Ta Tại Nhà Trẻ Làm Bộ Tu Tiên

Chương 37: Vô tình biết được thân thế

Chương 37: Vô tình biết được thân thế

Lâm Chính Nhiên bưng một miếng bánh gatô ô mai lớn đi trên đường.
Dùng chiếc dĩa nhỏ xúc từng miếng, hắn không nhanh không chậm ăn hết.
Ăn ngon, chỉ là có chút quá ngọt.
【 Hôm nay là sinh nhật Giang cô nương. Là đồng bạn cùng nhau xông xáo giang hồ đã lâu, nàng cố ý tốn trọng kim mua được 2 danh ngạch tham dự buổi thưởng thức kịch và mời ngươi cùng đi. Sau khi xem xong, Mị Lực của ngươi thêm 2, Thể Lực thêm 1. 】
【 Giang cô nương còn tặng ngươi Thất Thải Tuyết Dầu Mỡ mà nàng 1 năm chỉ có thể ăn 1 lần. Vật này phẩm chất cực tốt. Ngươi dùng ăn sau sẽ cấp tốc tăng cao Tu Vi, đồng thời nhận được Linh Khí Đẳng Cấp thêm 1, Lực Lượng thêm 1, Tinh Lực thêm 1. 】
Ăn xong chiếc bánh gatô, miệng hắn hơi ngọt và dính lại. Tiện đường, hắn đi đến một cửa hàng gần đó định mua hai chai nước.
Vừa đi được mấy bước, hắn đột nhiên nghe thấy tiếng ồn ào từ đằng xa.
Dường như là một đôi vợ chồng trẻ chưa cưới đang cãi nhau vì chuyện gì đó.
Cô gái đó lên tiếng, giọng hơi trầm: “Ta thật không ngờ ngươi lại vụng trộm nuôi một cô con gái? Mà còn vì không cho ta biết mà đưa con bé đến nơi khác học? Nếu như chính ta không tự mình điều tra ra, ngươi định giấu ta đến bao giờ? Ngươi làm thế này thì bảo sao ta có thể kết hôn với ngươi được?”
Người đàn ông đứng bên cạnh chiếc xe Audi, giải thích: “Trên đường ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, đó không phải nữ nhi của ta. Kỳ thực, đó là cháu gái của ta, ta là cậu của nàng.”
“Hóa ra ngươi còn biết ngươi là cậu của cô bé đó sao?! Nàng đâu phải là không có mụ mụ, mà cứ phải ngươi lo liệu sao?”
Người đàn ông có vẻ hơi chột dạ, ăn nói lắp bắp: “Ngươi... ngươi nói thế có hơi không giảng lý rồi? Vì sao ta lại nuôi nàng? Không phải vì tỷ tỷ ta năm đó muốn bỏ đứa bé này, ta thấy đáng thương nên mới cho nàng ăn học, cho nàng lớn lên sao?”
Người phụ nữ đó giơ tay lên, dường như không muốn cãi nhau nữa:
“Ngươi không cần nói với ta những lý do đó. Ta cũng không phải kẻ vô lý. Những chuyện ngươi nói, ta có thể lý giải, thậm chí vì muốn tốt cho ngươi mà suy nghĩ, việc ngươi giấu ta nuôi đứa bé này, ta cũng có thể lý giải. Nhưng Hàn Thành, chỉ cần ngươi còn nuôi nàng ngày nào, thì cha mẹ ta còn ngày đó sẽ không đồng ý ta gả cho ngươi.”
Nàng khuyên: “Hàn Thành, có một số việc ngươi làm quá nhiều. Cái này chính là mệnh số của đứa bé đó. Khoảng 2 năm nữa nàng sẽ tốt nghiệp trung học. Đến lúc đó ta cũng có thể cho nàng một bộ phận tiền để nàng tự lực cánh sinh.
Nếu nàng có mệnh học lên đại học thì nàng tự mình làm thêm, chúng ta có thể giúp đỡ nàng một chút. Còn nếu như không có mệnh đó, nàng tốt nghiệp đi tìm việc làm. Chỉ là, vô luận thế nào, nàng tuyệt đối không thể ở chung với ngươi nữa, nếu không...”
