Chương 495: Chị, ngươi dạy dỗ ta đi
Thường Hi mơ hồ vài giây.
“Ngươi đánh không lại.”
Nàng trả lời.
“Không, ta muốn tìm nàng hỏi một ít việc.”
Thường Hi trả lời: “Bọn ta không có thói quen liên lạc qua điện thoại.”
Sự thật cũng xác thực như thế, thời đại các nàng nào có cái gì điện thoại di động để liên lạc cơ chứ? Cho nên căn bản không có thói quen này.
“Làm sao thế?”
Thường Hi nghi ngờ hỏi.
"Hừ! Người phụ nữ này làm vợ ta biến thành không bình thường, ta cmn muốn phế nàng."
"Không bình thường? Có chuyện gì?"
Diệp Thiên Dật gãi đầu trả lời Thường Hi: "Ta cũng không biết, cảm giác cứ là lạ, chính là cảm giác đối với ta... cũng có thể cảm nhận được cái loại quan tâm trước kia, nhưng chính là... cứ là lạ chỗ nào."
“Có lẽ bởi vì ngươi quan hệ với rất nhiều cô gái khác, cho nên nàng tức giận."
Thường Hi trả lời.
"Mẹ kiếp! Ngươi cũng nghĩ vậy à."
Diệp Thiên Dật gãi đầu.
Đúng vậy, hắn cũng cảm thấy hẳn là Diệp Tiên Nhi tức giận, nhưng lại nói mình không tức giận.
“Chính ngươi không đếm thử xem ngươi lăng nhăng với mấy người rồi?”
Diệp Thiên Dật lúng túng sờ sờ chóp mũi.
“Không đúng, nàng tức giận làm sao còn chủ động đi tắm nhỉ?”
Thường Hi: “...”
“Cút đi.”
Thường Hi nhẫn tâm đáp lại.
Diệp Thiên Dật: "..."
Đậu xanh! Tên đàn ông này ở trước mặt nàng nói về người phụ nữ coi như thôi đi, hắn còn nói người phụ nữ này đang tắm? Đây không phải muốn ăn chửi à?
Hắn giúp đỡ, cảm kích hắn là một chuyện, đây lại là một chuyện khác.
Diệp Thiên Dật vò đầu bứt tóc.
Thật sự là tiểu Tiên Nhi tức giận sao?
Không đúng, nàng cũng không phải là loại người sẽ giận dỗi vì loại chuyện này.
Chinh là rất kỳ lạ, rất kỳ lạ.
Sau đó Diệp Thiên Dật bước vào phòng tắm.
Phù--
Diệp Tiên Nhi vội vàng chui vào bồn tắm.
Ừm...
Cái này đúng rồi!
Diệp Thiên Dật nhìn Diệp Tiên Nhi...
Cảm giác này đúng rồi.
“Ngươi… ngươi đi ra ngoài.”
A…
Đúng rồi! Chính là cảm giác này, đây mới là cảm giác đúng.
"Không ra! Không ra!"
Sau đó Diệp Thiên Dật cởi quần áo của mình.
Diệp Tiên Nhi; "..."
Sau đó Diệp Thiên Dật cũng chui vào bồn tắm kia.
Diệp Tiên Nhi: "..."
Mặt nàng cũng không biết là bị nước nóng bốc hơi lên hay là vì xấu hổ, mà cả khuôn mặt đỏ bừng!
Ừm, chính là cảm giác này! Này mới đúng chứ! Đây mới là Diệp Tiên Nhi!
Diệp Tiên Nhi nghiến răng, sau đó hít một hơi thật sâu, giúp Diệp Thiên Dật chà lưng.
Đúng đúng đúng! Cũng là cảm giác này! Đây mới là cảm giác là Diệp Tiên Nhi!
“Chị, ngươi dạy dỗ ta chút đi.”
Sau đó Diệp Thiên Dật nói.
Diệp Tiên Nhi; "..."
"Tại sao phải dạy dỗ ngươi?"
"Không phải, trước kia ngươi thích dạy dỗ ta, vậy bây giờ ngươi cũng dạy dỗ ta một chút."
Diệp Tiên Nhi thản nhiên nói: "Trước kia là vì ngươi không phải là người có thể đảm đương, có ý thức trách nhiệm, mà lại còn không thành thực, nhưng bây giờ ngươi đã thay đổi rất nhiều.”
Chính là cảm giác này, cảm giác hoài niệm.
"Nhưng ta vẫn còn rất nhiều tật xấu nhé."
Diệp Tiên Nhi khẽ gật đầu: “Ừm… háo sắc như trước vẫn là tật xấu lớn nhất của ngươi, nhưng so với những tật xấu trước kia cũng không tính là tật xấu đi, nhưng ngươi phải cẩn thận một chút kẻ thù của ngươi sẽ lợi dụng điểm này của ngươi để đối phó ngươi, chú ý nhiều một chút những cô gái tiếp cận ngươi, càng xinh đẹp ngươi càng phải chú ý."
Diệp Thiên Dật cười: "Vậy ngươi có cần chú ý không?"
Diệp Tiên Nhi nhẹ nhàng lắc đầu: "Ta vĩnh viễn không phải là kẻ thù của ngươi."
Nói xong Diệp Tiên Nhi đỏ mặt đứng dậy.
“Ta… tắm xong rồi.”
Theo đó nàn quấn áo choàng tắm bước nhanh ra ngoài.
Diệp Thiên Dật nằm trong bồn tắm thở phào nhẹ nhõm.
Ừm... Đúng rồi! Vẫn là Diệp Tiên Nhi.
Diệp Tiên Nhi ngồi ở mép giường lau sạch mái tóc của mình, đôi mắt xinh đẹp nhìn mình trong gương, sau đó sững sờ ngẩn người.
Vốn muốn đến đây lén nhìn Diệp Thiên Dật, bạn bè một chút, sau đó tự nhiên lại đi đến quán bar...
Trước lạ sau quen, lần này thực sự không kỳ quái như lần trước, tất nhiên là vẫn như cũ là rất quái lạ...
Diệp Tiên Nhi khẽ thở dài một hơi.
Nàng vẫn như cũ nhớ đến lời sư tôn nàng nói, chặt thất tình diệt lục dục, nàng mới có thể tu luyện bộ công phá mạnh nhất Nguyệt Thần Cung đến đỉnh phong.
Nhưng rồi chủ nhân chân chính của Nguyệt Thần Cung trở về, nàng ấy lại giúp mình đem một nửa thất tình lục dục tìm trở về...
Cho nên, Diệp Tiên Nhi cũng không biết liệu một ngày nào đó trong tương lai, thất tình lục dục của nàng đến cùng có tồn tại hay không!
Thật ra, nàng không biết cái nào là tốt, nhưng bây giờ nàng ở đây, nàng ít nhất biết, hiện tại hẳn là rất tốt.
Cạch——
Diệp Thiên Dật bước ra, Diệp Tiên Nhi liếc qua, khuôn mặt trong nháy mắt đỏ bừng ngay lập tức.
“Chị.”
“Quay lại.”
Diệp Tiên Nhi khẽ nói.
“A.”
Sau đó Diệp Tiên Nhi lau sạch vết nước đọng phía sau cho Diệp Thiên Dật.
"Hắc hắc… Tuy rằng lần trước ngươi lén chuồn đi, ta rất tức giận, nhưng bây giờ ngươi đã trở về, còn ngoan ngoãn chủ động đi tắm, ta rất hài lòng, hôm nay ta phải sẽ sủng ái ngươi thật tốt!"
Diệp Thiên Dật nở nụ cười xấu xa!
..
Không biết bao nhiêu tiếng trôi qua, dù sao Diệp Tiên Nhi lại bị giày vò một phen, Diệp Thiên Dật ôm lấy nàng chìm vào giấc ngủ, nhưng Diệp Thiên Dật không ngủ, lần này hắn cố ý nhắm mắt lại, hắn cố ý không ngủ, ngươi chuồn sao? Lần này xem ngươi chuồn đi như thế nào! Ngươi thành thành thật thật ở lại làm ấm giường cho ta đi!
Diệp Tiên Nhi nửa đêm mở đôi mắt xinh đẹp ra nhìn Diệp Tiên Nhi.
Bụp-
Diệp Thiên Dật không kịp phản ứng, Diệp Tiên Nhi một phát đánh ngất Diệp Thiên Dật.
Sau đó Diệp Tiên Nhi đứng dậy mặc quần áo vào rồi nhìn Diệp Thiên Dật một chút, để lại một vết son trên trán hắn.
“Ta đi đây, cảm ơn Vô Thượng Thánh Tâm Liên của ngươi, hết thảy đều phải tốt đẹp nhé.”
“Không phải ta muốn rời khỏi ngươi… Mà chính là ngươi đã đủ lợi hại rồi, ta cũng muốn trở nên càng lợi hại hơn, hi vọng sau này còn có thể tiếp tục bảo vệ ngươi. ”
Diệp Tiên Nhi thì thào một tiếng rồi rời đi.