Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 62: Khu Vực Sương Mù Màu Đen Thần Bí

Chương 62: Khu Vực Sương Mù Màu Đen Thần Bí

Edit: Vạn Cổ Thư Thần
.


* * *

Trong xe Van có một màn đại chiến gian khổ, cách chiếc xe mấy trăm thước, hai tên cẩu độc thân đang quấn bao bố tránh rét.
“Thật là người so với người, tức chết người!” Hoắc Điển lắc lắc đầu, thở dài thở ngắn.
Chu Dương ở trong lái 6 cái máy bay, hai tên nam nhân bọn họ chỉ có thể ở ngoài đây giúp nhau sưởi ấm.
“Chờ tới khi trở về, nhất định phải kiếm vày tỷ tỷ dễ thương, đi ôm ấp các nàng một chút.”
Phi công viên khoác thêm một bộ quần áo lên người, bên ngoài quá lạnh.
Đây di chứng sau khi hắn thi triển gió bão cực lạnh, ít nhất trong khoảng chừng mấy ngày , nhiệt độ ở Đại Xương Thị đều sẽ trở nên cực thấp.
“Đi thôi!”
Xe Van chạy một mạch, Trang Vũ Tình vẫy vẫy tay với hai người.
Sắc mặt nàng hồng phấn, giống như nắng ban mai mới chớm nở, khiến cho người khác say mê.
Hai người vội vàng chuyển ánh mắt, không dám nhìn lâu.
Xe Van chạy thật nhanh về phương xa, hai người triệt để bối rối, hai ta dùng chân chạy theo?!
Đây cũng quá hố người rồi!
Bọn họ bỏ dép ra rồi chạy một cách điên cuồng, nhưng muốn chạy đua với xe máy sao? Rất nhanh đã bị hít khói đến mức không còn thấy xe đâu.
May mà nửa đường tìm được một chiếc xe hơi, dọc theo đường xe chahy, rốt cuộc đã thấy được chiếc xe Van đang rú ga lên chạy.
Rõ ràng là 1 chiếc xe con, nhưng lại chạy nhue xe đua, ngay cả vài trăm chiếc xe chắc đuổi cũng không kịp.
Dọc đường có không ít xe lớn làm trở ngại, nhưng lại có một lực lượng vô hình đẩy tất cả sang một bên, không có cách nào ảnh hưởng tới tốc độ.
Vốn muốn đi tới nơi trú ẩn, có lẽ phải cần thời gian 3 ngày, nhưng với tốc độ này thì cũng chỉ cần nửa ngày là tới.
“Đúng rồi phía trước là một khu sương mù, bên trong quá tối, quá quỷ dị, có lẽ nên đi đường vòng đề phòng bất trắc.” Trang Vũ Tình nhắc nhở với Chu Dương .
Nàng hiện tại đã trở thành nữ nhân của Chu Dương, đương nhiên phải cân nhắc vì hắn.
Đặc biệt là tối hôm qua, Chu Dương cho nàng một chai dược tề, Trang Vũ Tình cảm giác được tố chất thân thể của nàng tăng thêm rất nhiều, đánh một quyền có lực lượng mạnh đến mức nàng không tưởng tượng nổi.
Tên họ: Trang Vũ Tình
Độ trung thành: 100
Lực lượng: 36
Thể chất: 38
Nhanh nhẹn: 37
Tinh thần: 41
Năng lượng: 410
Vũ khí: Không có
Năng lực: Không có
«Hệ thống nhắc nhở: Độ trung thành đạt đến vĩnh cửu, không có làm phản khả năng.»
Độ trung thành tăng lên khiến cho Chu Dương hơi bất ngờ, không nghĩ tới lại tăng đến max điểm.
Cho dù ai nhìn thấy nam nhân mạnh như hắn cũng sẽ hồi tâm chuyển ý.
Nhớ tới sự điên cuồng của đêm qua, hắn rất thoải mái.
“Không sao, lão công ngươi không cần sợ hãi gì! Có gì hù được chúng ta chứ? Đầu trâu mặt ngựa? Vả chết là được.”
“Đúng rồi, cây súng này cho ngươi phòng thân.”
Chu Dương lấy ra súng trường AK47 đạn vô hạn, cây súng này đã vô dụng, cho Trang Vũ Tình còn có công dụng bảo mệnh
