Chương 78 - Vân Hải và Liễu Thiên Tướng
Như rất sợ các Đại trưởng lão khác không nghe thấy.
Tất nhiên bọn họ cũng đã nghe ra sự khoe khoang trong giọng điệu của Đại trưởng lão Lưu Vân Tông.
Chỉ trợn trắng mắt, cũng không nói thêm gì.
Về phần đại trưởng lão Bạch Dương tông, giờ phút này sắc mặt lại trở nên vô cùng khó coi.
Sát ý trong ánh mắt càng như ngưng tụ thành thực chất!
Dưới đài quyết đấu.
Tề Thiên Hà bị quyền này đánh bay ngẩn người.
Bản thân... cứ như vậy mà thất bại.
Đang lúc sững sờ.
Cố Dương chậm rãi đi tới, chậm rãi chắp tay với hắn.
"Đa tạ."
Nghe được giọng nói của Cố Dương.
Hắn không khỏi hồi tưởng lại lúc đối quyền, trên người Cố Dương bộc phát ra khí tức khủng bố...
Còn là ba thành quyền ý.
Nhưng hai người thi triển ra lại chênh lệch một trời một vực!
Cố Dương cử trọng nhược khinh, mà hắn thì giống như em bé học theo.
Có thể nói hoàn toàn không cùng một cấp bậc.
Hắn tự nhiên cũng thua tâm phục khẩu phục.
Vì vậy cũng chậm rãi chắp tay.
"Bái phục!"
Thấy vậy, trưởng lão trọng tài mới hít sâu một hơi, chậm rãi công bố kết quả trận đấu.
"Lưu Vân Tông Cố Dương, thắng lợi!"
Theo tiếng nói của trưởng lão trọng tài rơi xuống, quảng trường yên tĩnh lúc này mới lần nữa náo nhiệt hẳn lên.
"Quá kinh khủng!"
"Ta vốn tưởng rằng Cố Dương đã dừng ở đây rồi, không nghĩ tới hắn thế mà cũng lĩnh ngộ ba thành quyền ý!"
"Đúng vậy, ta nhớ hơn một tháng trước hắn chỉ mới lĩnh ngộ được hai thành quyền ý, không nghĩ tới... đây là ba thành quyền ý."
"Quan hệ giữa người với người không khỏi quá lớn đi!"
"Đây làm gì mà là hắc mã siêu cấp, đây hoàn toàn là một con Chân Long chuẩn bị bay!"
"Nói không chừng Cố Dương có cơ hội phá vỡ ma chú của tỉnh Hạo Nam chúng ta, trở thành vị thiên kiêu đầu tiên tiến vào Anh Tài bảng trong những năm gần đây!"
"Thật sự là mong đợi."
Vô số đệ tử nghị luận ầm ĩ, ánh mắt mọi người đều rơi vào thân thể Cố Dương.
Liễu Thiên Tướng nhìn Cố Dương với ánh mắt cảm khái.
Hắn không nghĩ tới vị sư đệ mới vừa trở thành chân truyền không quá một tháng kia.
Thế mà lại thể hiện ra thực lực trấn áp đệ nhất chân truyền!
Đây cũng thật là...
Khiến tâm tình của hắn vô cùng phức tạp.
Mà bên kia, sát ý trong mắt Vân Hải cũng trở nên nồng nặc hơn.
"Thật là đáng tiếc, vòng này không thể gặp được tiểu tử kia!"
Hắn nắm chặt nắm đấm, hừ lạnh một tiếng.
Mà đúng lúc này.
Trưởng lão trọng tài cũng rất nhanh tuyên bố cặp đối chiến trận tiếp theo.
"Trận chiến tiếp theo, Lưu Vân Tông Liễu Thiên Tướng đối chiến với Bạch Dương Tông Vân Hải!"
"Một vòng này, Bắc Tuyết Môn Trần Võ luân không."
Nghe thấy trưởng lão trọng tài nói,
Nhất thời cũng thu hút sự chú ý của vô số người xem.
Mặc dù vừa rồi Cố Dương cùng chân truyền đệ nhất chiến đấu đã rất kịch liệt.
Thậm chí kết quả cũng ngoài dự liệu của mọi người.
Nhưng trận chiến của đệ nhất chân truyền cũng đủ hấp dẫn người ta!
Dù sao thực lực bọn họ xêm xêm, ai có thể thắng hoàn toàn không biết.
Nghĩ đến chiến đấu cũng sẽ cực kỳ đặc sắc!
Lập tức, vô số đệ tử hâm mộ không thôi nhìn xem đấu trường.
Trên quyết đấu trường.
Liễu Thiên Tướng và Vân Hải nhìn nhau.
"Thật sự là đáng tiếc, vòng này lại gặp được ngươi chứ không phải Cố Dương."
Vân Hải nhìn Liễu Thiên Tướng, trong mắt lộ ra một tia khinh thường.
Dường như hoàn toàn không để Liễu Thiên Tướng vào trong mắt.
Mà dường như Liễu Thiên Tướng cũng hoàn toàn không thèm để ý điểm này.
"Thật không? Ta ngược lại cảm thấy vận khí của ngươi tương đối khá mới gặp ta, nếu gặp phải Cố Dương ngươi khả năng đã bị đào thải."
Nghe được lời này của Liễu Thiên Tướng, trong mắt Vân Hải lập tức hiện lên vẻ tức giận.
"Đánh rắm!"
"Chỉ bằng đám phế vật Lưu Vân Tông các ngươi mà đòi đào thải ta? Nằm mơ!"
"Có thể hay không, sau khi đánh xong liền biết ngay."
Liễu Thiên Tướng phong độ nhẹ nhàng, không nhanh không chậm rút ra thanh hạ phẩm linh kiếm bên hông mình.
"Hừ! Nếu ngươi đã muốn bị đánh như vậy, ta đây liền thành toàn cho ngươi!"
Tiếng nói vừa dứt, Vân Hải cũng rút trường đao bên hông mình ra.
Hai bên dường như ngang sức!
Vô số đệ tử mong ngóng trận chiến này.
Rốt cuộc là ai có thể đứng đến cuối cùng, đạt được thắng lợi trong trận đấu?
Rẹt!
Ầm ầm!
Hai người gần như đồng thời xuất thủ.
Hai cỗ chân khí kinh khủng ầm ầm bạo phát đi ra.
Chỉ trong chớp mắt đã bao phủ toàn bộ sân đấu.
Trong lúc nhất thời, đám đệ tử chân truyền có tu vi thấp hơn đã đổ mồ hôi hột, lạnh run.
Bởi vì khí tức này thực sự quá mãnh liệt, ép mọi người không thể thở nổi.
Hai người một người cầm đao một người cầm kiếm, trực tiếp va chạm kịch liệt vào nhau!
Xuy xuy xuy!
Thanh âm sắt thép va chạm không ngừng truyền đến.
Từng đợt sóng khí kinh khủng cũng theo đó quét qua.
Từng đạo nối tiếp từng đạo.
Người xem chung quanh nhìn thấy cũng khiếp sợ trừng to mắt.
Đây là trận chiến của đệ nhất chân truyền ư?
Chuyện này không khỏi cũng quá kích thích!
Một chiêu một thức kia dường như như muốn cắt đứt cả không gian ra!
Không ít đệ tử chân truyền không khỏi nghĩ đến đặt mình vào trong đó.
Nếu bản thân ra sân có thể đỡ được một chiêu này hay không?
Sau một hồi suy tư đơn giản.
Kết quả cũng rất đơn giản, đó là nằm mơ đi!
Đừng nói một chiêu, cho dù là dư âm một chiêu cũng đủ giết chết bọn hắn!
Chân truyền đệ nhất chiến đấu, thật sự quá kinh khủng!
Trải qua hơn mười hiệp.
Liễu Thiên Tướng lại chiếm thượng phong.
Nếu là quá khứ.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Liễu Thiên Tướng sẽ chiến thắng trận này.
Trên khán đài.
Đại trưởng lão Lưu Vân Tông thấy một màn như vậy cũng hết sức hài lòng, nhẹ gật đầu.
Hắn vẫn vô cùng hài lòng với thực lực của Liễu Thiên Tướng.
Về phần Vân Hải của Bạch Dương tông, thực lực cũng chỉ có vậy.
Nghĩ đến đây, đại trưởng lão Lưu Vân Tông muốn nhìn xem biểu cảm lúc này của đại trưởng lão Bạch Dương Tông như thế nào.
Kết quả quay đầu nhìn lại, hắn nhướng mày.
Đại trưởng lão của Bạch Dương tông lạnh nhạt nhìn lão.
Phảng phất như đối với tình hình hiện tại cũng không lo lắng.
Có điểm gì đó không đúng!
Lông mày đại trưởng lão Lưu Vân Tông lập tức nhíu chặt.
Đại trưởng lão của Bạch Dương tông lạnh nhạt như vậy, nghĩ đến chắc chắn là có giấu chiêu.
Chẳng lẽ là…
Lúc đang suy đoán.
Ngay sau đó, đại trưởng lão Lưu Vân Tông mãnh liệt trợn tròn mắt.
Vội vàng đứng dậy, ánh mắt chăm chú nhìn về phía đấu trường.
Nơi đó, một luồng khí tức vô cùng kinh khủng bùng phát ra!
Bên trong sân quyết đấu.
Không ngừng giao thủ, Liễu Thiên Tướng cũng chiếm ưu thế tuyệt đối.
Đè Vân Hải đánh.
Vốn dĩ đám đệ tử chân truyền chung quanh đều cho rằng trận chiến này Liễu Thiên Tướng là tất thắng.
Rẹt!
Vân Hải bị Liễu Thiên Tướng đánh lui.
Nhìn thấy vậy, Liễu Thiên Tướng cũng bình tĩnh mở miệng nói: "Ngươi thua."
Nhưng đúng lúc này, thân hình của Vân Hải đột nhiên xuất hiện tại biên giới quyết đấu trường, khó khăn lắm mới ổn định lại thân hình.