“...thì đứa bé trong bụng ta sinh ra sẽ thế nào đây?” Nàng ôm bụng, nói tiếp: “Người khác sẽ nhìn ta thế nào? Ta lại giải thích với cha mẹ ta ra sao? Ngươi thật sự muốn lo liệu cho cô bé đó cả đời sao?”
“Ta...”
“Lần này đã đến đây rồi, chúng ta dứt khoát nói thẳng với nàng. Hai chúng ta sẽ nuôi nàng cho đến khi tốt nghiệp trung học. Sau đó mới cho nàng một bộ phận tiền. Về sau nàng có thể ngày lễ ngày tết tới nhà chúng ta thăm viếng, nhưng ngươi không thể để nàng ở nhà chúng ta mỗi ngày. Nàng phải tự mình sinh hoạt. Nếu ngươi nói không nên lời, ta sẽ thay ngươi nói.”
Bởi vì con đường này đi qua siêu thị, là đường mà hắn buộc phải đi qua, cho nên lúc đi ngang qua, Lâm Chính Nhiên cơ hồ nghe hết toàn bộ câu chuyện.
Thậm chí còn chứng kiến người phụ nữ đó quay đầu nhìn lại nói: “Nàng đã tới rồi. Ta đi nói với nàng, ngươi cứ đứng bên cạnh nhìn là được.” Nàng đang an ủi vị hôn phu, đồng thời cũng giống như đang an ủi chính mình: “Ta cảm thấy chúng ta làm thế không quá đáng. Nàng dù sao cũng đã xem như trưởng thành rồi, đúng không?”
Lâm Chính Nhiên đã đi xa, nhưng nghe thấy thế, hắn vẫn quay đầu lại nhìn. Chỉ là, khi nhìn thấy ngoại hình của cô bé mà hai người kia đang thảo luận, Lâm Chính Nhiên hết sức kinh ngạc. Cùng lúc đó, tiếng hệ thống cũng vang lên.
【 Những ngày này Ma Giáo Yêu Nữ liên tục xuất hiện bên cạnh ngươi. Hôm nay ngươi vốn đi ra ngoài tu hành, nhưng không ngờ lại gặp ở nơi này. Chỉ là, ngươi vô tình nghe lén được thân thế của Ma Giáo Yêu Nữ. Quản sự trong giáo còn muốn đuổi nàng ra khỏi Ma giáo. Ngươi biết rõ chuyện này không tiện nhúng tay, vậy ngươi có muốn ra tay hay không? Nhúng tay hay không nhúng tay đều là một loại Cơ Duyên khác nhau. 】
Từ đằng xa, cô gái mặc đồng phục đi tới với dáng người thon thả, khí chất ưu nhã. Chính là Hàn Văn Văn. Nàng hôm nay vẫn bình thường như mọi ngày.
Nàng mang trên mặt nụ cười nhàn nhạt, đôi mắt hồ ly nhiếp hồn đoạt phách, phảng phất bất cứ chuyện gì cũng không thể khiến nàng bận lòng.
Hàn Văn Văn đi đến chỗ người đàn ông và người phụ nữ, thậm chí còn lễ phép cúi người chào: “Cậu đã đến rồi ạ. Ngài là Dì ạ? Lần đầu gặp mặt, cháu chào ngài ạ.”
Người phụ nữ đó kinh ngạc vì nhan sắc của cô gái lại xuất chúng đến vậy, quả nhiên giống như mụ mụ của nàng, người có dung mạo tuyệt mỹ nhưng phẩm hạnh tồi tệ...
Quay đầu liếc nhìn người đàn ông, rồi đi đến trước mặt cô gái, mỉm cười nói:
“Chào Văn Văn, dung mạo thật là xinh đẹp. Hôm nay là chúng ta lần đầu gặp mặt, Dì muốn nói với cháu chuyện này. Theo lý thuyết, lần đầu gặp cháu không nên nói với cháu những điều này, nhưng Dì cũng có nỗi khổ tâm. Cháu nghe xong nếu có suy nghĩ gì cũng cứ nói với Dì nhé.”