Trang Vũ Tình nhận súng, thuần thục mở băng đạn, kiểm tra đạn bên trong.
“Ngươi lúc trước từng dùng súng súng rồi sao?”
Chu Dương vừa lái xe vừa trò chuyện, đạt tiêu chuẩn của sát thủ xa lộ.
Trang Vũ Tình đượm buồn, gia gia đã từng đã dạy nàng luyện súng, hắn nói nữ hài tử phải bảo vệ bản thân mình thật tốt.
Nhắc tới hai chữ gia gia, ánh mắt nàng trở nên ảm đạm.
Rất nhanh, nàng điều chỉnh lại tâm tình rồi nói: “Không có đạn sao?”
Trong băng đạn 1 viên đạn cũng không có.
Trình Khả Nhi cười rồi nhìn về phía nàng.
“Súng này ngươi thử một chút thì biết, họng súng đừng... Chỉa vào ta, ta sẽ nổi giận!”
Trang Vũ Tình lộ ra vẻ không tin, bắn về phía kính sau một phát.
Loảng xoảng!
Thủy tinh vỡ nát, vô số mảnh vỡ rơi xuống.
“Điều này sao có thể? Rõ ràng trong băng đạn không có đạn!”
Nàng nổ súng lần nữa, đạn liên tục không ngừng bắn ra từ nòng súng, hoàn toàn vượt qua nguyên tắt của khoa học, phá vỡ tam quan của nàng.
Đạn này cuối cùng bắn ra từ đâu?
“Trang tiểu thư, chúng ta chọc ngài tức giận rồi hả? Cầu mong bỏ qua cho.”
“Quân mình, đừng ngộ thương mà!”
Chiếc xe con đi theo ở đằng sau, cửa kiếng có vài vết đạn bắn, Hoắc Điển và phi công hoảng loạn, đôi mắt lộ ra vẻ giận dữ.
Quả nhiên là gả cô nương ra khỏi nhà như bát nước hắt đi, trở mặt nhanh như vậy sao.
Trang Vũ Tình vội vàng lè ra cái lưỡi, tỏ ra vô tội.
“Cây súng này có đạn vô hạn.”
Viên Thanh Tuyết mở miệng giải đáp nghi ngờ của Trang Vũ Tình.
Đạn vô hạn?!
Đây là việc không thể nào có được.
Sự thật có tác dụng hơn nói suông, chân tướng để ở trước mặt, nàng không tin cũng phải tin.
Trang Vũ Tình nhìn chằm chằm Chu Dương , càng ngày càng cảm thấy hắn khoác lên mình một chiếc màn màu đen như sát nhân trong conan, khiến người khác mê muội rất điên cuồng.
Đây là nam nhân của ta!
Chẳng biết tại sao, trong lòng nàng cảm thấy rất tự hào, ngay cả tâm hồn vốn luôn cảm thấy mất mát, hình như cũng có một thứ gì đó xoa dịu giúp nàng dễ chịu hơn rất nhiều.
Đường quốc lộ phía trước hoàn toàn bị một tấm màn sương bao phủ, ở trong hắc khí lộ ra vẻ quỷ dị, giống như một hố đen khổng lồ, cắn nuốt tất cả sinh mệnh đi ngang qua.
Chẳng trách Trang Vũ Tình muốn đi đường vòng, người bình thường đều cảm thấy sợ hãi với những thứ không biết rõ.
Ai biết trong này có cái thứ quái vật gì đó chứ?
Chu Dương tốc độ xe không giảm, chiếc xe đụng vào trong bóng tối, hoàn toàn biến mất.
Hai người Hoắc Điển lái xe ở sau lưng tái mặt lại.
Bọn họ đi vào mất rồi làm sao bây giờ?!
Hai người cắn răng, căn cứ vào động tĩnh xe Van đang chạy, một đường đuổi theo.
Chỉ có đi theo Chu Dương, bọn họ mới có thể bình an trở lại nơi trú ẩn Dương Quan, nếu không nửa đường gặp phải Zombie vây lại, tuyệt đối sẽ lấy mạng của bọn họ.
Sương mù màu đen không ngừng phun trào, vô số con mắt màu đỏ máu mở ra, giống như ngửi được con mồi, đuổi theo phía sau hai chiếc xe đang chạy.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất