Chương 36 - Vào bí cảnh
"Thật là một tên ngốc! Thế mà từ chối lời mời của Triệu Vũ."
"Đợi đến Lưu Dương bí cảnh, sẽ để ngươi hối hận!"
Theo trận doanh phân cách kết thúc.
Trưởng lão nội môn Doãn Hướng Thiên dẫn đội cuối cùng cũng đi tới.
"Tốt rồi, các ngươi đã tự mình thành lập đội ngũ, như vậy chúng ta cũng không nên trì hoãn thời gian, chuẩn bị lên đường."
Doãn trưởng lão lớn tiếng nói, chợt vẫy tay một cái.
Trên bầu trời, một chiếc phi chu cực lớn chậm rãi xuất hiện trước mắt mọi người.
Một màn này, cũng là khiến cho không ít đệ tử nội môn nhìn thấy mà lộ ra vẻ mặt hâm mộ.
Phi chu!
Một loại bảo bối phi hành đặc thù.
Lợi dụng linh thạch điều khiển.
Tốc độ cực nhanh, có thể so với yêu thú phi hành! Còn có trận pháp phòng ngự tập kích.
Phi thuyền có giá cả cực kỳ đắt đỏ.
Phi chu bình thường nhất ít nhất đều có thể bán được hơn vạn linh thạch hạ phẩm, mà phi chu của tông môn lại to lớn và tinh xảo hơn nữa.
Giá cả khẳng định càng kinh khủng hơn!
Mà đây... cũng là điều mà vô số đệ tử chỉ có thể nhìn chứ không thể với tới.
Ngay cả rất nhiều cường giả Bão Nguyên cảnh cũng không có tư cách có được bảo bối như thế!
Cũng chỉ có sản nghiệp lớn của Lưu Vân Tông mới có thể mua phi thuyền dùng để chạy trốn vào thời khắc mấu chốt.
Mắt thấy phi chu xuất hiện, ngay cả Triệu Vũ cùng Lý Sơn cũng không khỏi lộ vẻ hướng tới.
Bọn hắn vội vàng tiến vào trong phi chu.
Cố Dương cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Thứ đồ chơi này còn khí phách hơn cả những máy bay kia!
Về sau, ta cũng phải mua một chiếc mới được.
Đến lúc đó ra ngoài cũng thuận tiện hơn nhiều, không cần phải lao lực bôn ba nữa.
Nghĩ đến đây, Cố Dương cũng lập tức tiến lên, ngồi lên phi thuyền.
Chờ đến khi tất cả đệ tử đều lên phi chu.
Lúc này Doãn trưởng lão mới vẫy tay một cái, một viên trung phẩm linh thạch đã trực tiếp đặt ở trên bàn.
Rẹt một tiếng!
Phi thuyền bắt đầu gia tốc với tốc độ cực nhanh rời xa Lưu Vân Tông.
Chỉ chớp mắt đã biến mất ở chân trời.
Nửa giờ sau.
Trong sơn cốc độc chướng.
Phi chu hoa lệ đột nhiên đáp xuống một mảnh đất trống trong sơn cốc.
Sau đó một đám đệ tử của Lưu Vân Tông từ trong phi chu đi ra.
"Không ngờ nhanh như vậy đã đến."
"Không hổ là phi chu, tốc độ cũng quá nhanh đi!"
"Nếu để cho ta cưỡi ngựa tới đây, ít nhất phải mất thời gian cả ngày, phi chu thật đúng là thuận tiện."
Không ít đệ tử không nhịn được lên tiếng cảm khái.
Đối với phi thuyền cũng tán thưởng nhiều.
Mà Doãn trưởng lão chỉ lạnh nhạt ngoắc tay, thu phi chu vào.
Một đám đệ tử nội môn cũng nhìn về phía trước.
Chỗ đó, rõ ràng là một cánh cửa bằng đồng to lớn đang đứng trước mặt.
Toàn thân đều lộ ra một cỗ khí tức cổ xưa.
Khiến không ít đệ tử nội môn chấn động không thôi.
Đây là Lưu Dương bí cảnh sao?
Không bao lâu sau khi đệ tử Lưu Vân Tông đến.
Đột nhiên trên bầu trời có một vệt sáng hiện lên.
Tất cả mọi người dồn dập ngẩng đầu nhìn.
Một chiếc phi thuyền tinh xảo bay nhanh đến.
Rồi chợt dừng lại bên cạnh đệ tử Lưu Vân Tông.
Ngay sau đó, một đoàn người từ phía trên đi ra.
Bọn họ rõ ràng chính là đệ tử Bạch Dương tông.
Lưu Dương bí cảnh tọa lạc gần hai tông.
Lúc trước cũng là hai đại tông môn cùng phát hiện Lưu Dương bí cảnh.
Vì vậy hàng năm Lưu Dương bí cảnh mở ra, Lưu Vân Tông và Bạch Dương tông đều sẽ cùng tới đây.
Nếu chỉ có một tông môn đến, thì không cách nào mở ra Lưu Dương bí cảnh.
Bởi vì muốn mở ra Lưu Dương bí cảnh, không chỉ cần chờ đến thời cơ thích hợp, còn cần hai chìa khoá.
Hai chìa khóa này, Lưu Vân Tông và Bạch Dương Tông mỗi bên cầm một chìa.
Thiếu người nào cũng không được.
"Ha, Lưu Vân Tông các ngươi đến rất nhanh."
Tất cả đệ tử Bạch Dương Tông đều từ trong phi chu đi ra, ánh mắt nhìn về phía đệ tử Lưu Vân Tông cũng tràn ngập khiêu khích và khinh thường.
Mà trưởng lão nội môn Bạch Dương tông dẫn đầu một đám đệ tử cũng đi ra.
Hắn hờ hững liếc qua đám đệ tử Lưu Vân Tông, sau đó ánh mắt chợt dừng lại trên người Doãn trưởng lão.
Cười lạnh một tiếng.
"Tới nhanh không có nghĩa là thực lực mạnh!"
Nghe thấy lời nói của tên trưởng lão Bão Nguyên cảnh, Doãn trưởng lão cũng cười lạnh một tiếng.
"Ai mạnh ai yếu, sau khi tiến vào Lưu Dương bí cảnh tự thấy rõ ràng."
Không khí hai bên lập tức trở nên giương cung bạt kiếm.
Bản thân Lưu Vân Tông và Bạch Dương tông vốn không hợp nhau.
Bởi vì hai bên địa giới giáp với nhau nên song phương thường xuyên xảy ra xung đột.
Ngày thường tranh đấu gay gắt cũng phát sinh không ít lần.
Hai bên đều không hợp mắt nhau.
Không chỉ là trưởng lão của hai bên.
Đệ nhất thiên kiêu Bạch Dương Tông là Lâm Kiệt, giờ phút này cũng lạnh lùng nhìn Triệu Vũ.
Có mùi vị rất khiêu khích.
"Triệu Vũ, lần trước ta thua ngươi, cũng chỉ là vận khí ngươi tốt hơn ta mà thôi, lần này... ta nhất định sẽ thắng ngươi!"
"Chờ khi ngươi thực sự làm được thì hãy lại nói ra lời đe dọa, bại tướng dưới tay ta ạ." Triệu Vũ cũng không nể mặt nói.
Lập tức Lâm Kiệt sắc mặt tối sầm.
Hai bên cãi nhau ồn ào.
Nhưng tất cả mọi người đều không động thủ.
Dù sao còn cần hai nhà cùng nhau mở ra Lưu Dương bí cảnh.
Hôm nay xé rách da mặt, không tốt lắm.
Mà ngay lúc hai bên đang giương cung bạt kiếm.
Đột nhiên một đạo hào quang kỳ dị từ lối vào Lưu Dương bí cảnh bùng phát ra.
Nhìn thấy vậy, các đệ tử lập tức chấn động.
Bên kia, trưởng lão Bạch Dương tông cũng nhìn lướt qua Doãn trưởng lão.
Hừ lạnh một tiếng, chợt cùng Doãn trưởng lão tiến lên.
Từ trong lòng lấy ra một khối ngọc phù kỳ dị.
Hình dạng ngọc phù thình lình chính là một chỗ đắp vào vết lõm của cánh cửa!
Mà đây chính là chìa khóa mở ra Lưu Dương bí cảnh!
Hai người đặt ngọc phù ở trên cánh cửa.
Lập tức trên cánh cửa bộc phát ra một trận quang mang mãnh liệt.
Chợt chậm rãi mở ra.
Nhìn thấy như vậy, hai người liền vội vàng cầm ngọc phù trở về, sau đó nhanh chóng lui về phía sau.
"Tốt rồi, cửa vào Lưu Dương bí cảnh đã mở ra, các ngươi tự mình tiến vào đi, nhớ kỹ mọi thứ cẩn thận, chớ để mất mạng."
Doãn trưởng lão dặn dò tất cả các đệ tử.
Các đệ tử sôi nổi gật đầu đáp ứng.
Sau đó vô cùng kích động đi về phía cửa Lưu Dương bí cảnh.
Người tiến vào đầu tiên tất nhiên chính là Triệu Vũ và Lý Sơn.
Mà những đệ tử khác cũng vội vàng đuổi theo.
Phía Bạch Dương tông bên kia cũng cùng một tình huống như vậy.
Một đám đệ tử cũng nhao nhao đi vào.
Cố Dương hơi chần chờ một chút, đánh giá hoàn cảnh chung quanh.
Bầu trời gần đó đều có màu u lục.
Khí độc của độc chướng quả nhiên là vô cùng nồng đậm.
Nhưng bây giờ xem như tương đối mỏng manh.
Vì vậy, ảnh hưởng không lớn.
Sau một phen cảm khái, Cố Dương cũng không chút do dự đi vào cửa bí cảnh.