Ta Ở Nhân Gian Lập Địa Thành Tiên

Chương 69: Xếp hạng cống hiến.

Chương 69: Xếp hạng cống hiến.


Phương Vọng cười nói: “Thể hiện cho ngươi, ngươi xem cũng không hiểu, công này rất lợi hại, dù sao cũng là truyền thừa của Cực Hạo tông, ngươi đừng thăm dò nữa, đỡ cho ngươi bị hù dọa.”
Nghe Phương Vọng nói, Phương Hàn Vũ suy nghĩ rồi vẫn lựa chọn tin tưởng Phương Vọng, Cực Hạo tông gây ra động tĩnh quá lớn, hắn tốt nhất là không rõ, để tránh rước lấy phiền phức.
Phương Hàn Vũ hít sâu, nói: “Phương Vọng, ngươi đã tròn mười bảy tuổi rồi nhỉ, nếu như không tu tiên, chắc ngũ thúc sẽ đón sinh nhật với ngươi.”
Phương Vọng cười nói: “Đều dần trưởng thành rồi, còn để ý sinh nhật làm gì, sau này chúng ta có thể sẽ sống trăm năm, nghìn năm, thậm chí vạn năm, tuổi tác như vậy mới đáng để chúng ta chúc mừng.”
Phương Hàn Vũ nở nụ cười trên mặt, bắt đầu nói chuyện cũ với hắn.
Ngày tháng ở Phương Cảnh, thời gian trôi qua rất nhanh.
Đã lại trôi qua hơn một tháng, Phương Hàn Vũ đã đạt đến Dưỡng Khí cảnh tầng chín, tốc độ nhanh đủ để chứng minh Tuyệt Tâm Tà Mục mạnh cỡ nào. Vì vậy Phương Vọng cũng quyết định về Thái Uyên môn.
Trước khi đi, Phương Vọng căn dặn Thanh Uyển Nhi, cố gắng ít ra ngoài, đợi Chu Tuyết trở về.
Bây giờ Phương Cảnh đã xây dựng rất tốt, lầu các ven hồ san sát, trước sơn bích trồng rất nhiều linh thảo linh hoa, linh khí cũng đang duy trì gia tăng.
“Yên tâm đi, bọn ta sẽ không làm loạn.” Thanh Uyển Nhi gật đầu nói. Sau khi trải qua chuyện của Lý Hồng Cương, nàng quyết định tu luyện thật tốt, không thể cứ dựa vào người khác bảo vệ.
Phương Vọng cũ không nói lời dư thừa, dẫn Phương Hàn Vũ rời đi.
Để che giấu Tuyệt Tâm Tà Mục, Phương Hàn Vũ lại đeo tấm vải màu trắng lên, che đôi mắt đi, hắn đã tu luyện ra thần thức, có thể dựa vào thần thức để nhìn vật.
Cứ như vậy, hai người Phương Vọng đi ra khỏi Phương Cảnh, ngự kiếm rời đi.
Dọc đường, Phương Vọng có ý tưởng truyền thụ Bạch Hồng Độn thuật, thế là hắn tăng tốc, Phương Hàn Vũ tận lực đuổi theo.
Từ biên cảnh phía tây vương triều Đại Tề đến Thái Uyên môn chỉ cần mấy ngày đường đối với tu tiên giả, càng đi vào trong, ma tu càng ít. Sau khi bọn họ mặc áo bào đệ tử của Thái Uyên môn vào, trên đường đi đều không gặp phiền phức.
Bốn ngày sau.
Hai người đã dựa vào chỉ dẫn của lệnh bài đệ tử về đến Thái Uyên môn.
Sau khi trở về Thái Uyên môn, hai người không tách ra, Phương Vọng dẫn Phương Hàn Vũ tới thẳng chủ phong, đến trước Thủy Uyên điện bái kiến chưởng môn.
“Vào trong đi.”
Cửa Thủy Uyên điện mở ra, giọng nói của Quảng Cầu Tiên truyền ra từ bên trong.
Hai người Phương Vọng lập tức vào điện. Trong điện, Quảng Cầu Tiên tĩnh tọa trên đệm hương bồ, nhắm mắt, giống như tiên nhân trên trời, tiên phong đạo cốt.
Phương Vọng hành lễ xong trực tiếp nói ra trải nghiệm của Phương Hàn Vũ, không có bất cứ giấu giếm nào, bao gồm cả chuyện Chu Tuyết tặng Tuyệt Tâm Tà Mục cho Phương Hàn Vũ. Đây cũng là kết quả sau khi hắn và Chu Tuyết thương lượng, Chu Tuyết bảo hắn có sao nói vậy, nàng sẽ có cách ứng phó.
Quảng Cầu Tiên chưa nghe bao lâu đã mở mắt ra, lông mày cau lại, ánh mắt lạnh đi.
Hắn là chưởng môn, nghe nói đệ tử trải qua giày vò đau khổ như vậy, sao hắn có thể thờ ơ được?
Đợi Phương Vọng nói xong, Quảng Cầu Tiên chậm rãi lên tiếng: “Tuyệt Tâm Tà Mục giống Thiên Cương Thánh Thể Chân công, đều là cách tu luyện cổ nhân sáng tạo dựa theo thể chất thượng cổ, có hiệu quả nghịch thiên cải mệnh. Thanh Thiền Cốc có được cách tu luyện Tuyệt Tâm Tà Mục đã trăm năm, nhưng chưa từng thành công, không ngờ ngươi có thể thành công, xem ra cao nhân sau lưng Chu Tuyết không đơn giản.”
“Tu hành cả đời, ngoài tông môn ra, còn phải có rất nhiều quý nhân, Thái Uyên môn tôn trọng cơ duyên của mỗi một đệ tử. Mặc dù Tuyệt Tâm Tà Mục bị cho là tà phái, nhưng không hoàn toàn thuộc Thanh Thiền Cốc.”
Quảng Cầu Tiên nâng tay áo, một mảnh ngọc bay ra, rơi ở trong tay Phương Hàn Vũ, nói: “Đây là dụ giản của ta, đến Công Pháp các nhận lấy Thanh Tâm quyết, sẽ có công hiệu áp chế sát ý bản năng của ngươi.”
Phương Hàn Vũ vội vàng gật đầu nói: “Đa tạ chưởng môn.”
“Sau này tiếp tục che mắt đi, để tránh phiền phức không cần thiết. Ý ta nói không phải là bị đồng môn xa lánh, mà là bị Thanh Thiền Cốc phát hiện, chắc các ngươi biết, trong tông môn chính đạo sẽ có gian tế ma đạo.” Quảng Cầu Tiên dặn dò.
Phương Hàn Vũ đáp lời, thấy Quảng Cầu Tiên vẫy tay, hắn bèn hành lễ cáo lui.
Trong điện chỉ còn lại Phương Vọng và Quảng Cầu Tiên.
Quảng Cầu Tiên nở nụ cười, không còn thái độ chưởng môn lúc trước, hắn lườm Phương Vọng, hừ nói: “Tiểu tử thối, nhập môn một năm đã giày vò ra nhiều chuyện như vậy, ta bảo Lục Viễn Quân đi đón ngươi, ngươi còn không về?”
Phương Vọng bất đắc dĩ nói: “Chưởng môn, hết cách nha, tộc nhân gặp khó khăn, không thể bỏ mặc.”
“Bạch Y Kinh Hồng, danh hiệu rất hay, còn oai phong hơn Lục Viễn Quân lúc danh tiếng lên cao năm đó. Là chưởng môn, tất nhiên ta rất vui mừng, danh tiếng của ngươi sẽ để Thái Uyên môn được lợi. Nhưng theo góc độ của cá nhân ta, ta hy vọng ngươi đừng lỗ mãng, tu luyện cho tốt. Quá nhiều thiên tài chết yểu, chỉ có sống sót mới có thể trở thành cường giả đương thời.” Quảng Cầu Tiên nghiêm túc nói.
Phương Vọng gầu, trả lời: “Đa tạ chưởng môn chỉ điểm.”
Tiếp theo hắn cũng chuẩn bị bỏ thời gian để tích lũy tu vi.
“Kinh Hồng ba mươi sáu kiếm, chẹp chẹp, sư phụ ngươi đã bị ngươi vượt qua, ha ha ha, sau này gặp sư phụ ngươi phải làm hắn vui lòng. Con người hắn nhỏ mọn lắm, nhớ năm đó, ta được chọn làm chưởng môn, hắn đã hậm hực rất lâu, không để ý ta những mười năm…”
Quảng Cầu Tiên bắt đầu nói tới chuyện cũ của hắn và Dương Nguyên Tử, nói Dương Nguyên Tử thành một sư đệ nhỏ mọn, thẳng tính.
Phương Vọng nghiêm túc nghe, đồng thời phân tích quan hệ thật sự của hai người.
Hồi lâu, đợi Quảng Cầu Tiên nói xong vẫn muốn nói tiếp, Phương Vọng hỏi: “Chưởng môn, sư phụ của Lục sư huynh là ai vậy? Phong chủ mạch thứ nhất sao?”
Quảng Cầu Tiên vuốt râu cười nói: “Lục Viễn Quân có hai sư phụ, một là phong chủ mạch thứ nhất, hai là ta. Sao vậy?”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất