Chương 61: Không biết Thái Lan Có Còn Sống Sót Hay Không ? Muốn Sang Đó Một Chuyến.
Lần này đúng là đại thu hoạch, thắng lợi trở về.
Chu Dương đi tới phía trước xe Van, trên mặt nở một nụ cười thật to.
Chúng nữ đã chờ ở bên ngoài từ lâu, từng người từng người giống như cô vợ nhỏ đợi chồng trở về.
“Lão công, ngươi quả thật quá lợi hại!”
“Diệt sạch 20 vạn Zombie , ngài chính là anh hùng của chúng ta!”
“Tối nay chúng ta nhất đụng phải hầu hạ ngài cho thật tốt!”
Trình Khả Nhi và Viên Thanh Tuyết, Tô Nguyên Dao và ba người khác cười hì hì nhìn về phía Chu Dương, đây là người đàn ông của họ, có thể làm được những điều vĩ đại mà người bình thường khó có thể làm được.
Cách thật xa, các nàng có thể nghe thấy tiếng thét vui mừng của những cư dân trong Đại Xương Thị , ngay cả các nàng cũng bị lây sang, trên gương mặt lộ ra vẻ tươi cười.
Miêu Linh Nhi nhìn chằm chằm Chu Dương, nàng tận mắt chứng kiến qua sự đáng sợ của Zombie, ngay cả cha mẹ và thân nhân cũng chết ở dưới cái miệng háu đói của tụi Zombie, nàng hận tụi đó thấu xương.
Có thể tiêu diệt 20 vạn Zombie, Chu Dương chính là đại anh hùng trong mắt của nàng.
Chỉ cần nàng đi theo hắn, tận thế sẽ không còn là tận thế nữa.
Trang Vũ Tình nhìn Chu Dương không chớp mắt, trong ánh mắt sáng lên, giống như đang đánh giá lại người nam nhân này.
Chẳng trách hắn có mị lực lớn đến như vậy, có rất nhiều nữ nhân cảm mến hắn.
Hắn hành động vĩ đại truyền đi chấn động không biết bao nhiêu người, cho hắn một ít thời gian, hắn thậm chí có thể xoay chuyển tận thế, cho nhân loại trở lại văn minh lúc trước.
Nếu như Chu Dương có thể làm được điều này, hắn chính là anh hùng mở đầu thời đại mới, ghi vào sử sách, ngàn tỉ người truyền tụng.
Hoắc Điển và phi công cung kính đứng ở một bên, hớn hở nói.
“Lão đại, ngài đã trở về!”
Chu Dương khó hiểu, ta trở thành lão đại của các ngươi từ lúc nào.
“Ta không thu tiểu đệ, càng không thu nam nhân! Chờ trở lại nơi trú ẩn, các ngươi đi được bao xa, lăn bấy xa.”
Hai người u oán nhìn hắn, chỉ hận mình không phải là nữ nhân đẹp.
“Không biết Thái Lan còn ở đó không nhỉ? Thật sự muốn đi một chuyến.” Phi công thăm thẳm thở dài.
“Dựa vào bộ dáng này của ngươi, ngay cả khi chuyển giới, Chu lão đại cũng sẽ đá đít! May ra còn ta có chút tiềm lực sau khi chuyển giới.” Hoắc Điển không chút khách khí mắng.
Chu Dương sợ hãi, luôn có điêu dân muốn hại trẫm.
Chẳng biết tại sao, hắn rất muốn đánh chết hai người này.
“Đúng rồi, món binh khí này cho ngươi.” Chu Dương đưa Trảm Lôi Kiếm cho Trình Khả Nhi.
Đã có vũ khí cường đại cấ độ truyền thuyết như Mjolnir thì Trảm Lôi Kiếm đã không cần dùng tới, không bằng lấy ra cho Trình Khả Nhi tăng cao chiến lực.
Trình Khả Nhi không có có dị năng, có Trảm Lôi Kiếm có thể tăng thực lực lên trên diện rộng, tương đương với buff năng lực hệ lôi điện.
“Lão công, vậy ngươi dùng binh khí gì?” Trình Khả Nhi giương mắt nhìn vào Trảm Lôi Kiếm, nàng mong muốn thanh Trảm Lôi Kiếm.
Tuy rất thèm muốn, nhưng sao nàng có thể cầm vũ khí của chồng mình đươcn, món binh khí này chỉ phát triển tốt hơn khi ở trong tay Chu Dương.
“Ta đương nhiên có binh khí tốt hơn, sau nàyngươi sẽ biết đến sự lợi hại của nó.”
Trình Khả Nhi là người thứ nhất đi theo mịn, Chu Dương sẽ không bạc đãi nàng, huống chi, Trảm Lôi Kiếm phù hợp với Trình Khả Nhi nhất.
Nghe được câu này, Trình Khả Nhi mới nhận lấy Trảm Lôi Kiếm, khua khua múa múa một chút.
Một thanh trường kiếm bình thường thiết kế theo kiểu phương tây, có cần phải cao hứng như vậy không?
Trang Vũ Tình và người khác hoàn toàn không thể hiểu được, thiếu nữ này cũng quá cuồng nhiệt nhỉ!
“Thiên Lôi kiếm!”
Sau một khắc, phía trước Trình Khả Nhi xuất hiện một cự kiếm bằng lôi đình dài mười mét, ầm ầm chém xuống.
Mặt đất chấn động, để lại một cái hố to xám xịt.
Trang Vũ Tình và người khác nhìn vào cái hố to, câm lặng rồi.
Lẽ nào cô gái này cũng có siêu năng lực sao? Hơn nữa còn là loại năng lực có sát thương lớn nhất, lôi đình chi lực.
Trang Vũ Tình rất nhanh đã bỏ qua ý nghĩ này, bởi vì nàng nhìn thấy trên Trảm Lôi Kiếm chớp động lôi điện, hình như năng lực này có ở trên thân kiếm.
Viên Thanh Tuyết và Tô Nguyên Dao đều biết rõ sự lợi hại Trảm Lôi Kiếm, cảm thấy hâm mộ không ngừng.
Hết cách rồi, ai bảo Trình Khả Nhi là nữ nhân đầu tiên của Chu Dương , hơn nữa Trảm Lôi Kiếm đúng thật là vô cùng hợp với nàng.
“Đây bảo vật của ngươi!”
Chu Dương bỗng dưng lấy ra Pháp trượng nguyên tố, đưa cho Viên Thanh Tuyết.
“Cho ta?”
Phản ứng của Viên Thanh Tuyết hơi chậm lại, không nghĩ đến Chu Dương cũng lấy ra thêm một món binh khí khác, binh khí đó hình dạng nó là hẳn là một quyền trượng, hẳn không phải là vũ khí lạnh bình thường.
Hình ảnh nàng cầm quyền trượng vả nát đầu người khác, nàng không dám tưởng tượng.
“Ngươi thử xem hiệu quả của khống chế hỏa diễm có tăng lên hay không ?”
Viên Thanh Tuyết đã hiểu rõ cái gì, trên bàn tay xuất hiện một hỏa cầu.
Nguyên bản nàng có thể ngưng tụ hỏa cầu chỉ lớn chừng nắm đấm, nhưng bây giờ đã tiếp cận kích thước một vại nước, vô luận là tốc độ ngưng tụ hỏa cầu, hay là tiêu hao năng lượng cũng đều giảm đi một cách rõ rệt.
“Đa tạ lão công!” Viên Thanh Tuyết vui vẻ không thôi, Chu Dương quả nhiên sẽ không bạc đãi người cũ.
“Tô Nguyên Dao, đây là bảo vật của ngươi, nó có thể trợ giúp ngươi hồi phục những vết thương, ngay cả khi bị mất tay chân.”
Thứ Chu Dương lần này là Giáp hồi phục.
Hiệu quả của Giáp hồi phục đối với Chu Dương không có ý nghĩa quá lớn, chỉ có mỗi hồi phục các chi đã đứt gãy là có tác dụng.
Bây giờ không có người có thể thương tổn được hắn, nếu có bị mất chân tay thì lại tìm Tô Nguyên Dao giúp đỡ là được.
Hắn kiếm điểm được nhanh như vậy, nói không chừng có lúc mở được bảo vật phòng ngự cấp bậc truyền thuyết, nắm giữ hiệu quả mạnh mẽ hơn.
Món bảo vật này cho sau khi cho Tô Nguyên Dao, năng lực bảo mệnh của nàng sẽ tăng lên trên diện rộng.
Trang Vũ Tình nhìn Chu Dương với vẻ khiếp sợ, hắn từ nơi nào lấy được nhiều bảo vật như vậy?
Ta sau này thành nữ nhân của hắn, có thể có được đãi ngộ như thế hay không .
Trang Vũ Tình vô cùng chờ đến lúc tối đi.