Chương 123: Lão Hà Ngươi Cứ Đợi Đó (1)
Trong lúc đang suy nghĩ, Hà Phong Hoa mở đề tài nói: “Được rồi, hôm nay là ngày nghị hội chính thức thương thảo nhiệm vụ trừ ma của huyện âm Sơn, chớ có nói chuyện gì khác, các người nhanh ngồi vào chỗ đi.” Hà Phong Hoa nói xong, sợ Cố Thanh Phong cắt ngang, vội vàng bắt đầu nói chuyện chính sự.
“Bản quan nhậm chức ở huyện âm Sơn nhiều ngày, huyện âm Sơn mặc dù ổn định và hoà hình lâu nay, nhưng yêu ma xảo trá, trốn ở chỗ tối, không thể không đề phòng, hôm nay triệu tập mọi người đến đây, chính là vì nói chuyện phân công trách nhiệm cụ thể, bài binh bố trí canh phòng…”
Cố Thanh Phong ở một bên thấy không thể làm cho Hà Phong Hoa hộc máu X4, ngay lập tức cảm thấy không thú vị.
Ngay sau đó, lại là một loạt những câu nói chính thức vừa thối vừa dài giống như lão thái thái quấn chân vải, sau hai nén hương, Hà Phong Hoa cuối cùng cũng nói ra ý định.
“Cố Thanh Phong, hiện giờ ngươi vinh thăng cấp Trừ ma sứ Huyền giai, hơn nữa thôn Hắc Thủy ngươi phụ trách đã bị diệt thôn, cho nên phân công công việc của ngươi cần thay đổi.” Hà Phong Hoa dáng vẻ nói chuyện công tư phân minh.
Cố Thanh Phong trong nháy mắt lấy lại tinh thần, lần trước Hà Phong Hoa phân công, trực tiếp cho mình một món quà lớn Thất Ma Tướng thôn Hắc Thủy, lần này lại phân công công việc?
Không biết hắn sẽ chuẩn bị bất ngờ nào đây.
Chỉ nghe thấy Hà Phong Hoa chậm rãi nói: “Chức quan càng lớn, trách nhiệm cũng càng lớn, bản quan suy nghĩ kỹ càng, quyết định để ngươi phụ trách toàn bộ công việc trừ ma của âm Sơn huyện.”
Mẹ kiếp!
Đây thực sự là một bao quà lớn!
Công việc trừ ma của toàn bộ huyện âm Sơn? Hà Phong Hoa đây là điên rồi sao? Lại có thể bắt đầu uỷ quyền? Để cho ta là người đứng đầu?
“Lão Hà, ta phụ trách toàn bộ công việc trừ ma của huyện âm Sơn, vậy ngươi làm gì?”
Hà Phong Hoa không để ý cách xưng hô Cố Thanh Phong với mình, mà nghiêm mặt nói: “Bản quan tất nhiên là phụ trách ở trung gian điều động, quy hoạch tổng thể, bố trí chiến lược.”
“Ồ.” Cố Thanh Phong đột nhiên ý thức được: “Nói như vậy, ngươi không làm gì cả.”
“Ngươi…” Tròng mắt Hà Phong Hoa trừng mắt, suyt chút nữa chửi thề.
“Khụ…” Hà Phong Hoa ho khan một tiếng, tiếp tục nói: “Ngươi cho rằng ở trung gian điều động, quy hoạch tổng thể, bố trí chiến lược là không làm cái gì sao? Ta hỏi ngươi, gặp phải yêu ma cường đại thì sao? Có phải cần phái binh khiển tướng, thương lượng chiến lược, các phân bộ của trừ ma sứ, có phải cần có người điều động, tru tà pháp kiếm cần đối phó yêu ma, chu sa phù trận những vật tư này, có phải cần để hỗ trợ hậu cần hay không, còn có vạn nhất…”
“Được rồi được rồi, gặp phải yêu ma trực tiếp xông thẳng qua không phải là xong rồi sao? Làm gì phải phức tạp như vậy.”
“Lỗ mãng đi qua? Ngươi cho rằng trảm yêu trừ ma là đến nhà chơi sao? Yêu ma hung tàn xảo quyệt, gặp phải yêu ma có thực lực cường đại ngươi làm sao bây giờ? Xúc động lỗ mãng chỉ làm cho ngươi…”
“Thăng quan tiến chức?”
Cố Thanh Phong tiếp lời: “Ta suy nghĩ, lúc đối phó với Thất Ma Tướng cũng không tốn sức như vậy nha, cứ lỗ mãng xông qua cho nó chết, chẳng lẽ yêu ma cường đại của ngươi còn mạnh hơn so với Thất Ma Tướng sao?”
Hà Phong Hoa: “...”
Hà Phong Hoa không nói lời nào, gã phát hiện ra một chân lý, đó chính là không nên nhiều lời cùng Cố Thanh Phong, trừ phi trái tim ngươi đủ tốt.
Hắn quay đầu không nhìn khuôn mặt tức giận kia của Cố Thanh Phong nữa, nói với mọi người còn lại: “Bản quan sắp xếp các ngươi đều nghe rõ rồi chứ, sau này các ngươi phụ trách tất cả chuyện yêu ma trong khu vực, đều báo cáo với Cố Thanh Phong, toàn quyền do hắn phụ trách.”
“Rõ, Hà đại nhân.” Mọi người đáp lên.
“Ừm, hôm nay đến đây thôi, các ngươi đi đi.”
Hà Phong Hoa nói xong, căn bản không cho Cố Thanh Phong cơ hội nói thêm một câu nào nữa, quay đầu bỏ chạy.
Những người còn lại cũng dần dần tản đi.
Cố Thanh Phong nhìn bóng dáng của bọn họ rời đi, như có điều suy nghĩ.
Hắn hiểu được ý tứ của Hà Phong Hoa, bên ngoài là đem đại quyền cho mình, nhưng trên thực tế thì sao?
Đây cũng là một củ khoai lang nóng bỏng tay, toàn quyền chịu trách nhiệm không chỉ đại biểu cho quyền lực, đồng thời cũng đại biểu cho trách nhiệm.
Một khi có chuyện gì đó xảy ra, trách nhiệm thuộc về mình hắn.
Một người quản toàn bộ yêu ma của huyện âm Sơn, vạn nhất gặp phải yêu ma đối phó không được, hoặc là xuất hiện nhiều vụ yêu ma gây án, không thể phân thân làm nhiều việc cùng một lúc, xảy ra chuyện sẽ phải chịu trách nhiệm.
Đến lúc đó Hà Phong Hoa hắn chỉ cần lật ngược tình thế, cộng thêm bỏ đá xuống giếng, trong mắt người ngoài, năng lực của hai người đã trực tiếp có thể phân cao thấp.
Đúng là một mưu kế hay!
Hơn nữa Hà Phong Hoa coi như tính toán lòng người, nắm bắt được tâm lý của bốn vị Trừ ma sứ Hoàng giai, gã giao hết Trừ ma sứ Hoàng giai cho mình, nhưng vấn đề là, những người này sẽ nghe theo sắp xếp của một vị võ giả Tụ Khí cảnh sao?
Hơn nữa còn là một võ giả Tụ Khí Cảnh cùng lúc với bọn họ, đạp trúng “vận cứt chó” lên làm Trừ ma sứ Huyền giai.
Lòng người khó dò lại khó coi, Cố Thanh Phong dùng ngón chân nghĩ cũng biết đám người này nhất định sẽ bằng mặt mà không bằng lòng đối với mình.
Thứ quyền lực này, cho tới bây giờ cũng không phải bắt nguồn từ tầng lớp trên, mà là từ tầng lớp dưới.
Không phải là phía trên cho ngươi bao nhiêu quyền lực, ngươi có bao nhiêu quyền lực, mà là phía dưới có bao nhiêu người nghe theo người.
Người nghe theo ngươi càng nhiều, quyền lực của ngươi tất nhiên càng lớn, khi tất cả mọi người đều nghe lời ngươi, vậy ngươi chính là Hoàng thượng.
Bốn vị Trừ ma sứ Hoàng giai đều không nghe theo hắn, vậy thì nghĩa là mình không có quyền lực, lại gánh vác toàn bộ trách nhiệm của huyện âm Sơn.