ Hoàng thế nào đã, ít nhất để trong lòng hắn có chút niềm tin.
...
Bên kia, Chu Tử Tuyết tìm được phòng Diệp Thiên Dật, muốn tìm được phòng ngủ cũng không khó.
Nàng khẽ thở dài một hơi, vừa mới đẩy cửa ra, một bóng người đột nhiên lao ra, gác kiếm lên cổ nàng.
“Ta biết ngươi không phải……”
Lôi Vũ m còn chưa nói xong,
Đã ngốc luôn rồi...
Đây không phải Tứ hoàng tử giả, mà là... Thiên Phi?
"Chị... chị Tuyết? Sao lại là ngươi?"
Lôi Vũ m vội buông kiếm xuống.
Chu Tử Tuyết cũng bối rối, đáng ra là phải công kích lại rồi, cũng may chưa ra tay.
"Sao công chúa điện hạ lại ở... phòng của Tử Hoàng tử?
Chu Tử Tuyết ngây ngẩn!
Lý do nàng ở đây, rất rõ ràng, vậy công chúa...
Chẳng lẽ...
Ngay cả công chúa cùng cha khác mẹ mà Tứ hoàng tử cũng...
Tên khốn kiếp!
"À ờm —— "
Lôi Vũ m hơi lúng túng, thu kiếm, nói: "Nói ra rất dài dòng, còn chị Tuyết là vì sao..."
Quan hệ của các nàng không quá tốt nhưng đều rất tán thưởng đối phương, còn có thể thật lòng tin tưởng hay không, còn phải xem các nàng.
Lôi Vũ m chợt nghĩ đến mình tới đây làm gì, mà chị Tuyết cũng tới đây... Lẽ nào...
"Đừng nói là chị Tuyết đến hầu hạ Tứ hoàng tử chứ?"
Lôi Vũ m giật mình hỏi.
“À ờ —— ừm.”
Chu Tử Tuyết gật đầu.
Không việc gì phải giấu diếm.
"Hắn uy hiếp ngươi?"
Chu Tử Tuyết lắc đầu: “Không, hắn cho ta tự do.”
“Thì ra là thế!”
Sau đó Lôi Vũ m nói: "Chị Tuyết, lát nữa chúng ta hợp tác, nói không chừng chị không cần hầu hạ hắn mà vẫn có được tự do!"
“Cái gì?” Chu Tử Tuyết giật mình.
"Yên tâm, trong tay bổn công chúa có nhược điểm của hắn, nhưng mà..."
Lôi Vũ m hơi chần chừ.
"Nếu làm không tốt, có thể chúng ta sẽ xảy ra chuyện."
"Công chúa điện hạ có nhược điểm gì?"
Chu Tử Tuyết hỏi.
Lôi Vũ m do dự.
Có thể nói cho nàng không?
Hình như là được!
Vì chị Tuyết chỉ cần tự do! Chưa kể các nàng còn hợp tác! Không thì nàng không dám ra tay! Chỉ là nàng không biết có thể thật sự tin Chu Tử Tuyết hay không thôi.
"Chị Tuyết, ta có thể tin tưởng ngươi không?"
"Công chúa điện hạ hẳn biết ta là người không thích quyền lợi, cũng biết nguyên nhân ta tới nơi này."
Lôi Vũ m gật đầu: “Hắn không phải Tứ hoàng tử!”