Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 63 - Đại Bỉ

Chương 63 - Đại Bỉ

Ví dụ như thực lực của chân truyền.
Ba vị trí đầu và các chân truyền phía sau chênh lệch thực lực phi thường lớn.
Về phần Chân Truyền Đại Bỉ, bọn hắn chỉ là làm nền...
Cố Dương cũng không quá để ý.
Làm nền?
Hắn tới đây không phải để làm nền.
Mà là đi kiếm linh thạch!
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Chỉ mới qua hai giờ.
Phi chu đã tới Bắc Tuyết Môn!
Tông môn Bắc Tuyết Môn cũng giống Lưu Vân Tông, đều được xây dựng trên đỉnh núi.
Điểm khác biệt chính là, tông môn Bắc Tuyết môn là ở trên một ngọn núi tuyết mênh mông.
Ngồi trên phi chu, tất cả mọi người đều có thể thấy rõ ngọn núi tuyết hùng vĩ trước mắt.
Trên đỉnh núi tuyết.
Linh khí mờ mịt.
Từng kiến trúc to lớn như ẩn như hiện trong linh vụ, phảng phất như tiên cảnh.
Phi chu nhanh chóng tới gần.
Đi tới cửa chính Bắc Tuyết Môn.
Một cánh cửa thật lớn bất ngờ sừng sững tại chỗ này.
Bên cạnh có một tấm bia đá đứng thẳng.
Phía trên thình lình khắc ba chữ mạ vàng to.
Bắc Tuyết Môn!
Tất cả mọi người đều từ trên phi chu đi xuống dưới.
Ngẩng đầu nhìn cánh cổng Huyền Thiết to lớn và khí phách trước mắt.
Không thể không nói, cửa Bắc Tuyết Môn này thật ra vô cùng khí phái!
Đại trưởng lão thu hồi phi chu.
Đột nhiên từng đợt tiếng rít từ không trung xa xa truyền đến.
Hai phi thuyền gần như đứng song song nhau, lao nhanh về phía Bắc Tuyết Môn.
Tinh xảo hoa quý như nhau.
Vừa nhìn đã biết không phải vật phàm.
Mà nhìn từ tiêu chí trên hai phi thuyền...
Người đến chính là Bạch Dương tông, cùng với Phong Sương tông!
Rất nhanh, hai bên phi chu nghe được.
Từng đạo khí tức cường đại bóng người từ trong phi chu đi ra.
Đứng hai bên.
Trong đó đám đệ tử Bạch Dương tông vừa đi xuống, ánh mắt đã đánh về phía Lưu Vân Tông bên này.
Trong ánh mắt tràn ngập khinh thường và khiêu khích.
Về phần bên Phong Sương Tông, ngược lại có vẻ có chút ôn hòa.
Trên khuôn mặt mang theo nụ cười.
Dù sao người có cừu oán... Cũng vẻn vẹn chỉ có Lưu Vân Tông cùng Bạch Dương tông mà thôi.
"Nghe nói trước đây không lâu Lưu Vân Tông các ngươi đã ra tay đánh nhau với đệ tử Bạch Dương tông chúng ta ở Lưu Dương bí cảnh. Lần này...Ta sẽ giáo huấn các ngươi thật tốt!"
Trong Bạch Dương tông, trên mặt một thanh niên nam tử mang trường bào màu xanh mang theo một tia âm lãnh.
Nhìn về phía Lưu Vân Tông, vẻ uy hiếp trong mắt lại càng không có ý che giấu.
Chợt, ánh mắt nam tử kia lại dừng lại trên thân Cố Dương.
"Nhất là ngươi, Cố Dương!"
Đột nhiên bị gọi tên.
Cố Dương sửng sốt một chút.
Lý Vân Phong bên cạnh cũng không khỏi cười nói.
"Cố sư đệ, xem ra thanh danh của ngươi truyền khắp Hạo Nam Châu nha, ngay cả đệ nhất chân truyền Vân Hải của Bạch Dương tông cũng biết đến ngươi."
"Đệ nhất chân truyền? Vân Hải?"
Cố Dương có chút nghi hoặc.
Hắn cũng không biết người gọi là Vân Hải này.
Sao đối phương biết bản thân mình?
Đợi đã, Vân Hải? Vân Sơn?
Chẳng lẽ Vân Hải này là thân thích của Vân Sơn?
Nhưng hắn có lẽ không biết là mình giết Vân Sơn nhỉ?
Trước đây đám người Vân Sơn, hắn chẳng lưu lại bất cứ ai cả.
Vân Hải tất nhiên là không biết điều này.
Chẳng qua lúc trước nhóm người Cố Dương ở Lưu Dương bí cảnh bày ra thiên phú thật kinh người.
Lúc trước trưởng lão Bạch Dương tông sau khi trở về liền bẩm báo tin tức này cho tông môn.
Vì vậy tông môn lại chuyển tin này cho bọn họ.
Hiển nhiên.
Bọn họ đã sớm nghĩ đến, với thiên tư của Cố Dương khẳng định có thể trở thành chân truyền, hơn nữa tham gia lần thi đấu chân truyền này.
Cho nên...
Bọn họ tất nhiên cũng có thể biết được khuôn mặt của Cố Dương.
Thậm chí bọn họ đều đã chuẩn bị sẵn sàng.
Một khi gặp Cố Dương trong lúc giao lưu...
Nhất định phải ra tay dạy dỗ một phen!
Báo mối thù cũ lúc trước trong Lưu Dương bí cảnh!
Đương nhiên, điểm này Cố Dương cũng không biết.
Nhưng nhìn sự tàn nhẫn trong mắt Vân Hải.
Cố Dương chỉ cười lạnh.
Mà thời điểm bầu không khí giữa Bạch Dương Tông và Lưu Vân Tông biến thành giương cung bạt kiếm.
Đại môn từ từ mở ra.
Đại trưởng lão Bắc Tuyết Môn tự mình ra cửa nghênh đón.
"Hoan nghênh các vị đến thăm Bắc Tuyết môn, lão hủ đến hơi muộn, các vị mau mời vào."
Đại trưởng lão Bắc Tuyết Môn ra mặt.
Bạch Dương tông và Lưu Vân tông không tranh chấp nữa, mà nể mặt Bắc Tuyết môn, dồn dập đi vào Bắc Tuyết môn.
"Nơi ở đã được an bài sẵn, các vị đường xá mệt nhọc, nghỉ ngơi trước đi, bắt đầu ngày mai giao lưu thi đấu, không cần sốt ruột."
Nói xong, đại trưởng lão Bắc Tuyết Môn liền phất phất tay kêu đệ tử trong môn phân biệt dẫn người của ba đại tông môn đi về chỗ ở nghỉ ngơi.
Nhất là Bạch Dương tông và Lưu Vân Tông.



Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất