Ta Ở Nhân Gian Lập Địa Thành Tiên

Chương 71: Thân phận Bạch Y, Thiên tử tu tiên

Chương 71: Thân phận Bạch Y, Thiên tử tu tiên


Nghe vậy, Phương Vọng lập tức yên tâm rồi, sau đó hắn lấy một túi vải trong túi trữ vật ra, đặt lên bàn.
Trương trưởng lão ngược lại không bị hù dọa, chỉ là mỉm cười nhìn hắn.
Phương Vọng mở túi vải ra, đầu của Lý Hồng Sương hiện ra, ngoài máu đọng ra, trông như vừa chết chưa được mấy ngày, không có dấu vết thối rữa.
Trương trưởng lão liếc nhìn, vốn không để ý, nhưng ngay sau đó hắn đã nhìn không chớp mắt.
“Ơ? Đây là… Lý Hồng Sương?”
Trương trưởng lão giật mình, vội vàng cầm đầu của Lý Hồng Sương lên quan sát. Rất nhanh, hắn ngước mắt nhìn về phía Phương Vọng, ánh mắt khiếp sợ, run giọng hỏi: “Ngươi chính là Bạch Y Kinh Hồng?”
Gặp được Bạch Y Kinh Hồng sẽ không khiến hắn cảm thấy ngạc nhiên, chỉ là Bạch Y Kinh Hồng vậy mà mới nhập môn một năm…
Một năm trước, Phương Vọng chẳng qua là Dưỡng Khí cảnh tầng bảy!
Dưỡng Khí cảnh tầng bảy quét sạch năm mươi mốt tu sĩ Dưỡng Khí cảnh, chuyện này đã truyền khắp tầng trưởng lão từ lâu, phong chủ các mạch đều hâm mộ Dương Nguyên Tử may mắn. Mặc dù Trương trưởng lão là trưởng lão của Nhiệm Vụ đường, nhưng cũng khát vọng có đệ tử thiên tài như Phương Vọng.
Người già rồi, tu vi đạt đến giới hạn, ngoài theo đuổi nghịch thiên cải mệnh, thì chính là tìm được người truyền thừa thích hợp, để ý chí của bản thân lưu truyền lâu dài trong tông môn.
Đệ tử một năm trước mới Dưỡng Khí cảnh tầng bảy đã giết chết Lý Hồng Sương Tố Linh cảnh tầng chín…
Quan trọng nhất là chuyện này xảy ra vào mấy tháng trước, chiến tích mới nhất của Bạch Y Kinh Hồng là đánh bại Lý Hồng Cương Linh Đan cảnh tầng ba…
Trương trưởng lão ngồi ở vị trí này một trăm năm mươi năm rồi, chiến tích gì mà chưa từng nghe nói?
Nhưng hắn vẫn bị Phương Vọng hù dọa…
Ánh mắt hắn nhìn về phía Phương Vọng giống như nhìn một quái vật.
Phương Vọng giả vờ ho, cắt ngang suy nghĩ của Trương trưởng lão. Trương trưởng lão cảm thán cười nói: “Hai mươi năm năm trước, Lý gia đến thăm hỏi chúng ta, Lý Hồng Sương cũng có mặt ở bên trong. Lúc đó chưởng môn đã lường trước Lý Hồng Sương có tư chất hơn Lục Viễn Quân, Lý gia cũng có ý để Lý Hồng Sương vào chúng ta. Không ngờ cuối cùng hắn đã gia nhập Thanh Thiền Cốc, càng khiến người ta thổn thức hơn là hắn đã chết trong tay đệ tử môn phải ta.”
Phương Vọng không biết nên nói tiếp thế nào, chỉ có thể cười gật đầu.
Sau đó, Trương trưởng lão yêu cầu lệnh bài đệ tử của hắn, sau đó ghi chép độ cống hiến. Lý Hồng Sương là thiên tài nổi tiếng của ma đạo, nhiệm vụ về hắn vẫn luôn tồn tại, cho dù Phương Vọng không nhận, cũng có thể trực tiếp giao nhiệm vụ.
Ngoài ra, Phương Vọng còn giao nhiệm vụ cứu Phương Hàn Vũ. Lúc đệ tử về Thái Uyên môn sẽ kiểm tra lệnh bài đệ tử của hắn, những lệnh bài này liên kết với một pháp khí trấn tông, các Sự Vụ đường của chủ thành đều liên kết với pháp khí trần tông này. Nói một cách đơn giản, Trương trưởng lão có thể xác nhận Phương Hàn Vũ có trở về hay chưa.
Phương Vọng thử lấy ra tín vật thân phận của đệ tử Thanh Thiền Cốc khác, những thứ này đều là Chu Tuyết sàng lọc chọn ra.
Giày vò nửa canh giờ, Phương Vọng mới rời đi.
Trương trưởng lão ngồi trên ghế, lúc lâu vẫn không thể ổn định tâm trạng.
“Bạch Y Kinh Hồng… Mười bảy tuổi… Tu tiên chưa đến hai năm đã giết chết Linh Đan cảnh tầng ba… Yêu nghiệt… Chẳng trách chưởng môn sư huynh coi trọng hắn như vậy. Không được, ta phải làm chút gì đó cho hắn…”
Trương trưởng lão yên lặng suy nghĩ, chấn động trôi qua, trong lòng hắn tuôn ra mong đợi vô hạn.
Trước khi hắn đại nạn, hắn có thể nhìn thấy một Thái Uyên môn trước giờ chưa từng có không?
Ở bên khác.
Phương Vọng đến tầng một, lúc hắn đi ngang qua trụ chính thì dừng bước, ánh mắt nhìn về phía tên của Lục Viễn Quân. Phía sau tên Lục Viễn Quân là một dãy số, ghi chú độ cống hiến của hắn, vượt quá ba trăm vạn.
Sau khi giao nộp nhiệm vụ xong, độ cống hiến của Phương Vọng cũng mới hơn chín trăm, Lý Hồng Cương không thuộc nhân vật đối địch của Thái Uyên môn, cho nên không nằm trong phạm vi nhiệm vụ.
Phương Vọng chỉ nhìn một chút, rồi thu ánh mắt về, nhấc chân rời đi.
Trên đại điện, người qua kẻ lại, Phương Vọng trông không nổi bật trong dòng người, giống như từng cái tên bên dưới Lục Viễn Quân, ẩn giấu trong chúng sinh.

