Chương 35 - Rủ rê
Cũng không lâu lắm.
Lại có vài tên đệ tử nội môn báo danh nữa.
Mà khi bọn họ tới, lập tức dẫn nổ đám đệ tử vây quanh.
"Hízz! Mau nhìn! Là Triệu Vũ!"
"Là thật! Đệ nhất nội môn Triệu Vũ, cuối cùng đã xuất hiện!"
"Nghe đồn hắn đã bước vào Tụ Khí cảnh tầng mười, cách Ngưng Chân cảnh chỉ có một bước, không biết là thật hay giả?"
"Đây không phải nói nhảm sao? Triệu Vũ trước đây thật lâu chính là Tụ Khí cảnh tầng mười đó? Lần này tham gia Lưu Dương bí cảnh chỉ sợ là đột phá Ngưng Chân cảnh!"
"Khí tràng trên người Triệu Vũ quá mạnh mẽ, không hổ là đệ nhất nội môn!"
"Chứ còn gì, Triệu Vũ đã từng vượt cấp chém giết Ngưng Chân cảnh, trong cùng cảnh giới căn bản không có đối thủ!"
Không ít đệ tử nội môn kinh hô.
Mà ở chỗ ánh mắt bọn họ nhìn tới.
Một thanh niên mặc áo bào xanh nhàn nhạt chậm rãi đi vào Võ Các.
Mà hắn chính là đệ nhất Nội Môn - Triệu Vũ!
Triệu Vũ thần sắc bình thản đi tới trước mặt Doãn Hướng Thiên, sau khi nói vài câu đơn giản, liền tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống.
Vẫn chưa nói chuyện với những người khác.
Mà Doãn Hướng Thiên đến cũng khiến cho những đệ tử nội môn ở chung quanh áp lực, vẻ mặt cũng cẩn thận hơn không ít.
Nghe thanh âm huyên náo chung quanh, Cố Dương cũng có chút tò mò nhìn thoáng qua Triệu Vũ, rồi chợt thu hồi ánh mắt.
Mà cùng lúc đó, Triệu Vũ cũng liếc mắt nhìn Cố Dương.
Hình như rất có hứng thú.
Nhưng cũng chỉ là nhìn thoáng qua.
Cũng không lâu lắm.
Lại có một người đến Võ Các.
Bước chân hắn ta vô cùng nặng nề.
Mỗi lần bước ra một bước, đều sẽ truyền đến một tiếng chấn động.
Có thể nói đây là động tĩnh vô cùng lớn.
Mà hắn đến, tự nhiên dẫn tới một trận oanh động.
"Là Lý Sơn!"
"Nội môn đệ nhị, thực lực gần với Triệu Vũ!"
"Nghe nói Lý Sơn chuyên tu luyện thể, bây giờ lực lượng đã đạt tới mức cực kỳ khủng bố, một quyền đấm xuống ngay cả Triệu Vũ cũng phải tránh mũi nhọn!"
"Nói nhảm, thể chất của Lý Sơn thậm chí còn kinh khủng hơn cả yêu thú! Hắn đã từng dùng nắm đấm đánh chết yêu thú cùng cảnh giới, vô cùng hung ác!"
"Nhưng nghe nói Lý Sơn và Triệu Vũ không hợp nhau đấy."
"Tối đa chỉ là kéo bè kết phái, sẽ không sinh ra xung đột, mục đích chủ yếu lần này vẫn là thu hoạch tài nguyên!"
"Đúng vậy."
Trong lúc thảo luận, Lý Sơn hình thể cường tráng đã đi tới trước mặt Doãn Hướng Thiên.
Sau khi nói chuyện phiếm vài câu liền đi tới bên cạnh Triệu Vũ.
Lý Sơn cười lạnh, quay sang nhóm đệ tử nội môn nói.
"Hành trình tới Lưu Dương bí cảnh lần này vô cùng nguy hiểm, nếu bằng lòng thì có thể gia nhập vào tiểu đội của ta, ta có thể cung cấp sự che chở cho các ngươi, đương nhiên, tài nguyên các ngươi đoạt được cũng phải chia cho ta một phần, có ai muốn gia nhập không?"
Lý Sơn vừa nói ra lời này.
Nhất thời không ít đệ tử nội môn đều động tâm không thôi.
Trong số bọn họ không thiếu người thực lực tầm thường.
Mặc dù đạt tới tiêu chuẩn Tụ Khí cảnh tầng bảy, nhưng trên thực tế thực lực cũng không mạnh bao nhiêu.
Muốn có thu hoạch trong Lưu Dương bí cảnh.
Đương nhiên là tìm đại ca, ôm đùi là an toàn nhất.
Cho nên bọn hắn không chút do dự giơ tay lên, lựa chọn gia nhập đội ngũ của Lý Sơn.
Số lượng vẫn không ít.
Nhưng phần lớn đệ tử nội môn đều có thái độ quan sát, ánh mắt nhìn về phía Triệu Vũ ở một bên khác.
Dường như đang chờ đợi Triệu Vũ tỏ thái độ.
Không có gì bất ngờ.
Triệu Vũ thấy vậy cũng chậm rãi đứng dậy.
"Người bằng lòng gia nhập tiểu đội của ta, tự mình tới đi."
Hắn tùy ý nói.
Lập tức, không ít đệ tử nội môn đang trong trạng thái quan sát, lập tức đi tới bên cạnh Triệu Vũ.
Trong đó cũng bao gồm cả Đinh Hạo.
Trên mặt hắn lộ vẻ hưng phấn.
Trong lòng cũng vô cùng kích động.
Có Triệu Vũ che chở, chuyến đi đến Lưu Dương bí cảnh lần này chắc chắn sẽ rất thuận lợi.
Phải biết rằng bốn phía Lưu Dương bí cảnh đều là bảo bối, đâu đâu cũng có cơ duyên!
Nhiều bảo bối như vậy.
Chia một bộ phận cho Triệu Vũ cũng đúng.
Hắn cũng không tham, chỉ cần có thể kiếm được một khoản coi như thành công!
Dù sao lúc trước thua Cố Dương mười khối hạ phẩm linh thạch, có thể nói là chảy máu nhiều.
Hắn phải kiếm bù lại.
Nhất thời, trận doanh bị ngăn cách.
Một bên tất nhiên là trận doanh của Lý Sơn.
Một bên khác thì là trận doanh của Triệu Vũ.
Còn có một bộ phận đệ tử.
Còn lựa chọn chính mình hành động đơn độc.
Phần lớn những đệ tử nội môn này có thực lực rất mạnh.
Ở trong một đám đệ tử nội môn có thể xếp hàng mười thiên tài đứng đầu!
Thực lực của bọn họ có thể kém hơn Triệu Vũ và Lý Sơn một chút.
Nhưng cũng không cần phải phụ thuộc vào người khác.
"Hừ!"
Nhìn Triệu Vũ bên kia rõ ràng nhiều đệ tử hơn mình, Lý Sơn không khỏi hừ lạnh một tiếng.
Có vẻ vô cùng khó chịu.
Mà Triệu Vũ lại hoàn toàn không để ý Lý Sơn.
Còn đi về phía trước.
Đến trước mặt Cố Dương.
"Ngươi chính là Cố Dương à?"
Cố Dương hơi sửng sốt.
Chợt chậm rãi gật đầu nhẹ.
"Ngươi bằng lòng gia nhập tiểu đội của ta không? Đi theo ta, ta có thể bảo vệ tính mạng của ngươi trong Lưu Dương bí cảnh."
Triệu Vũ chậm rãi nói.
Hắn vừa nói ra lời này.
Lập tức khiến cho vô số đệ tử nội môn khiếp sợ.
Bọn họ nghẹn họng nhìn trân trối, không thể tưởng tượng nổi cảnh tượng trước mắt.
Triệu Vũ... thế mà tự mình mời Cố Dương gia nhập tiểu đội của hắn?
Hízz....
Thế này là sao?
Trong lòng bọn họ vô cùng kinh ngạc.
Đừng nói là bọn họ.
Trong lòng Cố Dương cũng có chút kinh ngạc.
Mời mình gia nhập tiểu đội?
Đây là ý gì?
Mặc dù không rõ vì sao Triệu Vũ lại mời mình gia nhập tiểu đội.
Cố Dương vẫn lắc đầu.
"Thật ngại quá, ta không có ý định gia nhập tiểu đội đâu."
Rào!
Câu trả lời của Cố Dương càng lại lần nữa kích động ngàn tầng sóng.
Tên này hay nhỉ!
Cố Dương thế mà cự tuyệt!
Triệu Vũ thế nhưng là đệ nhất nội môn, cũng là thiên tài siêu cấp có khả năng đạt tới cảnh giới Ngưng Chân đầu tiên trong nội môn!
Thiên tài như vậy mời hắn gia nhập tiểu đội hẳn là coi trọng Cố Dương hắn.
Không nghĩ tới Cố Dương này lại kiêu ngạo như thế, cự tuyệt lời mời của Triệu Vũ.
Quả thực chính là không biết tự lượng sức mình!
Lập tức, không ít đệ tử nội môn lắc đầu, ánh mắt nhìn về phía Cố Dương giống như đang nhìn một kẻ ngốc.
Bên phía trận doanh của Triệu Vũ.
Đinh Hạo cũng hơi hơi nhẹ nhàng thở ra.
Vốn hắn nhìn thấy Triệu Vũ tự mình mời Cố Dương, trong lòng còn hơi hồi hộp.
Nếu Cố Dương Chân gia nhập tiểu đội, phát hiện mình cũng ở đây.
Chẳng phải là sẽ tìm mình gây phiền phức hay sao?
Dù sao giữa hắn và Cố Dương cũng coi như là có một chút ân oán.
Chẳng qua còn tốt, Cố Dương cự tuyệt.
Nhất thời Đinh Hạo cũng mừng thầm không thôi.