Lâm Chính Nhiên sau đó không còn nghe thấy họ nói gì nữa. Lúc hắn mua nước xong từ trong siêu thị đi ra, cậu dì của Hàn Văn Văn đã lái xe rời đi. Hàn Văn Văn đứng ở bên đường, biểu cảm vẫn giống như lúc nãy, dường như đã sớm đoán trước được nhiều chuyện.
Nàng đi thẳng về phía trước, đi ngang qua siêu thị thì nhìn thấy Lâm Chính Nhiên đi ra từ trong. Nàng ngoẹo đầu cười híp mắt, hơi kinh ngạc nói: “Lâm Chính Nhiên đồng học? Thật là trùng hợp!”
Lâm Chính Nhiên mỉm cười: “Phải, rất trùng hợp.”
Hàn Văn Văn có vẻ hơi mệt mỏi: “Quả đúng là vẫn giống như năm ngoái đâu, lúc nào cũng có thể gặp Lâm Chính Nhiên đồng học ở đủ mọi nơi. Có điều hôm nay ta hơi mệt mỏi, muốn về trường nghỉ ngơi một chút, sẽ không nán lại nói chuyện nhé. Hẹn gặp lại ở trường vào buổi tối nha.”
Nàng vẫy vẫy tay, đôi mắt hồ ly nhìn về phương xa rồi đi về phía trường học. Dường như nhìn không ra nàng vừa mới trải qua chuyện lớn đến vậy.
Lâm Chính Nhiên vặn nắp chai nước uống một ngụm. Mặt không đổi sắc, hắn cũng quay người rời đi.
Chiều hôm đó, Giang Tuyết Lị vô cùng vui vẻ ở trong phòng ngủ, cẩn thận từng li từng tí mở món quà Lâm Chính Nhiên tặng mình trên giường.
Chiếc tai nghe màu vàng kiểu trùm đầu có thiết kế đơn giản nhưng tinh tế.
Giang Tuyết Lị đeo vào tai thử âm thanh, thấy cực kỳ tuyệt vời.
Vui vẻ nằm trên giường, nàng hồi tưởng lại những chuyện đã xảy ra hôm nay. Nàng giơ tay lên, trong lòng nghĩ: “Ngạo kiều thì đã sao? Ta Giang Tuyết Lị sẽ không trở thành kẻ thất bại! Nhất định sẽ thắng!” Nàng siết chặt tay.
Tối Chủ Nhật, trường trung học cơ sở có buổi tự học buổi tối bắt buộc. Trừ học sinh nội trú, tất cả đều phải đến.
Khi Giang Tuyết Lị và Lâm Chính Nhiên ngồi chung xe đến trường, Tiểu Hà Tình và Hàn Văn Văn đã đứng chờ ở cổng. Mỗi người cầm một món quà tặng cho Giang Tuyết Lị.
“Giang Tuyết Lị đồng học, sinh nhật vui vẻ.”
Giang Tuyết Lị thụ sủng nhược kinh: “Sao hai người các ngươi lại biết thế...?”
Tiểu Hà Tình nói, vẻ mặt đoan trang hiền thục: “Thứ bảy ta đã theo chân Lâm Chính Nhiên về nhà rồi mà. Hắn nói với ta hôm nay là sinh nhật của ngươi, cho nên ta cố ý mua cho ngươi một món quà. Không đắt lắm, nhưng chỉ là một chút tâm ý thôi.”
Hàn Văn Văn cười tủm tỉm gật đầu: “Ta cũng vậy. Bạn bè với nhau, tặng quà sinh nhật là đương nhiên rồi.”
“Cảm ơn hai ngươi,” Giang Tuyết Lị ngượng ngùng nhận lấy.
Lâm Chính Nhiên lúc đó đứng ở một bên, quan sát Hàn Văn Văn, thấy nàng vẫn bình thường như không có chuyện gì xảy ra. Ở tuổi 12, tố chất tâm lý của con hồ ly này quả thực không cùng đẳng cấp với Hàn Tình và Giang Tuyết Lị. Chỉ là cái vẻ ngoài kiên cường ấy rốt cuộc cũng chỉ là giả tạo, bởi lẽ lớp khôi giáp tâm hồn nàng mỏng manh như cánh ve, nếu không phải thế thì buổi chiều lúc nàng rời đi, nàng đã không lộ ra vẻ mặt ấy.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất