Chương 37: Vương Trường Không
"Cám. . . cám ơn huynh đệ vừa mới cứu ta một mạng." Nam tử trẻ tuổi cảm kích nói, "Ta tên là Dương Lực."
"Ừm." Tần Hạo khẽ gật đầu đáp lời, hắn cũng không lo đám người này sinh lòng dạ xấu xa, việc một mình hắn chém giết Khiếu Nguyệt Ma Lang đã đủ để uy hiếp bọn chúng.
"Ngươi cũng là thành viên của Hủy Diệt Thiên Cung?" Dương Lực thấy Tần Hạo đeo huy chương, lập tức mừng rỡ hỏi. "Thảo nào lợi hại như vậy!"
Những người còn lại cũng tươi cười rạng rỡ, nếu là người cùng một siêu phàm thế lực, vậy cũng không cần phải khách khí như vậy.
Người đàn ông mặc trọng giáp bước tới, cười nói: "Da lông của Khiếu Nguyệt Ma Lang này vô cùng trân quý, bộ da lông còn nguyên vẹn thế này có thể bán được giá trên trời đấy, bọn ta giúp ngươi lột da nó nhé."
"Vậy làm phiền các vị." Tần Hạo tự nhiên không từ chối, ba người mặc trọng giáp hào hứng, vội vàng cùng nhau hỗ trợ lột da Khiếu Nguyệt Ma Lang, bọn họ trước đó suýt chút nữa đã chết dưới tay con quái vật này.
Dương Lực vui vẻ nói với Tần Hạo: "Tần huynh đệ, chờ ra ngoài ta nhất định mời huynh một bữa tiệc để tạ ơn."
Dương Lực còn rất trẻ, có lẽ không hơn Tần Hạo là bao, trông cũng không có chút tâm cơ nào, Tần Hạo mỉm cười gật đầu, đồng ý lời mời.
Sau khi đóng gói da lông Khiếu Nguyệt Ma Lang, Tần Hạo cũng biết thêm về tình hình của bốn người này. Dương Lực là đội trưởng, cũng là thành viên của Hủy Diệt Thiên Cung, mới gia nhập năm ngoái, ba người còn lại đến từ các siêu phàm thế lực khác nhau, quan hệ giữa họ rất tốt. Trước đó, khi đang nghỉ ngơi thì họ gặp phải sự tấn công của Khiếu Nguyệt Ma Lang.
Cả nhóm tìm một chỗ nghỉ ngơi. Sáng ngày hôm sau, Tần Hạo cùng Dương Lực và những người khác lên đường trở về. Lúc hoàng hôn, khi ra khỏi Tô Cảnh Thành, họ quyết định nghỉ ngơi một đêm tại trạm tiếp tế bên ngoài thành.
Trạm tiếp tế thường rất an toàn, việc trạm tiếp tế bên ngoài Hồng Phong Thành gặp phải cuộc tấn công của biến dị thú cấp lãnh chúa lần trước hoàn toàn là một tai nạn, rất hiếm khi xảy ra.
Trong trạm tiếp tế, người đến người đi tấp nập, đều là những tiến hóa giả. Số lượng biến dị thú và zombie rất lớn, tốc độ sinh sôi lại cực nhanh. Những tiến hóa giả chém giết quái vật chính là đang đóng góp cho nhân loại, việc hưởng thụ những dịch vụ tốt như vậy là điều đương nhiên.
"Dương Lực, thằng nhóc này, thế mà dám đến cái nơi nguy hiểm như Tô Cảnh Thành?" Khi vừa bước vào trạm tiếp tế, họ đã nghe thấy một giọng nói pha lẫn sự tức giận.
Nghe thấy giọng nói này, vẻ mặt Dương Lực cứng đờ. Tần Hạo nhìn theo ánh mắt của Dương Lực, thấy một nam tử tầm hai lăm hai sáu tuổi, người này mày kiếm mắt sáng, tướng mạo cực kỳ anh tuấn, có vài phần giống Dương Lực.
Dương Lực cười gượng nói: "Anh trai, trùng hợp vậy à. . ."
