Chương 86: Bạn Học Của Tôi Là Lão Đại! Thái Độ Quyết Định Vận Mệnh!
Chuyện quá khứ cho qua hết đi, ở tận thế có thể gặp được nhau chính là vận khí, hai người bỏ qua chuyện trước kia đi.
Lưu Hắc Đầu ở bên cạnh làm người hòa giải.
Chu Dương, anh vừa tới nơi ẩn núp Dương Quan đúng không? Huynh đệ tôi là thổ địa ở đây, đương nhiên phải chiếu cố anh thật tốt, đi uống rượu với tôi nào.
Lưu Hắc Đầu vỗ vai Chu Dương, cười nói.
Hắc Đầu, cậu điên à? Lương thực chúng ta kiếm được cũng chỉ có thể miễn cưỡng nhét đầy bao tử, bây giờ còn muốn uống rượu? Chẳng lẽ cậu muốn sau này chúng ta không có gì ăn nữa à?
Hiện tại cũng đã tận thế rồi, quan hệ bạn học trước kia còn có tác dụng chó gì nữa! Nghe tôi, lập tức trở lại.
Kỷ lão tam khuông muốn cho Chu Dương chút mặt mũi nào, anh ta quay sang Lưu Hắc Đầu hô một câu. Thấy anh ta không thèm trả lời bèn oán hận mắng kẻ đần độn, sau đó quay đầu bước đi.
Tính tình của Kỷ lão tam vẫn luôn như vậy, anh ta theo đuổi cô gái kia tận ba năm, cho nên bị tổn thương rất sâu.
Chu Dương cũng không thèm nhìn Kỷ lão tam một cái, loại nhân vật nhỏ bé này anh cũng chướng mắt chớ nói gì…
Uống rượu thì không cần, hôm nay tôi đã đáp ứng Khả Nhi đi chơi với cô ấy cả ngày, thời gian hôm nay không phải của tôi.
Lưu Hắc Đầu lộ ra vẻ tiếc nuối.
Sau này có chuyện gì thì báo tên của tôi, tôi còn có mấy phần thể diện. Đúng rồi, cho anh cái này.
Chu Dương lấy một bình thuốc cường hóa thân thể đưa cho Lưu Hắc Đầu. Nếu gặp được người quen thì đó là duyên phận, hẳn nên đưa cho đối phương một chút cơ duyên.
Thứ này không nên lãng phí, tôi có việc, đi trước đây.
Anh khoát tay một cái, rời đi với Trình Khả Nhi.
Anh xem người ta là huynh đệ, người ta lại không xem là như vậy! Anh chính là một con gà!
Kỷ lão tam đột nhiên từ đâu chui ra, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Chu Dương, vẻ mặt ác độc.
Lưu Hắc Đầu thở dài một cái:
Chu Dương hẳn có việc bận, cậu ấy còn phải đi với bạn gái …...
Có khi nào Chu Dương đưa thuốc độc hố anh không? Anh mau vứt thứ này đi!
Không đến mức đó đâu... Mọi người đều là bạn học mà, Chu Dương cần gì phải hại tôi chứ?
Lòng người khó đoán, không thể không đề phòng!
Kỷ lão tam vừa dứt lời thì có bảy, tám tên thủ vệ cầm súng đi về phía bọn họ.
Có chuyện gì à?
Thủ vệ nắm giữ đặc quyền và vũ khí, có giết người thì cũng không ai dám nói gì, bọn anh không dám trêu chọc những người này.
Anh bị bắt bởi vì công khai vũ nhục Thần Thủ Hộ của nơi ẩn núp Dương Quan!
Bọn họ thô bạo bắt lấy Kỷ lão tam, không ai biết anh ta sẽ phải đối mặt với chuyện gì?
Trên mặt Lưu Hắc Đầu đầy sự kinh ngạc, khi nào thì Kỷ lão tam mạo phạm người khác, lại còn là Thần Thủ Hộ?
Sau đó bọn thủ vệ nhanh chóng thay khuôn mặt tươi cười nhìn Lưu Hắc Đầu, giọng nói chứa nịnh nọt:
Dương gia, Vương gia, Mã gia nguyện ý mời tiên sinh trở thành đội trưởng thủ vệ, không biết anh có nguyện ý không?
Lưu Hắc Đầu hoàn toàn ngây ngốc. Dương gia, Vương gia và Mã gia là ba gia tộc đứng đầu ở đây, thế mà hiện giờ bọn họ lại đồng thời tung ra cành ô-liu cho anh?
Thủ vệ ở nơi ẩn núp Dương Quan có được đặc quyền, không biết có bao nhiêu người tranh nhau cướp bể đầu đâu.
Độ khó còn vượt xa công việc thời hòa bình, càng không cần phải nói về địa vị của đội trường thủ vệ.
Đây là tình huống gì?
Chu Dương?
Anh đột nhiên là nhớ tới nhân vật thần tiên gây sóng gió mấy ngày gần đây.
Anh vốn tưởng rằng chỉ là trùng tên trùng họ, bây giờ nghĩ lại, thần tiên kia lại là bạn học của anh!
Nếu là như vậy...
Anh nắm ống nghiệm trong tay, thứ này hình như trở nên vô cùng nóng hổi.
Đây chính là cơ hội tốt nhất để thay đổi vận mệnh của anh!
Cậu thật sự phải rời khỏi đây sao?
Liễu Xảo Yến nghe thấy Chu Dương nói, vẻ mặt khó hiểu.
Nơi ẩn núp Dương Quan là địa điểm an toàn đến cỡ nào, muốn thức ăn có thức ăn, không cần lo lắng Zombie hay quái vật, còn có địa vị.
Một khi rời khỏi nơi này, ai biết sẽ gặp phải nguy hiểm gì?
Người bình thường cũng không muốn đi ra bên ngoài lần nữa.
Cho dù cậu không muốn trở thành vua thì cũng không cần rời đi nơi này.
Liễu Xảo Yến chủ động ủy thân với Chu Dương chính vì bảo toàn Liễu gia, để cho Liễu gia có cơ hội đông sơn tái khởi.
Một khi Chu Dương rời khỏi nơi này, mất đi sự bảo hộ của Chu Dương thì Liễu gia sẽ bị thế lực khác chia cắt, như vậy thì sự hy sinh của cô còn có ý nghĩa gì nữa?
Tôi đã quyết định rồi.
Nơi ẩn núp Dương Quan không phải là chỗ ở lâu.
Chu Dương còn muốn mở ra bảo rương khắp nơi trên thế giới, làm sao có thể bị vây ở chỗ này chứ?
Rời khỏi là điều tất nhiên!
Nhóm nữ rối rít gật đầu đáp ứng, chỉ có mỗi Liễu Xảo Yến là không tình nguyện.
Tôi biết cô lo lắng điều gì, nếu cô lựa chọn làm người phụ của tôi thì Liễu gia các cô đã có quan hệ với tôi. Tôi bảo đảm không ai dám động tới Liễu gia, cho dù là một cọng tóc!
Thực lực của Chu Dương vượt quá mức tưởng tượng, bọn họ nịnh hót còn không kịp, nào dám làm ra chuyện quá khích gì.
Có thể nhìn ra điều này qua cách đối xử của anh với bạn học của Chu Dương.
Ngày đó, Kỷ lão tam nhục mạ Chu Dương liền bị cắt lưỡi, còn Lưu Hắc Đầu lắc mình một cái trở thành đội trưởng hộ vệ của Dương gia.
Chu Dương còn sống một ngày, chỉ cần đầu óc của các đại gia tộc không bị hỏng hóc thì bọn họ tuyệt đối không dám làm ra chuyện chọc giận Chu Dương.
Nếu không, bọn họ chính là Cao gia thứ hai.
Lão đại, chúng tôi cũng muốn đi theo anh!
Hoắc Điển và Phi Hành Viên nhận được tin tức lập tức tiến lại, trên mặt nở nụ cười lấy lòng.
Tôi không có hứng thú với đàn ông, biến!