Chương 496: Nàng ấy nói nàng đến thượng vị diện rồi!
Nàng không thể ở lại đây, nhưng nàng thật sự không biết, nhưng nàng thật sự không biết rời đi một cách bình thường như thế nào, Diệp Thiên Dật đang giả vờ ngủ, đương nhiên nàng biết, bởi vì hô hấp của hắn cũng không bình ổn!
Diệp Tiên Nhi lại rời!
Bởi vì nàng sắp đi nơi đó...
Đạo cao một thước, ma cao một trượng... Diệp Thiên Dật vẫn bại!
Và cuộc gặp gỡ tiếp theo của họ sẽ là khi nào, sẽ lại xảy ra chuyện gì, ai cũng không biết!
...
Trời sáng, Diệp Thiên Dật còn chưa tỉnh! Mà Diệp Tiên Nhi đã được Hoàng Nguyệt đưa đến nơi đó.
“Sư tôn, nơi này… là thông đạo đến thượng vị diện sao?” Diệp Tiên Nhi nghi hoặc nhìn vào hư không!
Hoàng Nguyệt nhẹ gật đầu: "Bản tôn cũng là hai ngày trước đột nhiên nhận ra được một việc, thượng vị diện thực sự tồn tại, mà lối vào còn là ngươi tìm được, ngươi xác thực rất thông minh, nếu như ta sớm tin, năm đó cũng không đến mức phải chết."
“Ta?”
Sau đó Hoàng Nguyệt cười cười lắc đầu: “Không nhớ cũng không sao cả, tương lai kiểu gì cũng mở ra thông đạo khác đi thượng vị diện, bọn họ kiểu gì cũng sẽ tràn tới đó, mà đường thông đạo ngươi phát hiện này tạm thời chỉ có chúng ta có thể đi qua! "
"Tại sao? "
"Bởi vì... ngươi và ta chính là nguyệt! Vậy chính là vì bọn họ thăm dò trước đường đi! Cầm lấy. "
Diệp Tiên Nhi cầm lấy một khối ngọc bội Hoàng Nguyệt đưa cho nàng, cảm giác tinh thần đây là một vật rất quen thuộc, sau đó Hoàng Nguyệt ở sau lưng Diệp Tiên Nhi vỗ một chưởng.
Cùng lúc đó, con ngươi xanh ngọc của Diệp Tiên Nhi bộc phát ra một lực lượng kinh người, ngọc bội kia bay vào hư không, giao nhau với lực lượng toát ra từ con ngươi của Diệp Tiên Nhi, bắn vào trong hư không!
Rầm rầm -
Hư không thiên địa dị tượng, một vòng xoáy đáng sợ xuất hiện!
“Đi!”
Hoàng Nguyệt nắm tay Diệp Tiên Nhi, đạp vào hư không rồi bay lên!
Diệp Thiên Dật ngủ một giấc là ngủ hết cả một ngày, lúc hắn tỉnh lại trời đã sắp tối.
“Hít——”
Diệp Thiên Dật sờ sờ cổ của mình.
Hắn vậy mà lại bị Diệp Tiên Nhi ám toán!
“Mẹ nó! Diệp Tiên Nhi!! Ngươi đừng có lợi hại thế được không hả!”
Diệp Thiên Dật gãi gãi tóc mình!
Ah ah ah!!
Lại để nàng ta chạy mất! Lại để nàng ta chạy mất nữa rồi! Mẹ nó!
“Mé, bây giờ tiểu gia ta sẽ đến Nguyệt Thân Cung, ngươi cứ đợi đấy cho ta!”
Diệp Thiên Dật hung hăng nói, sau đó hắn nhìn thoáng qua điện thoại, là các cô gái nhắn tin cho hắn.
Sau đó Diệp Thiên Dật trả lời từng tin từng tin một.
Liễu Thiển Thiển cũng về tới nơi, nhắn tin gào thét muốn tìm hắn đi chơi.
Thi Gia Nhất phát ngốc luôn rồi, hai chị em nhà này vậy mà lại không có tý tin tức nào cả, hai người làm cái gì vậy hả? Hai người đang làm cái quái gì vậy chứ? Con mẹ nó đợi các người cả một ngày, còn phải nghĩ đến chuyện hai người gặp gỡ, đến lúc mọi người cùng tụ họp, thần tiên tỷ tỷ ở nhà xắn tay áo lên, làm cho họ một bữa thịnh soạn.
Mộ Thiên Tuyết cũng rất vui vẻ, đã sớm biết Diệp Thiên Dật có một người chị rất xinh đẹp, lại rất nhanh sẽ được gặp mặt…… muốn nàng nếm thử tài nấu nướng của mình.
Hoạ Thuỷ cũng từng gặp qua Diệp Tiên Nhi, thật sự rất vui vì nàng sắp quay lại.
Sau đó thì sao??
Diệp Thiên Dật…… vậy mà cả ngày lại không thấy người đâu? Đến cả tý tin tức cũng không báo cho các nàng?
Đúng vậy! Diệp Thiên Dật muốn đi Nguyệt Thần Cung! Hắn tức giận rồi!
Hắn muốn sống mái với Tiên Nhi một trận!
Dù gì thì trong thời gian tới hắn cũng không cần phải sống ở Đế quốc Cửu Châu! Hắn muốn đến Nguyệt Thần Cung! Lão đại Nguyệt Thần Cung các người đều là người phụ nữ của hắn? Hắn còn không thể đến sao?
Diệp Thiên Dật mặc xong quần áo xong nhìn thoáng qua tin nhắn, là Thường Hi gửi tới.
Tin nhắn là……
“Ngươi chết trên giường rồi àh?”
Diệp Thiên Dật;“……”
Ôi mẹ ơi! Nữ hoàng bệ hạ càng ngày càng táo bạo rồi!
“Không.”
Diệp Thiên Dật trả lời một câu.
Sau đó Thường Hi gọi điện thoại cho Diệp Thiên Dật.
“Có chuyện gì vậy Nữ hoàng bệ hạ? Không phải đáng lẽ ra mấy ngày này ngươi rất bận rộn sao? Việc trị liệu không phải chỉ có thể để sau này àh?”
“Đế quốc Lôi Lăng đã sát nhập vào Đế quốc Cửu Châu, bản đế cũng đã không cần trị liệu gì nữa.”
Thường Hi nhàn nhạt nói.
Diệp Thiên Dật: “……”
Con mọe nó!!
Lỗ rồi! Lỗ quá rồi!
Hu hu hu……
Bảo bối Tiên Nhi đã chạy mất, bảo bối Thường Hi cũng không cần trị liệu nữa rồi……
Thiệt đơn thiệt kép thiệt đủ đường mà……
“Không được không được! Lỡ như sau này còn có những nguy hiểm khác thì sao? Thiên đạo cảnh của Lôi Lăng đế quốc còn chưa chết hết cơ mà! Bọn họ nhất định sẽ trả thù, vậy thì ngươi lại gặp nguy hiểm rồi!” Diệp Thiên Dật vội nói.
Thường Hi: “……”
Đây chính là tra nam sao??
“Mấy thứ này không quan trọng, chuyện quan trọng là, trưa nay bản tôn nhận được một bức thư do Nguyệt Thần Cũng gửi tới! Là thư của Hoàng Nguyệt.”
Diệp Thiên Dật nhíu mày!
Đệt!
Bây giờ nghe thấy Hoàng Nguyệt hắn lại tức!
“Nói gì vậy?” Diệp Thiên Dật hỏi.
Sau đó Thường Hi đáp: “Nàng ấy nói nàng đến thượng vị diện rồi! Nàng đã tìm ra cách đến thượng vị diện rồi!”
Diệp Thiên Dật: “……”
“Mẹ nó! Thật là có thượng vị diện?”
“Ừm, thật có thượng vị diện đấy, bên kia Tà Phi cũng nghiên cứu được rồi, chỉ đợi mở ra thông đạo nữa thôi, kế hoạch cũng được một thời gian rồi, có thể là một tháng, một năm, mười năm…… cũng không nói chắc được.”
Diệp Thiên Dật chau mày.
Hoàng Nguyệt này chuồn mất rồi?
“Không phải ngươi nói còn chưa mở ra sao, vậy sao nàng ấy đi được?”Diệp Thiên Dật thật không hiểu được hỏi.
Thường Hi nhàn nhạt nói: “Ý ở trong thư là, nàng ấy tìm thấy một thông đạo, mà thông đạo này chỉ có mình nàng ấy đi qua được.”
Diệp Thiên Dật sờ sờ lên mũi!
“Vậy… Tại sao lại nói với ta?”
Thường Hi đáp: “Trong thư viết nàng đưa Diệp Thiên Nhi đi cùng, hai người bọn họ có thể đến được thượng vị diện, bảo ta nói với ngươi một tiếng, nếu muốn gặp Diệp Tiên Nhi, thì đến thượng vị diện đi.”
Diệp Thiên Dật: “……”
Chết lặng! Thật sự chết lặng rồi!
Đêm qua còn cùng Tiểu Tiên Nhi chàng chàng thiếp thiếp, ngủ một giấc tỉnh dậy người đã đến thượng vị diện rồi?
Woaaa!
Trong lòng Diệp Thiên Dật không vui chút nào!
Chẳng trách! Chẳng trách đêm qua Diệp Tiên Nhi lại đến thăm mình, thì ra nàng ấy muốn chuồn đi!
Thật ra thì cũng không hẳn vậy, lúc đó Diệp Tiên Nhi cũng không biết mình sẽ đi đâu, nàng chỉ biết mình sẽ đến một nơi còn lợi hại hơn ở đây rất nhiều.
Hoàng Nguyệt cũng vắt óc để giúp Diệp Thiên Dật đến thượng vị diện!
Chuyện này là thật!
Không cần nghĩ cũng biết, thượng vị diện hẳn là mạnh hơn so với ở đây rất nhiều! Ở chỗ này, Thiên Đạo cảnh thập giai của ngươi còn dùng được! Nếu như có một ngày nơi này được thông với thượng vị diện, tuy ở đây Thiên Đạo cảnh thập giai của ngươi là vô địch, những với mối đe dọa từ thượng vị diện thì sao đây?
Cho nên, bất kỳ ai muốn mạnh hơn đều nhất định sẽ đến thượng vị diện! Họ chỉ là tình cờ có tư cách cùng phương pháp này để đi trước mà thôi.
“Ah ah ah ah!”
Diệp Thiên Dật gãi gãi đầu!
“Lẽ nào ta cũng phải đến Thiên Đạo cảnh mới có thể đến thượng vị diện?”
Diệp Thiên Dật ngẩn ngơ hỏi.