Người này rõ ràng là anh trai của Dương Lực. Các đồng đội của Dương Lực khi đối diện với người này lại vô cùng khẩn trương, dường như thân phận của đối phương không hề đơn giản.
"Là Dương Thiên, hắn vậy mà lại ở đây!" Những tiến hóa giả qua lại nhận ra người này, có người kinh ngạc thốt lên.
Nghe thấy cái tên Dương Thiên, Tần Hạo cũng có chút kinh ngạc. Dương Thiên này không phải là người bình thường, vì cũng là thành viên của Hủy Diệt Thiên Cung, Tần Hạo tự nhiên biết rõ một vài chuyện về những yêu nghiệt trẻ tuổi của Hủy Diệt Thiên Cung.
Dương Thiên là một thành viên của Hủy Diệt Thiên Cung, lại là đệ tử nòng cốt, thiên phú cực kỳ xuất chúng. Chẳng bao lâu nữa hắn sẽ có cơ hội đến tổng bộ Hủy Diệt Thiên Cung để bồi dưỡng, có thể nói là tiền đồ vô lượng. Tần Hạo không ngờ rằng anh trai của Dương Lực lại là Dương Thiên.
Dương Thiên nhìn Tần Hạo và những người khác, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười: "Cảm ơn mọi người đã chiếu cố thằng em không nên thân này của ta, hôm nay coi như ta mời mọi người một bữa."
"Dương Thiên đại nhân khách khí quá. . ." Các đồng đội của Dương Lực có chút câu nệ, Dương Thiên là thành viên nòng cốt của Hủy Diệt Thiên Cung, không cùng đẳng cấp với họ.
Dương Thiên dẫn mọi người tìm một cái bàn ngồi xuống. Xem bộ dáng của hắn có lẽ cũng vừa ra ngoài đi săn biến dị thú trở về, hắn cũng giống như Tần Hạo, là một lãng khách độc hành.
Trong lúc ăn cơm, Dương Thiên biết Tần Hạo cũng là thành viên của Hủy Diệt Thiên Cung, hắn có chút ngạc nhiên và cười nói: "Ngươi là Tần Hạo? Ngươi nhặt được Hải Dương Chi Tâm thời gian trước, khiến không ít người ngưỡng mộ đấy."
Tần Hạo cũng ngạc nhiên khi Dương Thiên lại biết chuyện của mình. Hắn đang định nói gì đó thì đột nhiên cảm thấy có một ánh mắt đang theo dõi mình. Tần Hạo vô ý thức quay đầu lại, ánh mắt chạm phải một đôi mắt khác.
Ở phía xa, một nhóm người bước vào trạm tiếp tế. Những người này đều ăn mặc khác thường, toát ra khí tức cường hãn. Một người trong số đó trừng trừng nhìn chằm chằm Tần Hạo. Nhìn người nọ, trong mắt Tần Hạo hiện lên sát ý nóng bỏng. Người này chính là Vương Trường Không!
Trước đó, khi ra ngoài, Tần Hạo đã gặp một nhóm tiến hóa giả chặn giết. Từ miệng bọn chúng, Tần Hạo biết được Vương Trường Không đã thuê người ra tay với hắn vì cái huy chương màu máu kia.
Tần Hạo không biết lai lịch của huy chương màu máu đó, Vương Trường Không biết huy chương ở chỗ Tần Hạo, lẽ ra phải thương lượng, mua bán, nhưng hắn lại trực tiếp thuê người giết người cướp của, vô cùng tàn nhẫn!
Trước đó, Tần Hạo đã tra thông tin của Vương Trường Không trên trang web chính thức của Siêu Phàm Liên Minh, nên biết rõ tướng mạo của hắn. Nam tử mặc y phục tác chiến màu đen, dáng người vạm vỡ kia chính là Vương Trường Không!
Tần Hạo vốn còn nghi ngờ có phải người kia trước khi chết đã khai bừa tên Vương Trường Không hay không, nhưng hôm nay, ánh mắt kinh ngạc của Vương Trường Không đã cho Tần Hạo biết, nhóm người kia thật sự là do Vương Trường Không sai khiến!