Sau khi trở về động phủ, Phương Vọng bắt đầu hành trình tu luyện của mình.
Bây giờ hắn không thiếu pháp thuật, cho nên chuyên tâm luyện công nạp khí là được, mục tiêu của hắn là sớm ngày đạt đến Tố Linh cảnh tầng chín.
Thời gian qua nhanh.
Nửa năm trôi qua, Phương Vọng đạt đến Tố Linh cảnh tầng sáu, tốc độ đột phá như vậy truyền ra ngoài chắc chắn sẽ dấy lến chấn động to lớn ở Thái Uyên môn.
Sau trưa ngày hôm nay, Phương Hàn Vũ dẫn sáu đệ tử của Phương gia đến thăm hỏi Phương Vọng, mọi người đến khiến động phủ trở nên náo nhiệt.
Gặp tộc nhân, Phương Vọng cũng rất vui vẻ, sau khi ngồi xuống bọn họ bắt đầu trò chuyện về trải nghiệm của mình.
Bọn họ đều là đệ tử Phương phủ Chu Tuyết lựa chọn ra, bây giờ tu vi kém nhất cũng đạt đến Dưỡng Khí cảnh tầng ba. Đừng thấy khác một trời một vực so với Phương Vọng, trên thực tế tu tiên rất khó, có rất nhiều đệ tử ngoại môn mạch thứ chín tu luyện mấy chục năm đều khó có thể vượt qua Dưỡng Khí cảnh tầng năm, càng đừng nói đạt đến Tố Linh cảnh.
Phương Hàn Vũ đã Tố Linh thành công, bảo linh bản bệnh là Huyền Nguyên bảo linh tuyệt phẩm, điều này khiến mọi người Phương gia vô cùng nở mày nở mặt.
Phương Vọng lại hơi thất vọng, không đến Địa Nguyên bảo linh đã không vào được pháp nhãn của hắn rồi.
“Thập tam ca, bảo linh của ngươi là phẩm cấp gì vậy?” Phương Hình tò mò hỏi, người khác cũng nhìn về phía Phương Vọng.
Phương Vọng cười, nhìn về phía Phương Hàn Vũ, Phương Hàn Vũ lập tức nói: “Đừng nghe ngóng nữa, chắc chắn cao hơn ta, nhưng cao quá cũng không tốt, dễ chọc tới họa sát thân. Các ngươi nhớ kỹ, không được nhắc đến bảo linh bản mệnh của Phương Vọng với người ngoài.”
Nghe vậy, mọi người vội vàng gật đầu.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất